Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1259: Mở phong ấn thứ nhất cho mặt trời (2)

Thân thể Mạnh Cảnh Chu run rẩy, giống như muốn khống chế không nổi mình, từng thùng nước đá lấy ra từ chỗ sâu của cực bắc chi địa đổ vào, rốt cục tạm thời đè xuống dục vọng trong lòng của hắn.
- Cái này mẹ nó là tình huống như thế nào?
Mạnh Cảnh Chu có thể cảm ứng được độc thân linh căn đang tham lam hấp thu lực lượng Thái Dương, để dục vọng trong lòng càng ngày càng cao.
- Huynh đệ, đừng hút, lại hút ta thật không chống nổi.
Mạnh Cảnh Chu khóc không ra nước mắt, làm sao lúc ở nhà không có đụng phải chuyện tà môn như vậy, vừa về tông môn liên đụng phải?
Mặt trời đột nhiên bộc phát ra lực lượng Thái Dương vô tận, đổ vào độc thân linh căn, lịch đại độc thân linh căn nào cũng không có gặp qua loại chuyện này, làm sao hết lần này tới lần khác để cho mình bắt gặp?
Quả thật, linh căn mạnh lên để hắn tăng lên toàn bộ phương vị, cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ càng ngày càng ngưng thực, ao linh lực do đan điền hình thành dùng để chứa đựng linh lực gia tăng, kinh mạch, khí huyết, tinh thần lực, Nguyên Thần... Đều có biến hóa.
- Lão tử không cần!
Loại trừ xiềng xích do Trung Thiên Đế Quân lưu lại đang lắc lư ra, không có bất kỳ phản ứng nào.
Phong ấn của Võ Nghiêu chỉ là ảnh hưởng đến lực lượng Thái Dương, cũng không ảnh hưởng gì đến nhiệt độ của mặt trời, cho dù mở ra phong ấn, cũng sẽ không để bầu trời trở nên càng nóng, để sông băng ở cực bắc chi địa hòa tan.
- Cửu Trọng, có ở đây hay không!
Vân Chi hỏi, nói không chừng Cửu Trọng Tiên liền giấu ở bên trong mặt trời.
- Tiên tử tiền bối, có thể ở chỗ này cảm ứng được Cửu Trọng Tiên không?
Bất Hủ tiên tử hướng về phía mặt trời hô to một tiếng.
Mạnh Cảnh Chu vội vàng ngồi xuống mặc niệm tâm pháp phật môn, xem nữ sắc là Hồng Phấn Khô Lâu, quả thật là phong phạm của cao tăng.
- Đúng rồi Đại sư tỷ, hiện tại chỉ còn lại phong ấn của Trung Thiên Đế Quân, đám tu sĩ chỉ cần cầu nguyện Trung Thiên Đế Quân, liền có thể đạt được toàn bộ lực lượng Thái Dương rồi hay không?
- Đã như vậy, vậy đợi khi tìm được Trung Thiên Đế Quân, để hắn giải khai phong ấn thứ nhất lại nói.
Vân Chi đã đoán được đến loại tình huống này, nàng chỉ ôm tâm lí thử một lần. Bất Hủ tiên tử nhíu mày, xiềng xích Trung Thiên Đế Quân ngăn cách âm thanh, âm thanh căn bản không truyền được vào bên trong.
Vân Mộng Mộng không nói lời nào trong toàn bộ hành trình, nàng cảm thấy lời đàm luận của Đại đương gia, Nhị đương gia cùng tiểu Chi thật cao thâm, nàng hoàn toàn nghe không hiểu.
- Không làm được, có lẽ là tín ngưỡng lực đã thu thập đủ, hoặc là nguyên nhân gì khác, Trung Thiên Đế Quân không còn hấp thu tín ngưỡng lực, đã gỡ ra con đường cầu nguyện đạt được Thái Dương lực.
- Xiềng xích hiện tại chỉ để phong ấn mặt trời thôi.
Vân Chỉ lắc đầu:
Quả nhiên mình chỉ có thể làm Tam đương gia là có lý do, tri thức quá thiếu thốn.
Thả Lục Dương cùng Vân Mộng Mộng về Thiên Môn phong, Vân Chi cũng không báo cho bất kỳ ai, chỉ một mình đi đến Đế thành, tìm Hạ Đế.
- Lại có loại ý nghĩ đại nghịch bất đạo này, ngươi làm Tứ đương gia đi.
Bất Hủ tiên tử bĩu môi liếc mắt nhìn Vân Mộng Mộng:
- Đại đương gia, nếu như ta cố gắng phấn đấu, cố gắng học tập, có cơ hội lên làm Nhị đương gia không?
- Nha.
Nghĩ tới đây, Vân Mộng Mộng tựa hồ tìm được mục tiêu phấn đấu trong tương lai, kích động hỏi Bất Hủ tiên tử:
- Ngươi nói, muốn mấy phạm nhân tử hình làm thí nghiệm?
Hạ Đế kinh ngạc nhìn Vân Chi, đây là lần đầu tiên Vân Chi đưa ra loại yêu cầu này với mình.
- Trước tìm một người, xác minh một chút suy đoán.
Hạ Đế vung tay lên, hạ chỉ cho Hình bộ, để bọn hắn chọn một phạm nhân tử hình giao cho Vân Chi, cũng ra lệnh về sau nếu Vân Chi có muốn tìm mấy phạm nhân tội tử hình đều được.
Vân Chi phong ấn tu vi phạm nhân tử hình, cũng làm cho bọn hắn không cách nào nói ra lời, sau đó mang theo hắn rời đi Đế thành, đi vào nhà tranh nhỏ bên trong một ngọn núi cách đó không xa.
Vân Chi buông phạm nhân tử hình xuống, hảo tâm phổ cập tri thức khoa học lịch sử cho hắn:
- Ngươi biết Tân Hỏa vương triều không?
Nàng giảng ước chừng mười lăm phút, không có chờ được người mình muốn đến, chỉ tiện lưu phạm nhân tử hình một mặt không hiểu lại nhà tranh, sau đó rời đi.
Nàng ẩn tàng khí tức, chờ ở sườn núi, chờ ở chân núi, đi đến chỗ rất xa chờ, vẫn không đợi đến người kia. Nửa canh giờ trôi qua, khi nàng lại lần nữa trở về nhà tranh, nhà tranh bị đánh ra một cái động lớn, mà phạm nhân tử hình phía dưới lỗ lớn đã hôi phi yên diệt, trong không khí tràn ngập khí tức tử vong.
Vân Chi đi Hình bộ lại xách ra một phạm nhân tử hình, dựa theo phương pháp cũ, lưu hắn lại nhà tranh, tiếp tục phổ cập tri thức khoa học lịch sử cho hắn.
Ở lại nhà tranh một canh giờ, vẫn không có đợi người đến, Vân Chi chỉ đành rời đi.
Khi Vân Chi lại lần nữa trở về nhà tranh, lỗ lớn thứ hai xuất hiện, phạm nhân tử hình thứ hai cũng chết rồi.
- Cho dù ta ẩn tàng khí tức cũng vô dụng, nàng vẫn như cũ có thể cảm giác được ta đang ẩn giấu ở gần đó?
Vân Chi thấp giọng lẩm bẩm một câu, thuận tay xách phạm nhân tử hình thứ ba trở về từ Hình bộ.
Để chứng minh suy đoán, phương pháp không thay đổi, sau khi phổ cập xong lịch sử tri thức, giấu ở trong góc tối, không có động tĩnh.
Đợi nàng rời đi núi nhỏ, lại lần nữa trở về, phát hiện đỉnh núi núi nhỏ bị san thành bình địa, nhà tranh, phạm nhân tử hình đều biến mất không thấy, lưu lại chỉ có một tờ giấy.
- Ngươi xong chưa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận