Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1078: Hiệu suất cao (2)

Mạnh Cảnh Chu suy nghĩ một vấn đề khác:
- Bất quá tổ sư gia tựa hồ không phải rất nguyện ý để người đi theo, chúng ta nếu âm thầm đi theo, chờ gặp được nguy hiểm lại ra tay, chẳng phải liền bại lộ?
Vân Chi cũng cân nhắc đến việc Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu đều có qua tiếp xúc với tổ sư gia, cho dù bị phát hiện, tổ sư gia trở ngại mặt mũi cũng sẽ không nhiều nói cái gì.
Lục Dương suy nghĩ:
- Vấn đề này cũng không khó giải quyết, chính là cần đến Nhiệm Vụ đại điện hối đoái một loại vật phẩm.
- Trước khi lên đường, cần hối đoái vật liệu bảo mệnh.
Trên mặt Tiên Thiên Đạo Nhân còn chưa hết vẻ ngây thơ, kinh nghiệm giang hồ lại rất già dặn, sẽ không hề có chút chuẩn bị nào mà xuất phát.
Chỉ bất quá trong tay hắn không dư thừa linh thạch, không thể hối đoái vật liệu quá tốt.
- Ta xem một chút, Hồi Xuân Đan, có thể khôi phục linh lực nhanh chóng, một trăm hai mươi điểm cống hiến, có chút quý.
- Sầu đứt ruột, vật kịch độc, mười điểm cống hiến... Đợi lát nữa, vì cái gì tông môn còn bán độc dược, mà lại dễ dàng mua được như vậy?
- Tam dương lực lượng đan, phục dùng có thể nhận được lực lượng tam dương, có thể trong thời gian ngắn tăng chiến lực lên trên diện rộng, sau khi phục dụng không có tác dụng phụ, một trăm điểm cống hiến.
Tiên Thiên Đạo Nhân suy tư, thoạt nhìn là đan dược lâm thời tăng lên chiến lực đối với hắn rất có ích lợi, giá cả cũng phù hợp.
- Là nó.
Tiên Thiên Đạo Nhân chuẩn bị hoàn tất, xuất phát tiến về mục đích.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu âm thầm theo dõi, bây giờ hai người đều là Nguyên Anh hậu kỳ, Tiên Thiên Đạo Nhân bất quá Trúc Cơ sơ kỳ căn bản không phát hiện được bọn hắn.
- Nói ra thì tổ sư gia nhận nhiệm vụ gì?
Lục Dương hỏi Mạnh Cảnh Chu.
- Nói là có một chỗ thôn nhỏ nào đó gọi Vương gia câu ở Ký Châu, ở vào bên trong một mảnh rừng sâu núi thẳm, mếu như muốn đi đến tiểu trấn dưới núi, cần đi hai canh giờ, Vương gia câu xuất hiện vài lần án mất tích, mất tích đều là nam tử thanh tráng niên, những nam tử tráng niên kia tựa hồ bị mất tâm trí, giống như bị thứ gì đó câu dẫn.
- Quan phủ cũng phái người điều tra qua, đáng tiếc không có phát hiện gì, xung quanh Vương gia câu đều là núi, cho dù trải rộng ra thần thức đều không dễ tìm tới những người mất tích kia, lại càng không cần phải nói chỗ kia không có tu sĩ lợi hại, có thể tu luyện ra thần thức cũng không tệ rồi, không cần trông cậy vào dùng thần thức tìm người.
- Sư huynh trong nhiệm nụ đại điện căn cứ tình báo phỏng đoán, án vài lần mất tích này chắc là yêu vật lén đi qua đến Đại Hạ gây nên, thực lực lại không có đến Kim Đan kỳ.
Tiên Thiên Đạo Nhân tuy là Trúc Cơ sơ kỳ, lại có thể chiến lực so với Kim Đan sơ kỳ, có thể nói sẽ không có người mạnh hơn hắn trong cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ, đây chính là ưu thế của tán công trùng tu.
Lục Dương suy nghĩ một chút:
- Nghe quá nhiệm vụ này thì chắc là loại hao phí thời gian rất lâu, tổ sư gia có bận rộn.
- Mất tích đều là nam tử tráng niên, không biết là coi trọng khí tức dương cương của bọn hắn tiến hành huyết tế, hay là coi trọng thể phách bọn hắn tiến hành song tu.
Mạnh Cảnh Chu gật đầu:
- Con yêu vật kia làm việc cẩn thận, người bị thất lạc là chủ động rời đi thôn nhỏ, dẫn đến cơ hồ không có lưu lại đầu mối gì, mà đi qua thời gian dài như vậy, càng khó tìm manh mối.
Hai người nghiên cứu một chút nhiệm vụ này, đổi lại là hai người bọn họ, cũng không có biện pháp gì tốt, chỉ có thể trước tiến hành thăm viếng điều tra, nghiên cứu mấy người mất đi kia có điểm gì giống nhau, lại ngụy trang thành người bình thường, hi vọng yêu vật có thể bắt đi bọn hắn.
Mà làm hết bộ quá trình này, nói ít cũng cần nửa tháng.
Cái này cũng chưa tính lộ trình đi tới đi lui.
Tiên Thiên Đạo Nhân cưỡi phi thuyền, nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu không ngừng thôi diễn, nên như thế nào hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu thì vụng trộm bay ở đằng sau, kém chút để thuyền trưởng phát hiện.
Nếu như bị phát hiện, chắc chắn sẽ bị hoài nghi là gian tặc muốn ăn cướp phi thuyền.
Cũng may hai người đều là hạng người kinh nghiệm lão luyện, chưa từng xuất hiện ngoài ý muốn.
Tiên Thiên Đạo Nhân tính không sai biệt lắm thì đã đến chỗ, mở ra dù che mưa, nhảy lên một cái, nhảy đến trong rừng sâu núi thẳm, tay phải buông lỏng, cây dù trong tay khép lại, sưu một tiếng bay trở về phi thuyền.
- Nơi này hẳn là phụ cận Vương gia câu.
Tiên Thiên Đạo Nhân tự lẩm bẩm, ngắm nhìn bốn phía, hoang tàn vắng vẻ, có chút khó làm.
- Hẳn là thế?
Hắn dựa theo miêu tả bên trong nhiệm vụ, cùng trực giác của bản thân, đi ngay vào trong núi.
Đi ước chừng một canh giờ, rốt cục nhìn thấy một địa phương có người sinh sống.
Đó là một chỗ hang động, cửa vào huyệt động có đống lửa bị dập tắt, xem bộ dáng là dập tắt chưa tới một ngày.
Tiên Thiên Đạo Nhân đi vào hang động nghe được trong huyệt động truyền đến âm thanh, cao hứng đi mau hai bước, lập tức cao giọng hỏi:
- Phiền phức hỏi thăm một chút xin hỏi Vương gia câu đi như thế nào?
Đợi khi hắn nhìn thấy tình huống bên trong huyệt động, sửng sốt một chút.
Trong huyệt động có một nữ tử vũ mị, nữ tử trần như nhộng, phun lưỡi rắn, đang triền miên cùng mấy tên nam tử cường tráng.
Nữ tử vu mị nhìn thấy Tiên Thiên Đạo Nhân, cũng ngây ngẩn cả người.
- Tu sĩ? Ngươi là thế nào tìm tới nơi này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận