Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1187: Tổn hại thánh ân, đại nghịch bất đạo

Mạnh Quân Tử dù sao nhìn Hạ Đế cũng không vừa mắt, tiểu tử ngươi khi chết không nói một câu, vừa sống lại thế nào lắm miệng như thế?
Mạnh Quân Tử còn chưa nói cái gì, chỉ nghe thấy ầm một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.
Một thanh niên khiêng cuốc đi đến, khí vũ hiên ngang, một chỗ khác của cây cuốc cột một người, lắc lắc ung dung.
- Ha ha, chuyện Dự Châu bên này đã làm xong, Quân Tử ngươi bên này tiến hành thế nào?
Mạnh Quân Tử tức giận trừng mắt nhìn thanh niên khiên cuốc, hai ông cháu các ngươi thông đồng xong chưa, thay phen hỏi ta.
- Cút sang một bên, đánh thắng Bán Tiên khoe khoang cái gì.
Thanh niên khiên cuốc thấy Mạnh Quân Tử bị Tiên Nhân tự bạo nổ tung da tróc thịt bong liền vui vẻ, vội vàng tiến lên quan tâm.
- Ai nha, Quân Tử ngươi có chuyện gì, ta nhớ ngươi khi đó thổi da trâu nói cái gì ngươi đánh chỉ là quốc sư Đại Ngu, chiến thắng dễ như trở bàn tay mà.
Mạnh Quân Tử không quan trọng khoát tay áo:
- Hừ, cũng nhìn qua tương đối nghiêm trọng mà thôi, thật ra đều là tổn thương rất nhỏ, không có chút đau, lão Khương ngươi rất dễ bị lừa.
Thanh niên khiên cuốc chọc lấy vết thương của Mạnh Quân Tử một chút:
- Không đau? Tiên Nhân tự bạo đến cả Tiên Hồn đều có thể làm bị thương, cái đâm lần này đau đến khiến Mạnh Quân Tử kém chút kêu ra.
Nhưng không thể ném đi mặt mũi ở trước mặt Khương Bình An, hẳn nuốt xuống chữ đau, mặt mũi tràn đầy vặn vẹo:
- Không đau.
- Thật không đau?
Thanh niên khiên cuốc lại dùng sức thọc, Mạnh Quân Tử đau nhe răng nhếch miệng, đá Khương Bình An một cước.
- Khương Bình An ngươi chơi đủ chưa! Khương Bình An bị đạp ngã nhào một cái, lại giống như người không việc gì đi về.
- Là ngươi nói không đau.
Hai Tiên Nhân nhìn hằm hằm lẫn nhau. Lục Dương ngồi xổm người xuống ngẩng đầu lên nhìn nhìn, chưa thấy qua chân dung, không biết là Bán Tiên thời kỳ nào của Đại Ngu.
Tên Bán Tiên kia đã hoàn toàn không có sinh cơ, Lục Dương suy đoán hẳn là khi Khương Bình An đuổi tới Dự Châu không có nương tay, về sau trực tiếp sưu hồn, ngay lập tức thu hoạch tình báo.
Thanh niên khiên cuốc lúc này mới chú ý tới Lục Dương tồn tại:
- Ngươi chính là 'cát tường' trong miệng Vân Chỉ đạo hữu... Tiểu sư đệ Lục Dương.
- Vãn bối gặp qua Khương Bình An tiền bối.
Thanh niên khiên cuốc dĩ nhiên chính là Khương Bình An.
Khương Bình An trên dưới dò xét Lục Dương, nói thật không hổ là tiểu sư đệ Vân Chỉ tự tay bồi dưỡng, căn cơ vững chắc không hợp thói thường, lấy ánh mắt của hắn đều tìm không ra một chút xíu mao bệnh.
- Thật sự là tuấn tú lịch sự a, có ý nguyện ở rể Khương gia ta hay không?
- Khương gia chúng ta có bảy tiểu công chúa đều quốc sắc thiên hương, nhất là lão Thất, vô cùng tuấn tiếu, tuổi tác tu vi cũng không kém ngươi nhiều, vừa hay nàng lâu dài nghe chuyện xưa của ngươi, cũng rất thích ngươi.
Khương Bình An nói là thất nữ của Hạ Đế, công chúa nhỏ nhất của Khương gia. Mạnh Quân Tử duỗi cánh tay ra kéo Khương Bình An về phía sau:
- Ai ai ai, đừng đoạt, Mạnh gia chúng ta và hắn đã ước định cẩn thận, hắn về sau sẽ ở rể Mạnh gia ta.
Khương Bình An cùng Mạnh Quân Tử trông thấy Lục Dương liền hai mắt phát sáng.
Đây chính là Lục Dương được Vân Chi đánh giá là có tư thái Tiên Nhân, Vân Chi đánh giá không phải lí do thoái thác bên ngoài hay dùng để thổi phồng thiên kiêu, điều này nói rõ Lục Dương trong tương lai có khả năng cực lớn có thể trở thành Tiên Nhân.
Vậy còn không thừa dịp hiện tại lôi kéo. Lục Dương bị hai vị Tiên Nhân coi trọng, cảm thấy áp lực rất lớn, không biết nên trả lời như thế nào.
Cửa phòng bị nhẹ nhàng đẩy ra, Đại sư tỷ vừa phân biệt không lâu trở về, cũng đang kéo lấy Quan Sơn Hải cũng là vừa phân biệt không lâu.
- Ta đã bắt người trở về.
- Hai vị đạo hữu kẹp tiểu sư đệ của ta ở giữa là muốn làm cái gì? - Ha ha ha, không có gì không có gì, chính là nhìn thể cốt tiểu tử này rất rắn chắc.
Má trái Quan Sơn Hải đỏ đỏ xanh xanh, mắt trái cũng là bẩm tím một mảng lớn, căn cứ kinh nghiệm của Lục Dương, suy đoán hắn bị ngoại lực va chạm, mắt trái sung huyết.
Quan Sơn Hải bị Vân Chỉ phong bế lục thức, không biết tình huống bên ngoài. Trong căn phòng nho nhỏ, quần anh hội tụ, từng người lai lịch bất phàm, có Vân Chi chiến vô bất thẳng, có đứng đầu Thượng Cổ ngũ tiên - Bất Hủ tiên tử, có Mạnh Quân Tử suýt nữa trở thành khai quốc Hoàng đế, có Khương Bình An khai sáng Đại Hạ, có Quan Sơn Hải duy trì Đại Ngu mười vạn năm không ngã, có Đại Hạ Hoàng đế được vinh dự thiên cổ nhất đế, cùng Lục Dương. - Nên xử lý Quan Sơn Hải như thế nào? Khương Bình An hỏi, là trực tiếp sưu hồn hay giam lại chậm rãi tra tấn, để hắn cung cấp tình báo.
- Nhốt vào Tù Phong tông môn ta đi, vừa hay để một nhóm người Đại Ngu bọn hắn đoàn tụ.
Khương Bình An cùng Mạnh Quân Tử không muốn, bọn hắn vất vả giày vò nửa ngày, thịt ăn không được còn chưa tính, không thể một ngụm canh cũng uống không được.
Mặc dù bọn hắn có chút sợ hãi Vân Chị, nhưng vẫn mạnh bạo nói:
- Như vậy không tốt, Tù Phong các ngươi lại không có Tiên Nhân, như thế nào nhốt được hắn, theo ý ta, nhốt vào Đế thành, có hai người chúng ta nhìn hắn, cam đoan vạn vô nhất thất!
- Có ta ở đây, Tù Phong chúng ta có thể nhốt được hắn.
Vân Chi từ tốn nói, lộ ra tự tin.
Mọi người thật ra cũng không nghĩ đến việc trực tiếp sưu hồn.
Sưu hồn sẽ hủy đi Tiên Hồn của Quan Sơn Hải.
Đây chính là Tiên Hồn, cho tới bây giờ không có người dùng Tiên Hồn cùng thân thể Tiên Nhân luyện khí, dùng hai món đồ này luyện chế ra Tiên Khí có được khí linh, nên có uy lực cỡ nào?
Tiên Khí đỉnh phong xưa nay chưa từng có.
Thời điểm Ứng Thiên Tiên rèn đúc Tiên Khí cũng không có loại đãi ngộ này, nhiều lắm là tách ra một nhánh cây từ trên người Tuế Nguyệt Tiên xem như vật liệu, lưỡi búa của Khai Thiên Phủ chính là làm như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận