Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1066: Cố sư đệ, ngươi từ đó ngộ đến cái gì? (1)

- Đái sư huynh, chuyện là như vậy, lúc đầu chúng ta muốn đi Đông Hải chơi, cũng thể nghiệm không ít đặc sắc của Đông Hải, tỉ như ẩu đả đánh nhau cái gì, bất quá ngài yên tâm, chúng ta lúc ấy dùng chính là thân phận Ngũ Hành Tông, tuyệt đối không có bôi đen tông môn.
Lục Dương sờ ót, cảm thấy không có ý tốt:
- Về sau xảy ra chút ngoài ý muốn, ta không cẩn thận tỉnh lại Long tộc cổ tổ Ngao Linh, Ngao Linh tiền bối còn nhất định phải kêu ta sư huynh, ngay tiếp theo Hãn Hải lão tổ cũng gọi ta là tiền bối.
- Tam Sơn đạo nhân của Bồng Lai đảo muốn đoạt xá lão Long Hoàng, may mắn bị Ngao Linh tiền bối ngăn cản, sau đó lại xuất hiện một Sơn Hà Quân thời Đại Càn, Ngao Linh tiền bối lấy một địch hai, đánh bại hai người bọn hắn.
- Sau đó bỗng nhiên xuất hiện một vị Tiên Nhân, muốn công kích Ngao Linh tiền bối, kết quả không có giết thành Ngao Linh tiền bối, ngược lại là giết Tam Sơn đạo nhân cùng Sơn Hà Quân.
- Mắt thấy ai cũng đánh không lại Tiên Nhân này, Đại sư tỷ liền đi ra hỗ trợ, với triển khai đại chiến tên Tiên Nhân này.
Lục Dương thở dài:
- Chính là không có bắt lấy tên Tiên Nhân kia, chỉ đánh thành trọng thương, để nàng trốn thoát, quái đáng tiếc.
Đái Bất Phàm nghe xong cười ha ha một tiếng:
- Lục sư đệ ngươi thật biết nói đùa, sức tưởng tượng thật phong phú.
- Đái sư huynh ngươi nếu không tin, Ngao Linh tiền bối đang ở tông môn của chúng ta, bồi tiếp Đại sư tỷ uống trà, nàng có thể chứng minh lời ta nói.
Đái sư huynh mặt mỉm cười, ánh mắt trống rỗng, giống như là biểu tình dừng lại tại thời khắc này.
- Đái sư huynh? Đái sư huynh?
Lục Dương hô hai tiếng không có đáp lại, hiếu kì dùng tay lung lay trước mặt Đái Bất Phàm.
Vẫn không có phản ứng.
Lục Dương thận trọng điểm bả vai Đái Bất Phàm một chút, nửa người trên Đái Bất Phàm lắc lư hai lần, ầm một tiếng ghé vào trên mặt bàn dọa Lục Dương kêu to một tiếng.
Lục Dương hí hà một tiếng, hắn cảm thấy mình nói đủ hàm súc, làm sao Đái sư huynh phản ứng vẫn là lớn như thế?
- Đái sư huynh, ngươi tỉnh, ngươi tỉnh lại đi.
Trong mơ hồ, Đái Bất Phàm nghe được có người đang kêu gọi mình.
Là ai đang kêu gọi mình, thật ồn ào.
Đái Bất Phàm gian nan mở hai mắt ra, nhìn thấy một tấm mặt to của Lục Dương dán sát mặt mình, đang tha thiết nhìn mình, thấy mình tỉnh táo lại, tấm mặt to kia của Lục Dương mới cách mình xa một chút.
Đái Bất Phàm lung lay đầu, luôn cảm giác mình quên đi cái gì, trước đó đã xảy ra chuyện gì, vì cái gì mình sẽ hôn mê?
- Là Lục sư đệ à, tìm ta có chuyện gì?
Lục Dương lộ ra một loạt người sau lưng, những người này bị trói thành bánh chưng.
Lục Dương khoe khoang cho Đái Bất Phàm, cười có chút xấu hổ:
- Đái sư huynh, ta đi ra ngoài chơi một vòng, không cẩn thận bắt được Thượng Cổ tứ tiên, tất cả Bán Tiên Thượng Cổ ngủ say, Càn Đế đời thứ nhất, Ngu Đế đời thứ nhất, Quốc sư đời thứ nhất, Hạ Đế đời thứ nhất... Lần này đại thế chi tranh khẳng định là Vấn Đạo tông chúng ta chiến thắng á.
- Cái gì? !
Đái Bất Phàm bỗng nhiên mở hai mắt ra, ngồi thẳng sống lưng, con mắt trừng tròn vo, nhìn thấy khuôn mặt đáng ghét của Lục Dương.
Hắn mê mang nhìn bọn người Lục Dương, Mạnh Cảnh Chu, Thượng Cổ bốn tiên bị trói thành bánh chưng cái gì, toàn diện biến mất không thấy gì nữa.
- Nguyên lai là mộng, nguyên lai là mộng...
Phía sau lưng Đái Bất Phàm phát lạnh, nhớ lại tràng cảnh trong mộng, sợ bóng sợ gió một trận, may mắn không thôi.
Đại trưởng lão am hiểu mộng cảnh, Đái Bất Phàm cũng biết một ít pháp thuật mộng cảnh, hắn đã trăm năm không có gặp qua ác mộng.
- Đái sư huynh, ngài không có sao chứ?
Lục Dương ân cần hỏi han, trong lòng tự nhủ Đái sư huynh ngươi đạo tâm không được, lúc này mới có chút chuyện, nếu không phải sợ Đái sư huynh ngươi cũng lọt vào danh sách tất sát, ta đều muốn nói thân phận Xám Đậu Đậu cho ngươi.
Ký ức dần dần khôi phục, Đái Bất Phàm nhớ tới lời Lục Dương nói qua trước khi mình hôn mê.
Lục Dương tiểu tử ngươi thật có thể giày vò, đều nói Đông Hải không có Bán Tiên, kết quả ngươi vừa đi, không những để Đông Hải có Bán Tiên, còn để Đông Hải chết hai Bán Tiên.
Về phần Tiên Chiến, càng là ba mươi vạn năm không có mở ra.
- Bất kể một chuyện nào phát sinh tại Đông Hải đều có thể lưu lại sử sách, sau đó ngươi nói cho ta, những chuyện này đều có liên hệ với ngươi?
Lục Dương bất thình lình bị Đái Bất Phàm khích lệ, còn cảm thấy quái thẹn thùng:
- Thật cũng không tốt như ngài nói.....
Đái Bất Phàm cưỡng ép ổn định đạo tâm:
- Các ngươi nói rõ một chút cho ta, các ngươi là như thế nào từ đi Đông Hải chơi hai ngày, biến thành Đông Hải dẫn phát Tiên Nhân đại chiến.
Lục Dương làm chủ người yếu nhất tự mình kinh lịch, giảng thuật đại đa số chuyện, bọn người Mạnh Cảnh Chu thì làm bổ sung.
Đái Bất Phàm lúc này mới rõ ràng mọi chuyện, dựa theo năm người Lục Dương giảng, chuyện ở Đông Hải thật đúng là không thể trách Lục Dương, chính là vấn đề vận khí đơn thuần.
Nói từ góc độ tình báo, đây là tình báo trân quý ngàn vàng không đổi, Đái Bất Phàm dám nói, chuyện Đông Hải chấn kinh Tu Tiên Giới, nhưng chân tướng chỉ có mấy người Lục Dương bọn hắn rõ ràng nhất, những người khác nhìn thấy chỉ là mặt ngoài của hiện tượng.
Từ góc độ người quản lý Nhiệm Vụ điện, Đái Bất Phàm chỉ muốn để Lục Dương thay thế vị trí của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận