Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 595: Công pháp cùng tên (1)

Trong tổ Trúc cơ sơ kỳ, Trúc cơ trung kỳ cũng có không ít thiên tài lựa chọn đột phá vào phút chót, nhưng tình huống này ít hơn tổ Luyện Khí kỳ rất nhiều.
Không phải tất cả các thiên tài đều tu luyện đến Trúc Cơ sơ kỳ đại viên mãn, Trúc Cơ trung kỳ đại viên mãn.
Hai người giành chiến thắng là môn phái mà Lục Dương không quen biết, còn Bất Hủ tiên tử thì ngay cả tên môn phái cũng chưa từng nghe qua.
Một là tông môn nhị phẩm, một là tông môn tam phẩm.
- Đều ghi nhớ rồi.
Năm đại tiên môn không cử người tham gia ba tổ đầu, hiện tại đệ tử tiên môn có tu vi thấp nhất là Trúc cơ hậu kỳ, nếu nhất định phải để tiên môn chọn người tham gia ba tổ đầu, vậy thì chỉ còn cách để nguyên liệu nấu ăn ra sân.
- Vừa rồi mấy người đó, có ghi nhớ không.
Khương Quần truyền âm cho Lạc Thủy vệ phía sau, vẫn không thấy bóng dáng Lạc Thủy vệ.
- Về tra rõ lai lịch của họ.
Khâu Tấn An né người, tử tế nói với Lạc Thủy vệ sau lưng Khương Quần:
- Hay là vị đạo hữu này hiện thân đi? Ngươi nói ngươi ẩn núp ở đây, mọi người lại không phải không nhìn thấy.
- Còn có thần thức giao lưu, mọi người cũng có thể nghe thấy, hay là hai người nói chuyện trực tiếp đi.
Khâu Tấn An và những người khác có thể nghe và nhìn rõ ràng tình hình trò chuyện giữa Khương Quần và Lạc Thủy vệ, ngươi nói rằng hai người bí ẩn làm gì?
Lạc Thủy vệ bất đắc dĩ hiện thân.
Lọc những tu sĩ khả nghi, chủ yếu là dựa vào kinh nghiệm chiến đấu để phán đoán, những người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, rất có thể là tu sĩ cổ đại tán công trùng tu, xác suất nhỏ là có đại năng giả heo ăn hổ, xác suất nhỏ nhất là đoạt xá.
Phần thưởng lần này quá hậu hĩnh, việc thu hút đại năng giả heo ăn hổ cũng có thể xảy ra.
Trường hợp thứ nhất và thứ ba đều thuộc đối tượng trọng điểm quan sát.
Đại Hạ không phải thù địch với tu sĩ cổ đại, tu sĩ cổ đại tán công trùng tu cũng không phạm pháp, nhiều nhất chỉ coi là hộ khẩu đen, nộp phạt, nhập hộ khẩu là được.
Trên thực tế, đại đa số các tu sĩ cổ xưa không tuân theo quy định của Đại Hạ vương triều, sao chép các tập tục giết người và đốt phá từ thời xưa đến Đại Hạ vương triều, chỉ khi đó Đại Hạ vương triều mới trừng phạt những băng người vô luật pháp này.
Nếu tu sĩ cổ đại thức tỉnh lại ngoan ngoãn, Đại Hạ sẽ không quản họ.
Thật ra Lục Dương cũng rất khả nghi, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, có thể đánh bại Giới Sát đại sư là Độ kiếp kỳ uy tín lâu năm, không hợp lẽ thường.
Nhưng khi suy nghĩ hắn là sư đệ của Vân Chi, mà Vân Chi từng làm những chuyện tương tự, nên không ai nghi ngờ Lục Dương có vấn đề nữa.
… Triệu Nguyên mỉm cười tàn nhẫn, từ từ bước lên đài, tham gia trận đấu ở tổ Trúc Cơ hậu kỳ.
Tu sĩ ngày nay sống quá nhàn hạ, chưa từng trải qua máu lửa, hắn hơi sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn một chút là khóc lóc thảm thiết, bỏ cuộc thi đấu.
Hắn đã giết chóc để tiến lên như thế ở các cuộc thi cấp thành, cấp châu, nếu không có trọng tài kịp thời ngăn cản thì những người đối đầu với hắn đều đã chết.
Trên địa bàn của Vấn Đạo tông, việc giết người trước sự nhìn thấy của nhiều người cũng rất khó khăn.
Thôi vậy, đã không thể giết người thì hãy dọa cho đối thủ khiếp sợ, làm chùn bước đường phát triển của chúng, sau này tranh giành đại thế sẽ ít đi một mối đe dọa tiềm tàng.
Lần này đối thủ là thiên tài của Vấn Đạo tông sao?
Không sao, bất kể là ai, trước khoảng cách tuyệt đối đều là vô ích.
- Gặp qua đạo hữu, tại hạ là Vệ Nam Phi của Vấn Đạo tông.
Vệ Nam Phi là đệ tử cùng khóa với Lục Dương, từ nhỏ đã bị mẹ kế đầu độc, được Đái Bất Phàm đi ngang qua cứu.
- Tán tu Triệu Nguyên.
Triệu Nguyên tùy ý chào hỏi, coi nhẹ nhìn Vệ Nam Phi.
Nếu không phải trận chung kết lần này, đối phương thậm chí không đủ tư cách để đứng trên cùng một võ đài với hắn.
Dù sao hắn cũng là tu sĩ Hợp Thể đỉnh phong đường đường chính chính tán công trùng tu, lần tu luyện lại này chắc chắn có thể tiến thêm một bước nữa, đạt tới Độ Kiếp kỳ.
- Triệu Nguyên đạo hữu, xin chỉ giáo.
Triệu Nguyên động thủ, trong tay xuất hiện một thanh đao màu xanh lục, trên chuôi đao nạm một viên long nhãn thạch to bằng quả trứng chim bồ câu, bổ ngang về phía Vệ Nam Phi.
- Nhanh thật.
Vệ Nam Phi kinh hô một tiếng, nghiêng người né tránh.
Triệu Nguyên không chịu buông tha, cổ tay lật lại, đao dài màu xanh lục xoay tròn trên không trung, một lần nữa bổ vào bụng dưới của Vệ Nam Phi.
Keng !
Vệ Nam Phi rút ra hai chiếc rìu từ thắt lưng, hai chiếc rìu giao nhau, để chéo trước bụng, đỡ được thanh đao màu xanh lục.
- Cái rìu này sao lại quen mắt thế.
Man Cốt lẩm bẩm, quay đầu hỏi Lý Hạo Nhiên bên cạnh:
- Lý sư đệ, ngươi có biết hai chiếc rìu này không?
Lúc này Lý Hạo Nhiên tay trái là Tô Y Nhân, tay phải là Tần Nghiên Nghiên, hưởng thụ hạnh phúc của nam tử có vợ đẹp, con xinh, tay trái đã bị Tô Y Nhân bẻ gãy mấy lần.
May mà hắn có thể tái sinh chân tay bị đứt, vết thương có thể lành lại rất nhanh, coi như rèn luyện cách sử dụng Kim Đan.
- Đây là bản sao của Khai Sơn Phủ, ta luyện chế cho Vệ sư đệ.
- Khai Sơn Phủ?
Mạn Cốt cũng quen với cái tên này.
Lý Hạo Nhiên đành phải giải thích thêm:
- Chính là ba chiếc rìu mà Hà Linh đưa cho chúng ta khi kiểm tra nhập môn, lưỡi búa phàm nhân, linh bảo Khai Sơn Phủ, tiên khí Khai Thiên Phủ, Vệ sư đệ thích kiểu dáng của Khai Sơn Phủ, liền nhờ ta luyện chế hai chiếc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận