Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 574: Bất Hủ tiên tử: Ta thay ngươi tu luyện (1)

Thích Thiền bất lực, buông đao đồ tể xuống, suy nghĩ xem ánh mắt của sư phụ rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Huyền Không Tự chỗ nào cũng tốt, sư huynh đệ cùng chung sống hòa thuận, trên dưới thống nhất, tài nguyên dồi dào, đại năng Độ Kiếp kỳ chỉ dạy.
Vấn đề duy nhất là làm trò bí hiểm.
Thích Thiền thường xuyên phàn nàn rằng sư phụ nói giống như không nói, bây giờ thì tốt rồi, trực tiếp không nói nữa.
- Được rồi, ta tiếp tục mổ heo thôi.
Mạnh Cảnh Chu đến Thiên Môn Phong, vừa bước vào động phủ thì nhìn thấy Lục Dương hai tay khoanh trước ngực, người dựa vào ghế dựa, tư thế lười biếng.
Sư tỷ không có ở đây.
- Sao ngươi lại kêu ta tới đây?
Mạnh Cảnh Chu nhìn Lục Dương ra sao cũng không vừa mắt, tại sao lại là tiểu tử ngươi làm đại diện tông chủ.
Dựa theo ước định, Khâu Tấn An dạy cho Mạnh Cảnh Chu một môn pháp thuật không truyền ra ngoài của Ngũ Hành tông, hắn mới từ Ngũ Hành tông trở về, liền nhận được tông chủ đại diện đưa tin, để hắn tới một chuyến.
- Tiểu Mạnh, ngồi xuống đi, không có gì.
Lục Dương cười nói.
Mạnh Cảnh Chu nhìn một vòng động phủ, toàn bộ động phủ chỉ có một cái ghế, bây giờ Lục Dương đang ngồi.
Ta cưỡi lên đầu tên tiểu tử nhà ngươi à?
Lục Dương tự động không để ý đến ánh mắt trắng dã của Mạnh Cảnh Chu, chậm rãi nói ra:
- Ngươi hẳn là cũng nghe nói, triều đình tổ chức một đại hội, một chỗ cử hành cùng khánh điển của tông môn, đại hội chia ra rất nhiều tổ, mỗi một tiểu cảnh giới đều là một tổ, tông môn rất xem trọng lần đại hội này, trải qua nhiều lần thương nghị với chư vị trưởng lão, những đệ tử dự thi trong tiểu cảnh giới khác đều đã quyết định, duy chỉ có danh ngạch Kim Đan trung kỳ, chậm chạp chưa định, rất là khó xử.
- Có thể đại biểu tông môn tham gia đại hội, khẳng định là đệ tử ưu tú nhất, ta càng nghĩ, nên chọn ra người mạnh hơn tất cả, quyết định vẫn là ngươi đi dự thi thì hơn.
Ánh mắt Mạnh Cảnh Chu sáng lên, khóe miệng đều không tự chủ câu lên, lời này nghe rất thoải mái, toàn thân ấm áp:
- Thừa nhận ta mạnh hơn ngươi rồi?
Nụ cười trên mặt Lục Dương càng tăng lên:
- Ta là ban giám khảo.
Hắn nằm gai nếm mật, là Bất Hủ tiên tử làm trâu làm ngựa, chịu mệt nhọc, không phải là vì giờ khắc này.
- Con mẹ nó!
Một tháng rưỡi trong nháy mắt trôi qua, trong khoảng thời gian này, Trung Ương đại lục vô cùng náo nhiệt, tranh tài cấp thành, tranh tài cấp châu, tất cả thiên tài trong Đại Hạ vương triều đều tập trung ở trên lôi đài, quyết đấu hai hai , liên tiếp hiện ra hạt giống tốt, rất nhiều tu sĩ không có tiếng tăm gì cất một tiếng hót lên làm kinh người, khiến người quen biết hắn trợn mắt hốc mồm.
Ở phía trên thường xuyên xảy ra những cuộc đấu tay đôi, đại sự thường xuyên xảy ra, nhiều tu sĩ không nổi tiếng đã trở thành bom tấn, khiến những người quen thuộc đều choáng váng.
Cho dù là đệ tử tông môn nhất phẩm tỉ mỉ vun trồng, cho kỳ vọng cao, cũng có bị tiểu tu sĩ không biết tên đánh bại.
Rất nhanh đã đi đến thời gian Vấn Đạo tông tổ chức khánh điển.
Bên trong nửa tháng này, Bất Hủ tiên tử ở trong Vấn Đạo tông vô pháp vô thiên, Lục Dương trợ Trụ vi ngược, hai người cấu kết với nhau làm việc xấu.
Trong động phủ Thiên Môn Phong, có hai Lục Dương đang ngồi trong động, một người đang xem văn kiện, một người đang ngủ, cả hai đều rất bận rộn.
- Nếu chịu đựng thêm một chút nữa, qua khánh điển sẽ kết thúc!
Lục Dương một bên phê duyệt công văn, một bên động viên, tới gần khánh điển, trên tay hắn cầm chính là danh sách thanh niên tài tuấn lan truyền ra từ các châu, cùng đại biểu thế lực khắp nơi sẽ có mặt ở khánh điển.
Hắn hiện tại sử dụng chính là mộc phân thân Chủng Thụ Quyết, đang ngủ chính là Bất Hủ tiên tử đoạt xá thành công.
- Tiên tử, ngươi xác định là ngươi đang giúp ta tu luyện sao?
Có lẽ lương tâm của Bất Hủ tiên tử phát hiện ra rằng liên tục chiếm đoạt thân thể của Lục Dương sẽ chiếm đoạt luôn thời gian tu luyện của Lục Dương là không tốt nên đã chủ động giúp đỡ Lục Dương tu luyện.
Dù sao thì mọi người đều sử dụng một thân thể giống nhau, ai tu luyện thì không phải là tu luyện.
Sau đó Tiên Bất Hủ tiếp tục ngủ.
- Ha !
Bất Hủ tiên tử bị Lục Dương đánh thức, ngáp dài một cái, bất mãn nhìn Lục Dương.
- Ta đương nhiên là đang tu luyện, đây là đi ngủ tu luyện pháp, là một đạo lý với khi ta ngủ khôi phục tu vi, là công pháp cực đỉnh chỉ có tiên nhân mới có thể biết được, ngươi là một kẻ phàm nhân, tự nhiên không thể nào hiểu được ảo diệu bên trong.
Trong lòng Lục Dương tự nhủ Tiên nhân các ngươi không phải tu luyện đến đỉnh điểm rồi sao, còn cái gì đi ngủ tu luyện pháp, dùng làm cái gì.
Đại diện tông chủ có quyền thế quá lớn, Lục Dương cũng không có cách nào quản Bất Hủ tiên tử, chỉ có thể tiếp tục phê duyệt công văn.
- Đây là Vấn Đạo tông. Thật là hoành tráng.
Minh Đài đứng trước cổng núi Vấn Đạo tông, nhìn thấy sau cổng núi liên miên, linh lực tràn ngập từng lỗ chân lông, hắn không khỏi thở dài.
Hắn đại biểu Kiếm Lâu xuất chiến, thuận lợi tới trận chung kết, cùng trưởng lão tiến vào Vấn Đạo tông.
Vấn Đạo tông giàu có hơn Kiếm Lâu của họ rất nhiều.
Cử động của Minh Đài cũng không gây người bên ngoài chú ý, có rất nhiều đệ tử tham gia trận chung kết thậm chí thế lực sau lưng lần đầu nhìn thấy Vấn Đạo tông, đều bị sự hoành tráng của Vấn Đạo tông làm chấn kinh.
Linh lực ở sơn môn đã dồi dào như thế, bên trong lại là cảnh sắc như thế nào?
- Minh Đài, chúng ta đi thôi.
Trưởng lão Kiếm Lâu đi phía trước, ra hiệu Minh Đài đi theo.
Đây không phải là lần đầu tiên Trưởng lão Kiếm Lâu đến Vấn Đạo tông, xe nhẹ đường quen xuyên qua rừng trúc, đi vào vị trí hạch tâm của Vấn Đạo tông, chủ hội trường khánh điển lần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận