Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 930: Thật sự là hai hảo hài tử

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu nghe được thiếu niên tự giới thiệu, cùng nhau sững sờ, không tự chủ lùi lại hai bước, có loại cảm giác hỏng bét đại họa lâm đầu. Tiên Thiên đạo nhân? Khai phái tổ sư gia?
Lục Dương trước tiên trấn định lại, roi da trong tay đánh ba ba vang lên, phần đuôi đều đánh ra tia lửa, dọa đến thiếu niên run lẩy bẩy.
Hắn cười gằn nói:
- Thật sự to gan lớn mật, lại muốn giả mạo tiền bối ta sùng bái nhất! Ta lại hỏi ngươi, Tiên Thiên đạo nhân tên thật gọi cái gì?
- Tề Thông Thiên.
- Tên Vấn Đạo tông là thế nào mà có?
- Ta bỏ ra mười vạn khối linh thạch, thỉnh người Thiên Sách tông giúp ta tính toán xây tông môn ở nơi nào phong thuỷ tốt, sau khi coi xong ta dựa theo kết quả đi tới, kết quả nửa đường lạc đường, chỉ có thể tìm lão nông ven đường hỏi hướng đi, vì kỷ niệm lần trải qua này, cảm tạ lão nông, ta đặt tên cho tông môn là Vấn Đạo tông.
- Tiên Thiên đạo nhân có mấy lão bà?
- Ta khi nào cưới lão bà rồi?
- Tại sao không có cưới lão bà?
- Nghèo, không có linh thạch, linh thạch đều dùng để xây dựng tông môn.
Hai chân thiếu niên bị trói, xâu trên tàng cây, gió nhỏ thổi qua, hắn liền xoay vòng vòng.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu liếc nhau, hỏng, đều đáp đúng phốc, giống như đối phương thật chính là Tiên Thiên đạo nhân.
Lục Dương vội ho một tiếng, trên mặt hiện ra nụ cười, vội vàng buông Tiên Thiên đạo nhân đang bị treo xuống:
- Tiên Thiên đạo nhân chính là người ta kính trọng nhất, lúc ta tu hành gặp được khó khăn, thường xuyên nhớ lại lão nhân gia ngài sáng lập Vấn Đạo tông trong hoàn cảnh gian khổ, thật sự là làm ta rất được cổ vũ, mới vừa rồi còn nghĩ rằng ngài là giả mạo, tổ sư gia thứ lỗi.
Tiên Thiên đạo nhân hiện tại bất quá là một phàm nhân, bị treo ngược thời gian dài, vừa xuống đất liền đầu váng mắt hoa, trong lúc nhất thời không có phản ứng lại Lục Dương.
Mạnh Cảnh Chu biết điều, không biết từ chỗ nào tìm tới một cái ghế, thỉnh tổ sư gia ngồi xuống.
Tiên Thiên đạo nhân nói một tiếng tạ ơn, ngồi trên ghế khôi phục một hồi, bỗng nhiên phản ứng lại đối phương gọi mình là ‘Tổ sư gia’.
- Chờ một chút, hai ngươi là đệ tử Vấn Đạo tông?
Hai người cúi đầu khom lưng, muốn bao nhiêu cung kính có bấy nhiêu cung kính:
- Ta gọi Lục Dương, gọi ta Tiểu Lục là được.
- Ta gọi Mạnh Cảnh Chu, gọi ta Tiểu Mạnh là được.
Tiên Thiên đạo nhân dùng ánh mắt quái dị nhìn hai người, nhớ tới chuyện xưa nghe được ở ven đường.
- Ngươi chính là Lục Dương khi ở Trúc Cơ kỳ đã vượt cấp khiêu chiến, chiến thắng Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ cùng Hóa Thần kỳ?
- Ngươi chính là Mạnh Cảnh Chu đạo tâm kiên định, mỹ nhân ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, nhất tâm hướng đạo?
- Tổ sư gia ngài treo trên tàng cây mệt không, ta ấn ấn vai cho ngài.
- Ta xoa xoa chân cho ngài.
Hai người một bên xoa bóp cho tổ sư gia, một bên nói chuyện phiếm:
- Tổ sư gia ngài không phải sáng lập Vấn Đạo tông à, thế nào không có ngủ say ở trong tông môn?
Trong tông môn có phần mộ của Tiên Thiên đạo nhân, mọi người cũng không biết Tiên Thiên đạo nhân là giả chết, chân thân thì ở chỗ khác.
Tiên Thiên đạo nhân khóc không ra nước mắt:
- Ta cũng không nghĩ tới lúc trước thành lập tông môn có thể kéo dài đến bây giờ.
Thời điểm hắn thành lập Vấn Đạo tông chỉ có Luyện Hư kỳ, sau khi xây thành tông môn mới tấn thăng làm Hợp Thể kỳ, cũng chính là tông môn nhất phẩm hết sức bình thường, ai có thể nghĩ tới tông môn nhất phẩm có thể kiên trì mười hai vạn năm lâu, hơn nữa còn càng lăn lộn càng tốt.
Đại Ngu khi đó tập tục rất kém cỏi, nếu tông môn bị hủy diệt, cừu gia nhất định sẽ đào sâu tông môn ba thước, không chỉ có là vì tìm kiếm tài vật, còn vì trảm thảo trừ căn, nếu hắn lựa chọn ngủ say trong Vấn Đạo tông, lỡ như Vấn Vấn tông hủy diệt, hắn đang ngủ bị phát hiện sẽ bị cừu gia giết.
Nếu hắn biết Vấn Đạo tông lăn lộn tốt như thế, lúc trước thế nào cần phải tốn sức tìm địa phương ẩn giấu ngủ say.
- Vậy ngài vì sao tán công trùng tu?
Tiên Thiên đạo nhân càng cảm thấy oan uổng:
- Các ngươi nghĩ ta nguyện ý à, ta tỉnh lại sau giấc ngủ, còn không có khôi phục xong, liền bị ba tu sĩ Đại Càn cướp đoạt Kim Thiền Thoát của ta, người dẫn đầu giống như gọi cái gì là Quan Kỳ chân quân thì phải, ba người bọn hắn ra tay một người tàn nhẫn hơn một người, nếu không phải ta cược một ván, tán công trùng tu chạy đi, cái mạng này của ta đều phải để lại ở chỗ kia.
Khóe miệng Lục Dương co giật, không ngờ đối tượng Quan Kỳ chân quân cướp bóc là ngươi.
Mạnh Cảnh Chu giận dữ nói:
- Thật sự là quá phận, người gọi Quan Kỳ chân quân kia thật là vô pháp vô thiên, quả thật không để Vấn Đạo tông chúng ta vào mắt!
Lục Dương càng giận không kiềm chế được:
- Lại dám đối xử với tổ sư gia như thế, nếu ta đụng phải hắn, thà rằng không còn mệnh, cũng muốn liều mạng với hắn!
Tiên Thiên đạo nhân nghe xong rất đỗi cảm động, thật sự là hai hảo hài tử.
Hắn tiếp tục giảng nói:
- Trốn tới sau này, ta mới nghe người ta nói Vấn Đạo tông vẫn còn, mà lại trở thành một trong năm đại tiên môn, liền muốn muốn tìm đến Vấn Đạo tông nương tựa, nhưng Vấn Đạo tông cách nơi này quá xa, ta phải kiếm đủ lộ phí mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận