Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 86: Tên gian tế nấu mình trong quan phủ

"Hiện nay có rất nhiều người có triệu chứng ngủ li bì, không lẽ Nghịch Thọ Nguyên Phù đã bắt đầu hút đi thọ mạng của người bình thường rồi sao?"
Lan Đình lắc đầu: "Không phải như vậy, thọ mạng là căn nguyên của sự sống, không thể dễ dàng lay chuyển như vậy. Dựa theo mô tả của các hạ, trong mấy ngày gần đây, người dân mới xuất hiện triệu chứng ngủ li bì, hiện tại chỉ là đoạn mở đầu, ít nhất cũng phải qua nửa tháng nữa mới thực sự bắt đầu hấp thụ thọ mạng."
"Quá trình chính thức hấp thụ thọ mạng cực kì lâu dài, hơn nữa khó mà nhận biết."
"Tuy nhiên, Nghịch Thọ Nguyên Phù cũng có phương pháp để cưỡng chế phát động."
"Phương pháp gì!" Lục Dương truy hỏi.
Lan Đình nghiêm túc nói: "Dùng Nghịch Thọ Nguyên Phù làm điểm liên kết, bố trí thành Nghịch Thọ Nguyên Trận, lấy máu người làm vật dẫn, không cần đợi nửa tháng, có thể kích hoạt đại trận, sử dụng thọ mạng của người phàm để nâng cao tu vi của bản thân!"
Trên thực tế, Nghịch Thọ Nguyên Phù và Nghịch Thọ Nguyên Trận là kiến thức ít được quan tâm, chỉ có ít ỏi vài quyển sách ghi chép về chúng, hơn nữa do Nghịch Thọ Nguyên Phù là một phương pháp bàng môn tả đạo chính cống, những thư tịch ghi chép về Nghịch Thọ Nguyên Phù đã bị liệt vào hàng sách cấm. Ngay cả những bậc thầy về trận pháp có học thức uyên bác cũng có khả năng chỉ từng nghe qua tên của Nghịch Thọ Nguyên Phù, mà không biết về thiết kế của nó.
Cũng chính vì Lan Đình xuất thân từ Nguyệt Quế Tiên Cung, có tư cách tiếp xúc với những cuốn sách cấm này.
Cô ấy tự cho là mình hiểu biết không sâu về trận pháp, nhưng với kho tàng kiến thức mà cô ấy thể hiện ra ngoài, thì tuyệt nhiên không thể đánh giá được bằng mỗi bốn từ ‘hiểu biết không sâu.’.
Lan Đình lại tiếp tục nói: "Tuy nhiên, người vẽ Nghịch Thọ Nguyên Phù có lẽ không biết Nghịch Thọ Nguyên Trận. Trước khi Nghịch Thọ Nguyên Trận được phát động, ngay cả dấu hiệu ngủ li bì cũng không có, nó còn kín đáo hơn. Nhưng cũng có khả năng là Nghịch Thọ Nguyên Trận đang được bố trí, vẫn chưa hoàn thành."
Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt đứng bên cạnh lắng nghe, cả hai đều nhận ra vấn đề. Hiện tại, mọi người trong cả quận Diên Giang đều có triệu chứng ngủ li bì, điều đó cho thấy Nghịch Thọ Nguyên Phù đang được giấu ở nhiều vị trí trong quận!
Người đứng sau mưu đồ này có tham vọng rất lớn!
"Sau khi Nghịch Thọ Nguyên Trận được kích hoạt, nó có thể nâng cao cảnh giới của người bố trận đến mức nào?"
Lan Đình lắc đầu: "Khó nói chắc được, điều này phụ thuộc vào việc Nghịch Thọ Nguyên Trận hấp thụ được bao nhiêu thọ mạng, trước mắt vẫn chưa thể nhìn ra được."
"Đi, đến Đại Thạch Kiều xem thử, nói không chừng ở đó vẫn còn Nghịch Thọ Nguyên Phù!" Lục Dương gọi theo ba người họ.
Ở phía tây của quận Diên Giang có một con sông lớn được gọi là Ẩn Long Giang. Phần chảy qua quận Diên Giang của Ẩn Long Giang có dòng chảy êm đềm, thường có người thích đến đây du ngoạn. Đây là một địa điểm du lịch nổi tiếng của quận Diên Giang, hai chữ ‘Diên Giang’ trong tên của quận được bắt nguồn từ đây.
‘Đại Thạch Kiều’ mà Lư Chí, tên trộm đột nhập vào nhà dân trộm cắp bất thành nhắc đến chính là ở nơi này.
Lúc này đang là giữa đêm, trên Ẩn Long Giang không một bóng người, bốn người họ đi cùng nhau đến Đại Thạch Kiều, tìm khắp xung quanh một vòng, nhưng cũng không tìm thấy thêm một tấm Nghịch Thọ Nguyên Phù nào.
"Quả nhiên đối phương cũng không ngốc, không đặt hai tấm Nghịch Thọ Nguyên Phù ở cùng một nơi."
Sáng tinh mơ hôm sau, Vệ bổ đầu bèn tìm đến Tổng Bổ Đầu, Phòng Thanh Vân.
"Tiểu Vệ, tìm ta có chuyện gì?"
"Sư phụ, người có chú ý rằng gần đây dân chúng trong quận Diên Giang thường xuyên đi ngủ sớm vào ban đêm, nhưng sáng sớm lại không thức dậy nỗi?"
Phòng Thanh Vân gật đầu: "Đúng là có chuyện như vậy, ta nghĩ có thể là do vật giá của quận Diên Giang tăng cao, nhưng thu nhập không tăng, gây nên áp lực lớn lên cuộc sống của dân chúng. Ban ngày họ đã gắng sức làm việc kiếm tiền."
Vệ bổ đầu khổ não mà xoa trán, cẩn thận lựa chọn từ ngữ: "Sư phụ, con biết người rất muốn thăng chức, thời gian gần đây đang đọc những quyển sách về kinh tế xã hội, làm nền tảng cho việc thăng chức sau này, nhưng liệu sư phụ có từng nghĩ rằng, người hoàn toàn không phù hợp với việc đưa ra giải pháp phát triển?"
"Có chuyện thì nói, có rắm thì mau thả!"
"Chuyện là như thế này, tối qua có một người dân nhiệt tình bắt được một tên trộm đột nhập vào nhà dân để trộm cắp. Dựa theo lời khai của tên trộm, gã ta tình cờ nhặt được một tấm phù có thể khiến người khác ngủ mê, ước chừng có thể khiến cho người trong phạm vi năm mươi mét buồn ngủ."
Vệ bổ đầu lấy tấm phù từ trong chiếc hộp có dán giấy niêm phong.
Giấy niêm phong có công hiệu phong ấn, y nhận thấy phù ngủ mê này không có tác dụng đối với mình, nhưng lại có hiệu quả cực tốt đối với người bình thường. Những người cùng trực ca đêm với y đã ngủ hết cả rồi.
Y đành phải khóa tấm phù trong chiếc hộp.
"Sư phụ có biết thứ này không?"
Phòng Thanh Vân tỉ mỉ quan sát một lúc, lắc đầu tỏ ý bản thân cũng không biết: "Lý thái thú thấy nhiều biết rộng, có thể ông ấy biết thứ này."
Khi hai người họ cùng nhau tìm được Lý thái thú, ông ấy đang vùi đầu vào xử lý chính sự.
Cả hai người họ đều ngưỡng mộ Lý thái thú không thôi. Lý thái thú với tư cách là một tu sĩ giai đoạn Kim Đan, đã đến quận Diên Giang được hai mươi năm. Quận Diên Giang không có bất kỳ thay đổi nào so với trước đây, nhưng mỗi khi có cấp trên đến thị sát hoặc khi Lý thái thú đi báo cáo với cấp trên, quận Diên Giang luôn trình diện ra hình ảnh tốt nhất, như thể quận Diên Giang đã có sự thay đổi to lớn trong hai mươi năm nay.
"Lý thái thú, tại hạ có việc cần báo cáo!" Phòng Thanh Vân nói.
Lý thái thú đặt cây bút lông xuống, ra hiệu hai người họ ngồi xuống nói chuyện.
Vệ bổ đầu theo đúng sự thật mà báo cáo về tình hình tối qua, còn lấy ra tấm phù, mời Lý thái thú xem xét.
Lý thái thú híp mắt lại, khẽ ‘ơ’ một tiếng, như nhớ ra một điều gì đó, chìm vào suy ngẫm, sau vài phút mới nói: "Nếu ta nhớ không nhầm, thì đây có lẽ là Nghịch Thọ Nguyên Phù?"
"Ba mươi năm trước, ta đang đảm nhận công tác đả kích Ma Đạo ở quận Bà Dương, khi trao đổi kinh nghiệm với các đồng liêu đến từ các quận khác, có người đồng liêu từng nói khái quát về loại phù này, nói rằng đây là Nghịch Thọ Nguyên Phù, có thể hút đi thọ mạng của con người, chuyển hoá thành tu vi, đích thị là một thủ đoạn của Ma Đạo."
Lý thái thú nghiêm trang nói: "Lễ Thái Xuân sắp đến, lúc đó sẽ có một lượng lớn dân chúng từ các quận khác đến đây du ngoạn, bao gồm cả người bình thường và tu sĩ. Lễ Thái Xuân là chiêu bài vang dội nhất của chúng ta, không thể để xảy ra bất kỳ sơ suất nào. Các ngươi nhất định phải bắt được tên Ma Đạo đã dán những tấm phù này trước khi lễ Thái Xuân bắt đầu!"
"Mấy tên Ma Đạo này đúng thật là vô pháp vô thiên, chẳng coi triều đình ra gì!"
"Phòng tổng bổ, ngươi cần đặc biệt chú ý tới vụ việc này, một khi Nghịch Thọ Nguyên Phù thành thục, hậu họa khôn lường!"
Sau đó, ngữ điệu của Lý thái thú lại thay đổi: "Tất nhiên, nếu ngươi bắt được kẻ chủ mưu, đó cũng là một công lao lớn, ta sẽ báo cáo lên trên. Nếu có thể, thì ngươi tốt nhất nên đột phá tu vi một lần, như vậy thì việc thăng quan tiến chức sẽ chắc như đinh đóng cột."
"Vâng!"
"Nếu không còn chuyện gì nữa thì bọn ngươi về đi, lát nữa, ta còn có cuộc họp."
Ngày thứ hai, nhóm người Lục Dương còn muốn tiếp tục lần theo dấu vết để tìm vị trí của Nghịch Thọ Nguyên Phù, chưa ra khỏi nhà, Sở đà chủ đã sai người đến đưa tin, bảo Lục Dương đến gặp mặt một chuyến.
Lục Dương không hiểu tại sao Sở đà chủ chỉ gọi mình mà không gọi ai khác. Hắn thầm cảnh giác trong lòng, cảm thấy việc này có chút kỳ lạ.
Sở đà chủ đeo mặt nạ ngồi trên ghế ngọc, chống tay đỡ đầu, giọng nói khàn khàn: "Nghe nói tối qua, ngươi bắt được tên trộm, còn tìm thấy một tấm phù có thể khiến người ta ngủ say?"
Lục Dương cung kính trả lời: "Đúng vậy, tại hạ nghi ngờ tấm phù này là thủ đoạn của Ma Đạo chúng ta, muốn tìm ra người đã vẽ tấm phù này, giết người cướp của, để học được tài nghệ vẽ những tấm phù như vậy!"
Sở đà chủ xua tay: "Việc thiết lập quan hệ tốt với quan phủ cố nhiên là cần thiết, nhưng lần này thì khác, quan phủ sẽ dốc sức điều tra vụ việc này, có sự tham gia của tu sĩ giai đoạn Kim Đan, rất nhanh liền sẽ tra ra ngọn ngành. Ngươi đừng nhúng tay vào nữa, để tránh bại lộ thân phận, tự quấn mình vào trong đó."
"Bất quá là một tấm phù khiến người ta ngủ say, không đáng để mạo hiểm."
Lục Dương sửng sốt, sự việc xảy ra vào tối hôm qua mà mới sáng hôm nay Sở đà chủ đã biết chuyện, hơn nữa còn biết rằng có tu sĩ giai đoạn Kim Đan sẽ ra tay, việc này ngay cả bản thân cũng không biết.
Phân đà Diên Giang đã cài cắm gian tế trong quan phủ!
- Giải thích, Diên Giang có thể được hiểu là dòng sông kéo dài. Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận