Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 337: Lục Dương không có người

Lục Dương vô cùng hối hận vì lúc nãy nảy ra ý định vào bếp.
Sau khi có được ấn ký của Bất Hủ Tiên Tử, hắn cảm thấy mình có liên hệ với nhà bếp, chỉ cần một ý niệm là có thể vào bếp.
Thế là Lục Dương động một ý niệm, quả nhiên vào được bếp.
Lục Dương cắm đầu chạy, dùng sức đẩy mạnh cánh cửa lớn.
Đáng tiếc là hắn chỉ là phàm nhân, cảnh giới thấp kém, hành động đẩy cánh cửa lớn chẳng khác nào ve sầu rung cây, chẳng có tác dụng gì.
Lục Dương dùng hết sức bình sinh đẩy cửa, cánh cửa vẫn đứng im không nhúc nhích.
Đừng nói là phàm nhân như hắn, cho dù là tiên thể tiên thai cũng vô dụng, nếu không thì lúc trước Ứng Thiên Tiên Tử bọn họ tại sao lại không rời đi?.
Tại sao đám người Ứng Thiên Tiên tỉnh lại cổ vũ cho Bất Hủ Tiên Tử nấu ăn, lại lôi Cửu Trọng Tiên ra ngoài đánh cho một trận? Đều có nguyên do của nó.
- Sư đệ, đệ chạy gì thế?.
Vân Chi khó hiểu.
Bất Hủ Tiên Tử là người duy nhất trong Ngũ Tiên thượng cổ biết nấu ăn, là tiên đầu bếp độc nhất vô nhị trên đời, có cơ hội được ăn đồ ăn do nàng nấu, sao lại không trân trọng? Hơn nữa, truyền thừa thượng cổ đã đứt đoạn, không ai biết được phong cách nấu ăn của người tu tiên thời thượng cổ, chỉ có Bất Hủ Tiên Tử là hóa thạch sống mới có thể khôi phục được nghệ thuật ẩm thực thượng cổ.
Lần trước Ngũ Hành Tông đến thăm, Bất Hủ Tiên Tử đã vất vả làm cả một bàn tiệc, Vân Chi còn chưa kịp ăn thì đã bị tông chủ Ngũ Hành Tông đang nổi giận lật bàn.
Còn việc cho muối hai mươi giây gì đó, hẳn là vấn đề thói quen nấu ăn thời thượng cổ.
Những tiên bảo nhà bếp nguy hiểm kia của Bất Hủ Giáo hẳn là đã bị luyện chế lại một phen sau khi Bất Hủ Giáo có được, tiên bảo nhà bếp ban đầu không nguy hiểm đến thế.
Hơn nữa, đây cũng là một cơ hội học tập hiếm có, nên trân trọng mới phải.
Một vị linh trù, đi đến đâu cũng rất được hoan nghênh, Vân Chi cảm thấy chỉ cần Lục Dương học được một hai phần trình độ của Bất Hủ Tiên Tử thì có thể đi khắp Trung Châu mà không gặp trở ngại.
Lục Dương vừa định lên tiếng giải thích thì bị Bất Hủ Tiên Tử cắt ngang.
- Đúng vậy, ngươi chạy cái gì, khó được bản tiên nguyện ý làm cho ngươi một lần cơm, đây là đãi ngộ mà Tiên nhân mới có.
Bất Hủ Tiên Tử cau mày, không hài lòng với phản ứng của Lục Dương, sau đó nàng như hiểu ra điều gì, bừng tỉnh đại ngộ.
- Ồ ! ta hiểu rồi. Ngươi cảm thấy địa vị của bản tiên quá cao, không nên hạ mình nấu ăn cho ngươi, ngươi ăn vào trong lòng áy náy đúng không?.
- Ai nha, không có chuyện gì, bản tiên không giảng cứu nhiều như vậy, ngươi cũng theo bản tiên lâu như vậy, còn không hiểu rõ bản tiên là ai sao?
- Đến đây, để bản tiên sử dụng thân thể của ngươi, làm xong cơm liền trả lại cho ngươi, không chậm trễ ngươi ăn cơm!
Bất Hủ tiên tử không cách nào tiếp xúc thực thể, cần tạm thời mượn dùng thân thể Lục Dương.
- Tiểu sư đệ, cho tiền bối sử dụng đi.
Đại sư tỷ cảm thấy Bất Hủ tiên tử yêu cầu rất hợp lý.
Lục Dương còn muốn phản kháng một cái, nghe được đại sư tỷ nói như vậy, không khỏi đơ người.
Chỉ trong chốc lát ngây người, thân thể liền bị Bất Hủ tiên tử đang vui mừng quá đỗi đoạt lấy.
Lục Dương chỉ có thể trơ mắt nhìn Bất Hủ tiên tử sử dụng thân thể của hắn.
- Cỗ thân thể này cường độ không được, liên tiếp nổ tung nổ đều gánh không được, ăn không được đồ ăn quá cao cấp.
Bất Hủ tiên tử mang theo ghét bỏ nói.
Thân thể Lục Dương trong Kim Đan kỳ tuyệt đối là cường đại nhất đẳng, nhưng loại trình độ này đối với Bất Hủ tiên tử mà nói là xa xa không đủ.
- Ngươi chờ chút, vì cái gì nấu cơm gặp được nổ tung?
Lục Dương cảnh giác.
Bất Hủ tiên tử kỳ quái Lục Dương vì sao lại có loại phản ứng này:
- Chuyện rất bình thường, không phải đều nói mỹ vị cực hạn sẽ nổ tung vị giác trong nháy mắt khi đưa vào trong miệng sao?
Lục Dương cạn lời.
Đại sư tỷ âm thầm gật đầu, ghi lại lời Bất Hủ tiên tử nói.
Những thứ này nhất định đều là tiên tử tiền bối kinh nghiệm đàm luận nàng cái này hậu bối muốn cần phải học hỏi nhiều hơn.
- Lần này ngươi học tập cho giỏi, ta có thể xem ngươi như truyền nhân y bát của ta mà bồi dưỡng!
Đại đương gia Bất Hủ một mạch nói như vậy với nhị đương gia Bất Hủ một mạch.
Nhị đương gia Bất Hủ một mạch kinh sợ.
- Thân thể này của ngươi không làm được đồ ăn quá khó, ta ngẫm lại, đúng, vậy thì làm cà chua trứng xào đi!
Bất Hủ tiên tử hơi suy nghĩ, rất nhanh đưa ra quyết định.
Lục Dương thoáng thở phào, nói sớm đi, thức ăn này hắn cũng sẽ làm, thật đơn giản, Bất Hủ tiên tử sẽ không làm nó xảy ra chuyện gì đâu.
- Bên trong cái bình này là cái gì đây?
Bất Hủ tiên tử xốc lên bình thuốc, khí tức gay mũi đập vào mặt.
Bên trong không gian tinh thần, Lục Dương chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, lắc lư hai vòng, hôn mê bất tỉnh.
- Bình bên trong là cái gì...
Bất Hủ tiên tử toàn tâm toàn ý nấu cơm, không có phát giác được Lục Dương dị dạng.
Hiện tại quyền khống chế thân thể của Lục Dương đang nằm trong tay Bất Hủ tiên tử, vô luận Lục Dương có hôn mê, đều không ảnh hưởng Bất Hủ tiên tử sử dụng thân thể Lục Dương.
- Ngươi nhìn, khi đánh trứng gà cần dùng sức quấy, giống như vậy.
Bất Hủ tiên tử giảng giải trình tự nấu cơm, đại sư tỷ ở một bên chăm chú nghe giảng.
- Dịch trứng gà dùng để làm cà chua trứng xào, còn lại vỏ trứng gà có thể dùng tới làm canh, bởi vì cái gọi là nước dùng ngon hơn đồ ăn, nói chính là đạo lý này.
Đại sư tỷ thỉnh thoảng gật đầu, cảm thấy phương thức nấu cơm thời kỳ Thượng Cổ thật sự không giống hiện tại, còn có rất nhiều địa phương cần học tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận