Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1244: Ứng Thiên Tiên quỷ dị (1)

Tu vi Vân Mộng Mộng là Độ Kiếp sơ kỳ không giả, mà Độ Kiếp sơ kỳ cũng có thể có được đạo quả hình thức ban đầu.
Nàng căn bản không phải Độ Kiếp sơ kỳ, mà là Bán Tiên.
- Lọt vào công kích không có bị thương, đối mặt Tịch Diệt kiếm đạo lĩnh vực không bị ảnh hưởng, đạo quả của nàng chắc có quan hệ đến phòng ngự, tỷ như kim cương, bất động loại hình đạo quả hình thức ban đầu, hay là nói nàng đã có được đạo quả hình thức ban đầu tính chất Bất Hủ?
Trên mặt Bất Hủ tiên tử hiện ra ý cười.
- Đoán đúng, nàng là Bất Hủ đạo quả hình thức ban đầu.
Bất Hủ, cố định không thay đổi, vĩnh thế trường tồn, là từ ngữ hoàn toàn tương phản tịch diệt.
Tịch diệt chi ý mà Liễu Ninh Hiên vẫn lấy làm kiêu ngạo không có nửa điểm ảnh hưởng gì với Vân Mộng Mộng.
Trừ phi Liễu Ninh Hiên có được Tịch Diệt đạo quả hình thức ban đầu.
Liễu Ninh Hiên mắt thấy Vân Mộng Mộng lại lần nữa đánh tới, nếu không phải kiếm linh chi thân, sớm đã gấp đầu đầy mồ hôi.
Lục Dương đã hiểu, trách không được Bất Hủ tiên tử nói có phe thứ ba gia nhập liên có thể cải biến cục diện, cái này là thuần túy khắc chế Liễu Ninh Hiên.
Vân Mộng Mộng ngăn ở phía trước nhất , mặc cho Liễu Ninh Hiên thi triển loại kiếm pháp nào, đều không đả thương được Vân Mộng Mộng.
Các kiếm tu nào hiểu những thứ này, bọn hắn nhìn thấy Vân Mộng Mộng giống như Thần Ma phụ thể, như là Kim Thân La Hán trong truyền thuyết, vạn pháp bất xâm, lập tức cảm thấy Vân Chi quả thật kinh khủng đến cực điểm, thế mà có thể đè ép Liễu Ninh Hiên đánh.
- Chỉ là kinh nghiệm chiến đấu của tiểu nha đầu này không quá đủ, động thủ tay chân vụng về, tu vi hạn chế, lực công kích không đủ.
- Không nên tới gần tai.
Mà kiếm linh sẽ không có được Tịch Diệt đạo quả hình thức ban đầu.
Thừa Ảnh Kiếm trực tiếp bị một kích này đánh ra khe nứt, thân ảnh Liễu Ninh Hiên sáng tối chập chờn, rốt cục thương tổn tới căn cơi.
- Đoạn!
Bên trên Hàm Quang kiếm lấp lóe phù văn, chìm vào thân kiếm, vang dội keng keng, mạnh mẽ bổ xuống, có uy lực hủy diệt thiên địa.
Kiếm Lâu Chí Tôn thì theo sát bước chân Vân Mộng Mộng, giơ lên Hàm Quang kiếm, hét lớn một tiếng. - Rèn đúc tiên kiếm vừa thiếu khuyết một chút vật liệu, liền dùng các ngươi bổ sung.
Một bóng người châm chậm xuất hiện phía trên phế tích kho kiếm, thần sắc lạnh lùng, câm trong tay một chén bể, ném lên trời, bao phủ tất cả địa phương của Kiếm Lâu.
Hắn nhìn qua Hàm Quang kiếm cùng Thừa Ảnh Kiếm, lộ ra một ý cười.
Đang lúc Kiếm Lâu Chí Tôn cùng Vân Mộng Mộng chuẩn bị hợp lực đánh gẫy Thừa Ảnh Kiếm, đã thấy không trung đột nhiên đen kịt một màu, bị thứ gì đó không rõ bao phủ.
Nhìn thấy nhân ảnh kia, thần sắc Lục Dương khẽ biến.
Liễu Ninh Hiên nhìn qua thân ảnh ngạo mạn kia, đủ loại ký ức không tốt xông lên đầu, từ trong hàm răng chậm rãi phun ra ba chữ.
Đối phương tùy ý phát ra khí tức, thậm chí còn mạnh hơn xa trạng thái của nàng trước đó khi độ thành tiên kiếp.
Kiếm Lâu Chí Tôn hét lớn một tiếng, ngẩng đầu nhìn qua đạo tiên ảnh kia, như lâm đại địch.
- Người nào!
Tiên Nhân, tuyệt đối là một Tiên Nhân.
Ứng Thiên Tiên!...
- Ứng Thiên Tiên...
Hắn vừa rồi nghe được rõ ràng, Ứng Thiên Tiên phải dùng bọn hắn rèn đúc tiên kiếm, nếu là Thừa Ảnh Kiếm bị luyện hóa, vậy mình còn có thể sống sao?
Cho cái tội miệng ngươi tiện, nói cái gì Ứng Thiên Tiên đại khái đã xảy ra ngoài ý muốn.
Bây giờ thì tốt rồi, người ta đã xuất hiện.
- Cái gì, hắn là một trong Thượng Cổ bốn tiên trong truyền thuyết - Ứng Thiên Tiên!
Giọng nói của Liễu Ninh Hiên không lớn, nhưng sau khi Ứng Thiên Tiên xuất hiện, toàn trường yên tĩnh, mọi người nghe được nhất thanh nhị sở lời Liễu Ninh Hiên nói, sợ hãi không thôi.
Bọn hắn có thể rõ ràng cảm nhận được ác ý trên người Ứng Thiên Tiên tán phát ra.
Kẻ đến không thiện!
Thượng Cổ bốn tiên, Tiên Nhân nhất viễn cổ, bởi vì niên đại cách xa nhau quá xa xưa, đến mức rất nhiều truyền thuyết đều bịt kín một tâng sắc thái thần thoại, để Thượng Cổ bốn tiên lộ ra càng ngày càng kinh khủng.
- Tiên tử, kia là Ứng Thiên Tiên sao?
Lục Dương nhíu chặt hai đầu lông mày, cảm giác khí chất khác nhau rất lớn với Ứng Thiên Tiên ở trong thiên kiếp.
Bất Hủ tiên tử trâm mặc không nói, không biết đang suy nghĩ gì. Lục Dương biết được chuyện hoàn toàn vượt qua khống chế, vội vàng triệu hoán Đại sư tỷ, cuối cùng đều là thất bại.
Sau khi Ứng Thiên Tiên xuất hiện đã ném ra ngoài một cái chén bể, bao cả Kiếm Lâu, hắn cảm giác chén bể ngăn cách liên hệ bên ngoài, để hắn không cách nào liên hệ với Đại sư tỷ.
- Tiên tử, chén này là cái gì?
Bất Hủ tiên tử nhíu mày, phân rõ lai lịch chén bể:
- Thoạt nhìn như là Càn Khôn Tráo do Ứng Thiên Tiên luyện chế, bất quá cảm giác thô ráp hơn một chút so với Càn Khôn Tráo trong ấn tượng của ta, giống như là luyện chế lại một cái, bất kỳ người nào cũng không cách nào chạy khỏi nơi này, tin tức cũng truyền lại không ra, có thể tạm thời lừa qua quốc vận dò xét, chế tạo giả tượng hết thảy bình thường, bên ngoài không thể dò xét, chắc là lo lắng hai người kia của Khương gia cùng Mạnh gia phát hiện hắn.
Bất Hủ tiên tử cũng cảm giác Ứng Thiên Tiên không thích hợp, không có tùy tiện xuất hiện gặp nhau.
Nàng giống như đã quyết định một loại quyết tâm nào đó, nghiêm túc nói:
- Tiểu Dương Tử ngươi yên tâm, bản tiên ở chỗ này, ngươi không sao đâu.
Nghe được Liễu Ninh Hiên hô ra tên của bản thân, Ứng Thiên Tiên hơi có khác biệt:
- A, có chút ý tứ, nghĩ không ra chỉ là kiếm linh cũng nhận ra bản tọa.
Trong đầu Lục Dương hiện lên nghi hoặc, Ứng Thiên Tiên không nhận biết Liễu Ninh Hiên?
Lục Dương nghe vậy liền vội vàng hỏi:
- Tiên tử, Ứng Thiên Tiên thời kỳ Thượng Cổ chưa từng gặp mặt Liễu Ninh Hiên sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận