Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1157: Hoàng vị băng lãnh không còn

Bất Hủ tiên tử ngồi trên hoàng vị băng lãnh, nhẹ nhàng thở dài.
- Cái ghế này vừa cứng lại lạnh, cũng đã làm chủ nhân Trung Ương đại lục, đến cả cái ghế tốt hơn một chút đều không đặt mua.
Hạ Đế nói:
- Lúc đầu ta cảm thấy ngồi hoàng vị rất tốt, sao ngươi kiểu nói này lộ ra ta thương cảm như thế. - Vân là Chu Thiên biết hưởng thụ, so sánh với ghế dựa hoàng đế hắn làm thì thoải mái hơn cái này rất nhiều. Chu Thiên có rất nhiều hứng thú, bao gồm cả sự không giới hạn trong khiêu vũ, các loại đồ dùng trong nhà, hay các loại đồ dùng bên trong hoàng cung Yêu quốc đều là thuần một sắc do Chu Thiên tạo. Từ góc độ này nhìn, phong cách trang bức của hoàng cung Yêu quốc cao hơn nhiều so với hoàng cung Đại Hạ, chính là do Bán Tiên chế tác.
Cũng như đồ dùng trong nhà trong động phủ của Thượng Cổ ngũ tiên, đều là do Chu Thiên chế tác.
Kim Thải Vi nghe nói quan tài của cha nàng đều là Chu Thiên tạo ra, bàn về tay nghề phương diện này, đại trưởng lão cũng không sánh bằng Chu Thiên, thậm chí kém xa tít tắp, đây là chênh lệch giữa Hợp Thể kỳ cùng Bán Tiên, không cách nào dùng bất kỳ kỹ xảo gì đền bù.
- Ngọc tỉ ở chỗ nào?
Bất Hủ tiên tử ngồi ở trên hoàng vị đều không an phận, tìm tòi bốn phía.
- Tìm ngọc tỉ làm cái gì? Lục Dương hỏi, cái này không ở trong kế hoạch nha.
- Nhìn ngọc tỉ có dạng gì, không phải nói làm hoàng đế đều có ngọc tỉ, bản tiên thân là Đậu Đế đời thứ nhất, nhìn ngọc tỉ Đại Hạ có dạng gì, cũng dễ tạo ra một cái.
Bất Hủ tiên tử làm việc quan tâm chú ý, làm hoàng đế thì cần có dáng vẻ của làm hoàng đế.
Lục Dương nhìn tiên tử mặc hoàng bào, phía trước thêu khuôn mặt tươi cười của Bất Hủ tiên tử, đăng sau thêu khuôn mặt tuấn tú lãnh nhược băng sương của Đại sư tỷ, cảm thấy Bất Hủ tiên tử cũng không cần quá quan tâm chú ý ở phương diện ngọc tỉ.
Dù sao coi như cầm ngọc tỉ, cũng không giống Hoàng đế.
Tất cả mọi người lần đầu tiên làm trên trộm nhỏ, cũng không có kinh nghiệm gì, không biết hiện tại muốn làm gì.
Ngao Linh ung dung tham quan bích họa trong Đại Minh điện, bích họa giảng thuật là Khương gia như thế nào quật khởi ở thời kì cuối Đại Ngu, cấp tốc trưởng thành làm một trong mấy lực lớn tranh đoạt thiên hạ, Khương gia cùng Mạnh gia như thế nào liên thủ ác chiến Hư Không chí tôn, hai nhà lại như thế nào mỗi người đi một ngả, đao binh gặp nhau, tranh đoạt bá chủ vị trí của thiên hạ.
- Bích họa này dùng thuốc màu không được, cũng bắt đầu bạc màu rồi.
Ngao Linh đưa ra lời bình.
- Nhớ ngày đó bích họa nhà chúng ta đều trải qua Tuế Nguyệt tiên gia trì, không nhận thời gian ăn mòn, mãi mãi trường Tồn.
- Còn có phẩm chất của những pháp bảo này cũng quá bình thường, chỉ là dáng dấp đẹp mắt.
Khương Liên Y chỉ vào vị trí bên tường, nơi đó có một loạt vật phẩm trang sức pháp bảo.
- Pháp bảo nhà chúng ta đều là Ứng Thiên Tiên luyện chế, thuần một cấp bậc tiên bảo.
Hạ Đế cạn lời.
Các ngươi không nên quá phận, đây là Tuế Nguyệt tiên lại là Ứng Thiên Tiên, Đại Minh điện nói thế nào cũng do tiên tổ đốc xây, các ngươi chừa chút mặt mũi đi. Tiên tổ Khương Bình An cũng không phải chuyên gia ở phương diện luyện khí, đi đâu tìm nhiều tiên bảo như vậy bày ra ở bên ngoài.
Vẫn là Kim Thải Vi chưa thấy qua việc đời không đến mức chỉ ra điểm yếu khắp nơi. Ánh mắt Kim Thải Vi sáng rực nhìn hướng hoàng vị:
- Hoàng vị này có thể bán bao nhiêu tiền? Cùng Kỳ tộc bọn hắn đang lúc cần linh thạch, nếu có thể bán hoàng vị đi, coi như chuyến đi này không tệ.
Bất Hủ tiên tử hảo tâm giải đáp, để Kim Thải Vi bỏ đi suy nghĩ:
- Chính là bộ dáng mà thôi, giá trị không được mấy đồng tiền.
Một đoàn người trộm hoàng vị đồng thời, thuận tiện đi thăm Đại Minh điện một lần, chỉ trỏ.
- Làm sao dọn hoàng vị này đi?
Khương Liên Y hỏi, hoàng vị này là vật có chủ, không thể thả vào nhẫn trữ vật, nếu trực tiếp dọn đi, không khỏi quá chói mắt.
- Để ta. Kim Thải Vi xung phong nhận việc, thôi động mặt phẳng đạo quả hình thức ban đầu, duỗi ra hai chưởng, lúc lên lúc xuống, vừa hay kẹp hoàng vị ở giữa. Nàng nhẹ nhàng võ tay một cái, hoàng vị đột nhiên biến mất, thay vào đó là một trang giấy.
- Giải quyết xong.
Kim Thải Vi ép hoàng vị thành mặt phẳng, cuốn thành họa trục, ôm vào trong ngực, như thế thì mục tiêu liền nhỏ đi rất nhiều.
- Đạo quả hình thức ban đầu này của ngươi quả thật rất tiện dùng a.
- Đúng thế, đừng nói chỉ là hoàng vị, cho dù cả tòa hoàng cung ta đều có thể ép thành mặt phẳng.
Kim Thải Vi dương dương đắc ý, khoe khoang năng lực của mình. - Tốt tốt, đi mau.
Bất Hủ tiên tử gọi mọi người.
Mọi người bị Kim Thải Vi ép thành mặt phẳng, lập lại chiêu cũ, rời khỏi hoàng cung.
Ngày thứ hai vừa lên triều, Khương Quần nhìn vị trí hoàng vị rỗng tuếch, trợn mắt hốc mồm.
- Con mẹ nó, cái ghế đâu?
Ta có nói qua cái ghế không thoải mái, thế nhưng không đến mức dọn đi luôn như thế chứ. ...
Gần đây, Đế thành phát sinh hai chuyện kinh thế hãi tục.
Một là tội ác của Ngũ hoàng tử bị vạch trần, vây cánh lần lượt sa lưới, quan trường chấn động, rất nhiều quan viên đều bị cách chức.
Nhị hoàng tử nghe được tin tức này, trong lòng như kinh đào hải lãng.
Lúc này mới cách thời gian Tứ đệ xảy ra chuyện mấy ngày, bốn người thừa kế hoàng vị chỉ còn lại hắn cùng đại ca hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận