Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1132: Cần phải hướng tiên tử học tập nhiều hơn (2)

Nào có thể đoán được Bất Hủ tiên tử lại nói:
- Nếu không biết ai làm Hoàng đế, vậy cứ để ta, ngươi muốn ta mưu việc xấu ở ngay chỗ này sao?
Nhị hoàng tử lúc này bị dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, không còn dám giả say.
Nếu còn giả bộ tiếp, không chừng Lục Dương còn có thể nói ra lời đại nghịch bất đạo nào khác.
Nghe nói khi ở rừng rậm La Thiên, Lục Dương đã từng khẩu xuất cuồng ngôn, nói hắn muốn thành lập vương triều Đậu Nành, hiện tại lại lặp lại đề tài này.
Chẳng lẽ khi hắn ở rừng rậm La Thiên đã dự liệu được hành vi của mình sao.
Tính toán kinh khủng cỡ nào a.
Có chút lời đùa, Lục Dương có thể nói, hắn không thể nói.
Lục Dương là ai? Người nhậm chức môn chủ kế tiếp của Vấn Đạo tông, được Vân Chi cấp bậc Bán Tiên coi trọng, trong lúc mất tích tại Đông Hải, Hãn Hải Đạo Quân đích thân tới Đông Hải, tìm kiếm Lục Dương, đủ để thấy Hãn Hải Đạo Quân coi trọng Lục Dương, chớ nói chi Lục Dương còn đã cứu cổ tổ Long tộc.
Môn chủ tiên môn tương lai, còn có quan hệ cực kỳ mật thiết với ba vị Bán Tiên, bất kể là địa vị hay là bối cảnh, đều không ai bằng.
Chỉ cần Lục Dương ngoài miệng nói một chút, không phải chân chính mưu phản, vậy ai dám động hắn.
- Lục Dương đạo hữu nói nói đùa rồi.
Nhị hoàng tử không dám nói tiếp, nếu lại thuận nói tiếp, đừng nói hắn kế thừa hoàng vị, vị trí hoàng tử này của hắn có thể giữ được hay không đều khó nói.
Phụ hoàng cũng không dám.
Nhị hoàng tử nhìn ánh mắt Bất Hủ tiên tử, ẩn ẩn mang theo kính sợ, hắn lần đầu tiên gặp kỳ tài có tâm tư còn muốn kín đáo hơn mình.
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên a.
Bất Hủ tiên tử không rõ làm sao mọi người nhìn mình lại mang theo kính sợ, là bởi vì mình muốn làm Hoàng đế sao? Giống như giải thích được.
Nhị hoàng tử nói sang chuyện khác, lại chỉ vào những vũ cơ, nói:
- Lục Dương đạo hữu có hứng thú với mấy vũ cơ này, nếu cảm thấy hứng thú, đều có thể mang về, song tu cùng các nàng còn có thể tăng thêm tu vi.
- Ta muốn các nàng làm cái gì?
Gặp Lục Dương từ chối, Nhị hoàng tử không có ngoài ý muốn, có Minh Châu như Diệp Mộng Âm ở phía trước, những vũ cơ này xác thực không quá có thể để để ý.
Hắn phủi tay, một đội người hầu giơ khay, nối đuôi nhau mà ra, bên trong khay đều là các loại kỳ trân dị bảo, công pháp bí tịch, đều rất có ích lợi cho tu luyện, bất kể cái gì xuất ra ngoài, đều có tư cách trở thành vật phẩm đấu giá áp trục của một buổi đấu giá hội, dù những người khác được mời, nhìn thấy những vật này đều cảm thấy nóng mắt.
Điện hạ dốc hết vốn liếng rồi.
- Ta và Lục Dương đạo hữu mới quen đã thân, chuẩn bị một chút lễ mọn, còn mời Lục Dương đạo hữu nhận, không nên ghét bỏ.
Bất Hủ tiên tử xác thực rất ghét bỏ, nàng chỉ nhìn lướt qua đã nhận ra lai lịch của những thứ này, không có bất kỳ trợ giúp gì đối với nàng, tảng đá ngoài cổng động phủ của nàng đều đáng tiền hơn những vật này.
Nhưng nghĩ lại, những vật này không phải cho mình dùng, mà là cho Lục Dương dùng.
Vậy thì coi như có chút trợ giúp.
Những bảo bối này đều là Nhị hoàng tử tỉ mỉ chuẩn bị cho Lục Dương, vì chính là kết giao trợ lực này, nếu như Lục Dương có thể nhận lấy những vật này, đã nói Lục Dương có khuynh hướng đứng ở hắn bên này.
Nhị hoàng tử bí mật quan sát phản ứng của Lục Dương, khẩn trương không thôi.
- Cho không?
Bất Hủ tiên tử nghĩ thầm Đế thành thật đúng là nhiều người tốt.
- Tự nhiên.
Nhị hoàng tử gật đầu cười nói.
- Vậy ta không khách khí, tạ ơn.
Người hầu cầm đầu lấy ra một cái trữ vật giới, thu hết vật trong mâm vào trong nhẫn chứa đồ, hai tay dâng lên.
Nhị hoàng tử thấy Bất Hủ tiên tử nhận lấy nhẫn trữ vật, ý cười càng sâu.
Xem ra đủ loại lời nói trước đó chỉ là bởi vì không nguyện ý bị thăm dò.
Lui một bước nói, nhận những bảo bối này, ngày sau coi như không ủng hộ mình, cũng sẽ không phản đối mình.
Nói cái gì cho không, vô công bất thụ lộc, tại sao thế gian có thể có vật liệu, cho không đều là có cái giá.
- Tiên tử, ngươi không nên cầm những thứ này.
Bên trong không gian tinh thần, lão tiểu tử Lục Dương hơi có lo lắng nói, đổi lại là hắn, sẽ không thu bất kỳ vật gì của Nhị hoàng tử.
- Ừm? Bản tiên vì cái gì không thể nhận?
Bất Hủ tiên tử không rõ kim thủ chỉ của mình làm sao gấp gáp như vậy.
- Nhận lễ vật, thì tương đương với ngươi chọn đội.
- Đứng đội? Cái gì đội?
- Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn, cầm đồ thì cần làm việc cho Nhị hoàng tử.
Lục Dương tận khả năng dùng lời nói thông tục giải thích.
- Trước khi lấy đồ không phải bản tiên đã xác nhận qua rồi à, chính là cho không.
Bất Hủ tiên tử làm việc cẩn thận, giọt nước không lọt.
- Lại nói, bản tiên không có cầm phí công, bản tiên đã nói cám ơn.
- Ngày sau các ngươi trở thành địch nhân, ngươi sẽ động thủ đối với Nhị hoàng tử?
- Đương nhiên sẽ động thủ.
Bất Hủ tiên tử cảm thấy không hiểu thấu về vấn đề Nhị đương gia hỏi.
Lục Dương hoang mang.
Có phải da mặt ta quá mỏng hay không, cần phải hướng tiên tử học tập nhiều hơn a?
Bạn cần đăng nhập để bình luận