Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 907: Băng linh căn, tuyệt thế thiên tài ! (1)

- Chờ nhà ngươi gia nhập Càn Khôn Tử Vân cung, tự nhiên biết rõ lão già ta là ai, ha ha ha ha.
Lão khất cái biến mất.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu trầm mặc không nói.
Hiện tại ở đâu ra tên ăn mày, đây rõ ràng là vị Nguyên Anh lão tổ đã mất tích của Càn Khôn Tử Vân cung kia, ở chỗ này ngẫu nhiên gặp Tạ An, động tâm‌ tư thu đồ.
Tạ An không lộ diện đã thành người của Càn Khôn Tử Vân cung, Vấn Đạo tông cũng không thể không nể mặt đoạt đệ tử cùng loại tiểu tông môn bất ‌nhập lưu này.
Không gian vặn vẹo, hai người đi ra, quần áo ngăn nắp xinh ‌ đẹp, không hợp với hoàn cảnh miếu hoang.
- Các ngươi là ai!
Tạ An cảnh giác nhìn Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, vụng trộm bảo hộ Xảo nhi ở sau lưng.
Mặt Lục Dương mỉm cười:
- Chớ có bối rối, chúng ta là đệ tử Vấn Đạo tông...
Bên trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử bỗng nhiên nói:
- A, tiểu tử này là Độ Kiếp kỳ ngụy trang.
Nụ cười trên mặt Lục Dương cứng ngắc.
Tiên tử ngài lần sau có thể nói sớm một ‌chút không?
- Lúc trên khánh điển tông môn ngươi còn gặp qua hắn, bản tiên nhớ kỹ là Thái Thượng trưởng lão của tông môn siêu phẩm Vô Cực môn - Vô Cực tôn giả.
Những đại lão các ngươi rảnh rỗi cả ngày giả mạo phàm nhân đúng không?
Biết được thân phận chân thật của Tạ An, Lục Dương nghĩ thông suốt toàn bộ quá trình:
Dựa theo hiện tại tình huống nhìn, nếu như không có mình, Tạ An sẽ gia nhập Càn Khôn Tử Vân cung, các đệ tử Càn Khôn Tử Vân cung nhục nhã Tạ An, nói không chừng còn hoài nghi lệnh bài là nhặt, sau đó Tạ An khắc khổ tu luyện, thu phục một đám đệ tử, chấn kinh đám người.
Lại từ đệ tử ngoại môn đến đệ tử nội môn, đám trưởng lão bởi vì lợi ích, muốn hãm hại Tạ An, tông chủ nhu nhược, không gánh nổi Tạ An, lúc đó thì lão khất cái xuất hiện, ngay trước mặt mọi người thu Tạ An làm đệ tử, chấn kinh đám người.
Sau đó Tạ An suất lĩnh Càn Khôn Tử Vân cung, chinh phục hai đại tông môn khác, trở thành tông môn mạnh nhất Cửu Long thành.
Nói không chừng còn có thể tìm tới bí cảnh giấu ở bên ngoài Cửu Long thành, thu hoạch được cơ duyên, tìm tới lý do mới cho mình mạnh lên.
Từ đây nhất phi trùng thiên.
Khi Mạnh Cảnh Chu còn đang thân thiết hỏi Tạ An muốn khảo thí căn cốt hay không, Lục Dương bỗng nhiên nói:
- Ngài là Vô Cực tôn giả?
Thân thể Mạnh Cảnh Chu cứng đờ, yên lặng lui ra phía sau.
Hắn biết rõ đối với chuyện như thế này, Lục Dương sẽ không làm sai lầm trong phán đoán.
Tạ An mặt lạnh lấy:
- Không hổ là đồ đệ Vân Chi dạy dỗ, thế mà có thể khám phá chân thân của bản tọa.
Nói tới Vân Chi, Lục Dương chợt nhớ tới Tam sư tỷ từng nói qua, đã từng có một ít đại năng bởi vì bị đả kích, đạo tâm vỡ vụn, vì nhặt lại đạo tâm, từ thời kì phàm nhân bắt đầu trang bức đánh mặt.
Vô Cực tôn giả là loại tình huống này?
Cũng không đúng, về mặt thời gian thì nói không thông.
Lục Dương cẩn thận nghiêm túc hỏi:
- Ngài cũng đang nhặt lại đạo tâm nhỉ, tại sao lại làm thêm một lần?
Tạ An lộ ra một nụ cười đầy tàn nhẫn:
- Bản tọa nghiện.
Bất Hủ tiên tử cảm thấy Tạ An nói phi thường có đạo lý.
Loại chuyện này xác thực phi thường dễ dàng nghiện, nàng thường xuyên mang theo Khương Liên Y cùng Ngao Linh làm như vậy.
Trong lòng Lục Dương tự nhủ ta biết rõ Tạ An ngươi có vấn đề, Đại Hạ không có tên ăn mày, ‌lão khất cái là ngụy trang, tiểu ăn mày ngươi thật là tên ăn mày sao?
Cái này còn khảo nghiệm phẩm hạnh cái gì, ai khảo nghiệm ai cũng nói không chính xác.
Đái sư huynh ngươi cho danh sách cùi bắp gì thế này, người đầu tiên liền không bình thường.
- Vậy chúc Tôn giả ngài tu luyện vui sướng, hai người chúng ta ‌đi trước.
Lục Dương mắt liếc để lão Mạnh đi qua một cái, đầu óc hắn vừa rồi không dùng được, ngay trước mặt Xảo nhi, nói toạc ra thân phận của Tạ An, ảnh hưởng đến Tạ An trâu già gặm cỏ ‌ non, hơi chột dạ.
Hai người rút lui rời đi miếu hoang.
- Chờ đã.
Thần sắc Tạ An bất thiện nhìn Lục‌ Dương, tiểu tử ngươi gọi ra chân thân ta ngay trước mặt Xảo nhi, ta ngày sau còn như thế nào ở chung cùng Xảo nhi?
Sau khi Xảo nhi biết được Tạ An là đại tu sĩ Độ Kiếp kỳ, thần sắc ngốc trệ, hiển nhiên là bị chuyện này hù dọa.
- Tiền bối ngài có chuyện gì?
Trên mặt Lục Dương hiện ra ý cười, muốn bao nhiêu cung kính có bao nhiêu cung kính.
- Ngươi đã gọi ta một tiếng tiền bối, ta cũng không thể keo kiệt, như thế này đi, ta áp chế cảnh giới đến Nguyên Anh sơ kỳ, chúng ta tranh đấu một trận, để cho ta dạy dỗ ngươi chiến đấu như thế nào!
Lục Dương trầm mặc.
Tiền bối ngài nếu muốn đánh ta có thể nói thẳng, không cần phí sức lớn như thế.
- Có đánh hay không?
Tạ An hiển nhiên có khí độ của tiền bối, không lấy cảnh giới đè người.
Lục Dương thở dài, nhìn dạng này là nhất định phải đánh.
- Vậy thì mời tiền bối chỉ giáo.
Hai người đi ra miếu hoang, nơi này là ngoài thành, rất ít người đi đường, nếu không thì miếu thờ cũng sẽ không rách nát.
Tạ An mở ra một bộ phận áp chế, cảnh giới kéo lên từng cấp, Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh sơ kỳ.
Hắn lấy đại pháp lực mô phỏng ra dáng vẻ Nguyên Anh kỳ trước đó, cả Nguyên Anh đều mô phỏng ra.
Mô phỏng Nguyên Anh kỳ với hắn mà nói dễ như trở bàn tay, hắn lần trước khôi phục đạo tâm đã làm qua như vậy.
- Lục tiểu tử, đến đây!
Tạ An triển khai tư thế, có phong thái của tiền bối, để Lục Dương xuất thủ trước.
Lục Dương không dám khinh thường, lấy Thanh Phong kiếm đối địch, rút kiếm như nước, kiếm mang vô cùng sắc bén, tinh khí thần hợp nhất, kiếm ý Phiếu Miểu, khiến kiếm tu thiên hạ xấu hổ.
- Hảo kiếm pháp!
Tạ An sáng mắt lên, trình độ kiếm đạo của tiểu tử này so với lần trước khánh điển đại chiến cùng Thiên Đình giáo lại lên một tầng.
Nếu mình là Nguyên Anh kỳ chân chính, thật là không phải đối thủ của tiểu tử này ‌.
May mắn hắn hiện tại là Nguyên Anh kỳ có được ánh mắt Độ Kiếp kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận