Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 241: La Hán Quyền

Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu nghe nói Trấn Yêu Quan thường xuyên có nạn cướp bóc, thường có người mua đồ ở thương hội, rồi bị cướp trong rừng rậm.
Ban đầu, họ định hư báo tu vi, dụ dỗ bọn cướp cắn câu.
Kết quả là không câu được bọn cướp, mà dẫn dụ được một nhóm hộ vệ đến tự tiến cử.
"Trong số những hộ vệ ở cảnh giới Trúc Cơ, bọn ta có lượt đánh giá tốt cao nhất, giá cả phải chăng, thái độ phục vụ chu đáo, hơn nữa còn thiết lập quan hệ hợp tác lâu dài với nhiều con yêu thú cảnh giới nửa bước Kim Đan, giải quyết tối đa vấn đề tình báo, vận chuyển và an toàn trong rừng rậm."
"Nếu hai vị thiếu hiệp có nhiệm vụ rèn luyện do gia tộc, tông môn giao phó, Bọn ta còn có thể thiết kế ba bộ phương án để các vị lựa chọn, không thu thêm phụ phí."
Lão đại mũi diều hâu vẫn còn đang nhiệt tình quảng bá dịch vụ vệ sĩ của mình.
"Thuê các người cần bao nhiêu linh thạch?" Mạnh Cảnh Chu hỏi với vẻ hứng thú, họ cần tận dụng mọi khả năng để tìm hiểu kỹ hơn về khu rừng rậm, những cường hào địa phương này biết khá nhiều tin tức.
Không cần hộ vệ, nhưng có thể thuê làm người dẫn đường.
Lão đại mũi diều hâu nhìn thấy hai người họ có khí chất bất phàm, lời ăn tiếng nói không giống hạng phàm phu, đoán rằng lai lịch của họ không nhỏ, giơ lên năm ngón tay.
"50 vạn linh thạch à? Không đắt."
Lão đại mũi diều hâu giật nảy mình, y định nói 5 vạn linh thạch, nếu đối phương chê mắc thì còn có thể giảm giá.
Không ngờ vị thiếu gia giàu có này trực tiếp đẩy giá lên gấp 10 lần, thậm chí chẳng chớp mắt lấy một cái.
Mạnh Cảnh Chu lấy ra 20 vạn linh thạch, chất đống thành một ngọn núi nhỏ: "Đưa trước 20 vạn, sau khi kết thúc sẽ thanh toán phần còn lại, nếu dịch vụ làm hài lòng bổn thiếu gia thì sẽ thưởng thêm."
"Hai người các vị cứ xem đi, dịch vụ của bọn tại hạ tuyệt đối đáng đồng tiền bát gạo!" Năm người nhìn thấy nhiều linh thạch như vậy, hai mắt sáng rực.
Họ chưa bao giờ gặp được hạng người ra ray hậu hĩnh như thế.
"Quái lạ, các người có cảm thấy chỗ này càng lúc càng ngột ngạt, nóng nực không?" Mạnh Cảnh Chu phẩy áo trước ngực, cảm thấy nơi đây quá nóng.
"Ta cũng có cảm giác này." Lục Dương cũng nghi hoặc.
Lão đại mũi diều hâu nói với giọng điệu ai oán: "Phải chăng là do bảy người chúng ta cùng hô hấp ở trong địa lao, không khí sắp cạn kiệt rồi không?"
Địa lao ở dưới lòng đất, kín bít không lọt gió, trong lúc bảy người họ trò chuyện thì dưỡng khí cũng đã gần cạn kiệt rồi.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu giải trừ sự trói buộc của pháp thuật, bảy người họ quay trở lại mặt đất.
"Lão Miết, ra đây đi, thỏa thuận xong xuôi rồi!" Lão đại mũi diều hâu hô to.
Một con ba ba già to cỡ một cái cối xay chậm rãi bò tới, tỏa ra sức mạnh khác với giai đoạn Trúc Cơ thông thường.
Lục Dương phỏng đoán rằng chuyện 'đánh nhau với yêu thú nửa bước Kim Đan' trong lời của Ưng Sơn Ngũ Hiệp, chính là đang nói về con ba ba già này.
Diễn viên của các người đúng là đầy đủ thật mà, ngay cả yêu thú cũng có.
"Đây là Lão Miết, phía trước có một hồ nhỏ, Lão Miết là lãnh chúa chiếm cứ một phần năm lãnh địa trong đó." Lão đại mũi diều hâu giới thiệu.
Lão Miết lắc đầu nguây nguẩy: "Tiểu Ưng, từ sớm ta đã rồi, lối ăn nói này của bọn ngươi giống như ăn cướp vậy, dễ khiến người ta hiểu lầm. Ta đứng từ xa đã nhìn thấy cả rồi, hai vị thiếu hiệp này là những thiên tài có thể sử dụng Họa Địa Vi Lao, nào cần đến bọn ngươi làm hộ vệ."
"Đó thật sự là Họa Địa Vi Lao ư?" Năm người họ giật mình, trước đó họ chỉ là phỏng đoán, không dám khẳng định, vừa rồi cũng có khả năng là thủ đoạn bảo mệnh mà sư môn cho hai người họ.
Dù gì thì Họa Địa Vi Lao không những là pháp thuật chỉ tồn tại trong truyền thuyết, mà độ khó của việc tu luyện nó cũng vượt xa thường thức, giai đoạn Trúc Cơ muốn thành thạo pháp thuật này gần như là chuyện bất khả thi.
"Lão Miết đúng là có cặp mắt tinh tường, pháp thuật ta vừa thi triển chính là Họa Địa Vi Lao." Lục Dương vội vàng thừa nhận, khiến cho Mạnh Cảnh Chu trợn mắt.
"Hai vị thiếu hiệp, không biết mục đích của các vị khi đến rừng rậm là..."
"Khiêu chiến yêu thú. nghe danh yêu thú hoành hành ở nơi đây từ lâu, trong đó không thiếu những giống nồi Thượng Cổ, thực lực hùng mạnh, bọn ta hy vọng có thể giao thủ với những yêu thú này, để tôi luyện bản thân."
Lão đại mũi diều hâu gật gù, đây cũng là một lý do rất thường thấy.
"Không biết hai vị thiếu hiệp muốn khiêu chiến yêu thú ở cấp độ nào, là loại mới bước vào Trúc Cơ Hậu Kỳ, hay những yêu thú Trúc Cơ Hậu Kỳ già dặn?"
"Cảnh giới Kim Đan."
"Cảnh giới Kim Đan?!" Bao gồm cả lão Miết, năm người và một thú đều hoảng hốt kêu lên.
"Hai vị chớ nên khoác lác vô tội vạ, khoảng cách giữa giai đoạn Trúc Cơ và Kim Đan tựa như vực thẳm, há có thể tùy ý vượt qua. Hơn nữa, sống lâu ngày trong rừng rậm, dù là người hay yêu thú, khi ra tay đều rất hiểm ác, không thể phán đoán bằng lẽ thường!" Lão Miết nhắc nhở, nó cũng biết hai người này là đại gia, nếu có thể bảo vệ họ tốt thì hẳn không thể thiếu linh thạch.
"Đừng nói cảnh giới Kim Đan , hai vị nói không chừng ngay cả ta cũng đánh không lại!" Lão Miết điềm đạm nói, nó đã giậm chân ở giai đoạn nữa bước Kim Đan một thời gian dài, kinh nghiệm lão luyện, sức phòng ngự kinh người, nếu như yêu hổ luyện hóa ma trành kia hồi sinh, cũng không tài nào xuyên phá lớp phòng ngự của nó.
"Vậy thì thử xem nào." Mạnh Cảnh Chu cười nói, vận động gân cốt.
Không thể hiện thực lực, thì những con yêu thú cảnh giới Kim Đan mà đám người này tìm cho hắn ta cũng sẽ không quá mạnh, không đạt được hiệu quả rèn luyện.
Mọi người tới ven bờ hồ nhỏ, Lão Miết và Mạnh Cảnh Chu đứng đối diện nhau.
"Bắt đầu!" Lục Dương tuyên bố bắt đầu.
Lão Miết hít sâu vài hơi, vận chuyển công pháp có sẵn trong huyết mạch, mai rùa thấp thoáng hiện lên một dấu ấn màu vàng, đồng nghĩa với việc nó là hậu duệ của yêu thú Thượng Cổ Thông Thiên Miết, vốn nổi tiếng về sức phòng ngự, nó có vinh hạnh được thừa hưởng đặc điểm này từ tổ tiên.
"Nếu như ngay cả lớp phòng ngự của ta mà ngươi còn không phá được, thì đừng nhắc đến..."
"La Hán Quyền!"
Mạnh Cảnh Chu bước ra một đoạn dài, hai chân như thể một cây cung, phần thân trên là mũi tên.
Cơ thể hắn ta căng cứng, đột ngột phát lực, đấm vào mai rùa, dấu ấn màu vàng kim tan ra, Lão Miết văng ra khá xa.
Nó giống như bị ném thia lia, liên tục nảy đến mấy lần trên mặt hồ, rồi cắm vào lòng hồ.
Ngũ Hiệp Ưng Sơn chứng kiến cảnh này, miệng há hốc cả nửa ngày trời không khép lại được.
Lão Miết nổi tiếng về sức phòng ngự, ngay cả khi năm người họ chung sức cũng không thể xuyên phá. Giờ chỉ một quyền của Mạnh Cảnh Chu thì đã bị đánh đến chỏng vó rồi ư?
Trong hồ nhỏ này còn có bốn con yêu thú khác với cảnh giới nửa bước Kim Đan, chúng và lão Miết cùng chung trở thành chủ nhân của hồ nhỏ. Chúng còn kinh hồn bạt vía hơn những người khác.
"La Hán Quyền? Chưa từng thấy qua ngươi sử dụng, mới học à?" Lục Dương tò mò hỏi.
"Sư phụ nói rằng một phần cảm hứng của Hám Thiên Lục Thức bắt nguồn từ La Hán Quyền, muốn để ta cũng học tập La Hán Quyền, giúp ích cho việc tu luyện Hám Thiên Lục Thức."
"Nghe nói tu luyện La Hán Quyền đến cảnh giới chí cao, có thể chứng được La Hán chánh quả, biết đâu ngươi có thể thành công." Lục Dương trêu chọc.
"Thôi đi, chứng được La Hán chánh quả gì chứ, ngươi thẳng thừng bảo ta xuất gia luôn đi."
"Ngươi thế này thì cũng đâu có khác xuất gia gì mấy".
"Cút, ta còn đang dự tính sau này thành tiên thì phá giới, buông thả bản thân."
Phá hủy trạng thái thuần dương, có nghĩa là tốc độ tu luyện sẽ giảm xuống đáng kể, nhưng thành tiên là đỉnh điểm của việc tu hành, tốc độ tu luyện gì đó cũng chả còn quan trọng nữa rồi.
"La Hán Quyền à..." Bất Hủ Tiên Tử, người đã im hơi lặng tiếng một thời gian dài, nghe thấy từ khóa này, không biết đã khơi gợi lên hồi ức gì.
"Tiên tử cũng biết La Hán Quyền à?" Thực ra Lục Dương cũng khá muốn học thêm một bố quyền pháp mới, hiện giờ hắn chỉ biết mỗi Tượng Hình Quyền.
Bất Hủ Tiên Tử lộ vẻ khinh khỉnh: "La Hán Quyền có là gì chứ, tên còn chưa nghe qua, bổn tiên biết một bộ quyền pháp còn cao cấp hơn, sau khi học xong trực chỉ La Hán chánh quả, ngươi có muốn học không?"
"Quyền pháp gì?"
"La Hán Quả Quyền".
Lục Dương: "... Hiệu quả của nó có phải là thanh nhiệt bổ phổi, nhuận hầu hóa đàm không?"
"Sao ngươi biết?" Bất Hủ Tiên Tử vô cùng ngạc nhiên, không lẽ Lục Dương đã từng luyện qua?
Bạn cần đăng nhập để bình luận