Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 976: Tiên (1)

- Ngươi muốn nói như vậy, vậy Tông chủ chúng ta mạnh hơn Đại trưởng lão, Đế Thành đầy đường đều là kẻ thù của Tông chủ chúng ta.
- Ngươi quá coi thường Tông chủ chúng ta, nào chỉ là khắp nơi trên đất ở Đế Thành đều là cừu nhân, toàn bộ Tu Tiên giới, đừng quản là Trung Ương đại lục, hay là Yêu Vực, Phật Quốc, ngươi tùy tiện tìm tu sĩ đã sống hai ngàn tuổi hỏi thăm một chút, người nào không có thù với Tông chủ nhà chúng ta?
- Làm sao cảm giác giọng điệu của ngươi ‌ còn rất kiêu ngạo?
- Dĩ nhiên phải kiêu ngạo, Tông chủ chúng ta cừu gia khắp nơi trên đất còn có thể nhảy nhót tưng bừng, đây gọi ‌là bản lĩnh.
Chín vị tu sĩ Hợp Thể kỳ hỗn chiến, hiển lộ thần thông, tựa như thiên băng địa liệt, động tĩnh to lớn hơn xa so với thời điểm Lục Dương luyện kiếm pháp.
Thổ địa cứng rắn của Thiên Môn phong ở trước mặt các trưởng lão giống như bùn đất, tùy ý loay hoay, cây cối đổ sụp, giống như cơn lốc quét qua, nhổ tận gốc, không có một ngọn cỏ.
Các trưởng lão trước công kích Bất Ngữ đạo nhân cùng Đại trưởng lão mạnh nhất, trận pháp cùng phù lục kết hợp, Luyện Đan thuật cùng luyện khí thuật kết hợp..... Hai người này cũng không phải loại lương ‌ thiện, Kiếm đạo cùng mộng cảnh hiển lộ thần uy, biến hóa khó lường.
Nhưng bị bảy vị trưởng lão hợp lại công kích, vẫn là lộ ra vẻ mệt mỏi, dần dần lộ ra sơ hở. ‌ Khi các đệ tử dồn dập suy đoán đến tột cùng ai mới là người thắng sau cùng, một khôi lỗi phóng lên tận trời, giống như sủi cảo rơi vậy, nắm các trưởng lão, từng người vỗ xuống.
Đến khi Lục trưởng lão thì ra tay nhẹ một chút.
Các trưởng lão cùng Tông chủ tu vi thông thiên triệt địa, không hề có lực hoàn thủ, dễ dàng bị hạ gục như thế, ngã xuống đất, rơi thất điên bát đảo.
Bọn hắn ngẩng đầu, trông ‌ thấy khôi lỗi đang khiêng một bó cuốc đứng ở trước mặt, không nói một lời, cho bọn hắn một người một cây cuốc, chỉ chỉ Thiên Môn phong đang cảnh hoang tàn khắp nơi.
Ý tứ rất rõ ràng, không thu thập tốt tàn cuộc hôm nay, người nào cũng đừng hòng rời đi.
Lục Dương thấy cảnh này, rất là vui mừng, may nhờ mình tu vi thấp, không có tư cách tham gia vào loại chiến đấu cấp bậc này.
Khôi lỗi đưa một cây cuốc cuối cùng cho Lục Dương.
Lục Dương nhớ tới cảnh mình trước đó thi triển nhất kiếm hóa vạn kiếm, yên lặng tiếp nhận cái cuốc, gia nhập đại đội san lắp mặt bằng của các trưởng lão.
Bên ngoài Vấn Đạo tông, Kim tộc trưởng còn đang lo lắng chờ đợi tin tức của Bất Ngữ đạo nhân.
- Đều đã đi qua một ngày, đại ca làm sao một mực không thông báo, là Vấn Đạo tông quá nguy hiểm, không thể để cho ta đi vào sao?
- Hay là đại ca quên ta rồi?
Bất Ngữ đạo nhân là một vị tu sĩ đạo tâm kiên định, hắn vì muốn nhìn thấy Hãn Hải tổ sư, đợi ở bên trong Vấn Đạo tông trọn vẹn ba ngày.
Đáng tiếc, thành ý của Bất Ngữ đạo nhân cũng không đả động ‌ Hãn Hải đạo quân, Hãn Hải đạo quân từ đầu đến cuối không có lộ diện.
Bất đắc dĩ, Bất Ngữ đạo nhân đành phải từ bỏ ý nghĩ này, sau khi dạy bảo Lục Dương ba ngày, nhẹ nhàng lướt đi.
Lục Dương tôn sư trọng đạo, đứng trước cổng sơn môn phất ‌ tay tiễn biệt Bất Ngữ đạo nhân.
Bất Ngữ đạo nhân đi ra sơn ‌ môn một khoảng cách, các Hợp Thể kỳ thủ ở cổng sơn môn mấy ngày thấy thời cơ chín muồi, cùng nhau tiến lên, thế tất yếu giải quyết bất Ngữ lão tặc tại chỗ.
Tràng diện cực kỳ hỗn loạn.
Lục Dương còn trẻ, không thể gặp tình cảnh sinh ly tử biệt, hắn cố nén nước mắt, yên lặng quay người, lựa chọn không nhìn tới chuyện phía sau.
Chờ trở lại Thiên Môn phong, Lục Dương gặp được Đại sư tỷ xa cách ba ngày.
- Đại sư tỷ, ngài thẩm ‌ vấn xong?
- Thẩm xong, ta vẫn là câu nói kia, chuyện của Tân Hỏa vương triều rất nguy hiểm, ngươi không cần quản.
Đại sư tỷ suy nghĩ một chút, cảm thấy nói như vậy không có lực uy hiếp, còn nói thêm:
- Ngươi còn nhớ rõ Tuế Nguyệt Chung Yên hoa trong dược viên không?
Lục Dương gật đầu, tự nhiên là nhớ kỹ, Tiểu Dược Vương - Tuế Nguyệt Chung Yên hoa, đó là một đóa hoa vô cùng xinh đẹp, truyền thuyết chỉ có khi thế giới chung kết, sinh linh đồ thán, nó mới có thể dùng tư thái xinh đẹp nhất nở rộ, ngay cả thời gian đều ngưng kết.
- Trước đây ta một mực kỳ quái, dựa theo sách sử ghi chép, không có sự kiện gì lớn được xưng tụng thế giới chung kết, sinh linh đồ thán, thế mà hết lần này tới lần khác khi tổ tiên của tông môn tìm tới Tuế Nguyệt Chung Yên hoa, nó đã nở rộ.
- Ta lúc đầu còn tưởng là truyền thuyết ghi sai.
- Mãi đến khi vừa rồi, ta đi một chuyến đến dược viên, hỏi Tuế Nguyệt Chung Yên hoa một vài vấn đề, mới rốt cục xác định, nó chính là nở rộ hoa tại thời khắc Tân Hỏa vương triều hủy diệt.
- Dĩ nhiên, chính nó là không biết chuyện này.
- Ngươi hiểu không, có thể làm được thế giới chung kết, sinh linh đồ thán, chỉ có Tiên Nhân, mà lại là một tên ác tiên, đây không phải tồn tại mà ngươi có thể trêu chọc.
Lục Dương như là gà con mổ thóc gật đầu, hắn thể cốt yếu như vậy, chắc chắn sẽ không đi quản Tân Hỏa vương triều chuyện.
- Đúng rồi Đại sư tỷ, ta nhớ được ngài rất sớm trước kia nói qua, thế gian Vô Tiên, đây là có chuyện gì?
Lục Dương đột nhiên hỏi, đây là năm thứ nhất hắn gia nhập Vấn Đạo tông còn không có Trúc Cơ, lúc tu luyện ở Thiên Môn phong, Đại sư tỷ ngẫu nhiên đề cập một thuyết pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận