Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 613: Lục tông chủ đối chiến Lục thiếu giáo chủ (1)

- Xem ra thiên tài đương thời cũng có chút bản lĩnh, đánh cũng không tệ, chỉ tiếc là cũng chỉ có chút bản lĩnh, chỉ có vậy thôi.
Vừa nghe những lời này, đám người trên khán đài bỗng nhiên nổi nóng. Những lời này quá kiêu ngạo. Ý ngươi là gì? Chỉ thế thôi. Mọi người đều có thể nhìn thấy khoảng cách giữa hai người. Nó nhỏ đến mức chỉ là một chút thôi. Chi tiết có thể quyết định thắng bại, nếu đánh lại một lần nữa, vẫn chưa biết ai thắng ai thua.
- Lời nói của Lục thiếu giáo chủ như thế, chẳng phải là không để thiên tài khi đó vào vào, ngươi phải biết đạo lý nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, thiên hạ này không phải là thiên hạ của Thiên Đình Giáo ngươi.
Lục tông chủ nhìn Lục thiếu giáo chủ một cách đầy ẩn ý, ai cũng có thể nghe ra ý tứ đe dọa bên trong.
Lục thiếu giáo chủ cười lạnh một tiếng, dường như đang cười Lục tông chủ nói lời này quá vô tri:
- Nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên? Đó chỉ là cái cớ để kẻ tầm thường tự an ủi sau khi thua cuộc thôi, xét về thiên phú, ai có thể so sánh được với ta?
U Minh Thiên Vương nhìn mọi người trên khán đài với vẻ khinh thường:
- Nếu như Thượng cổ tiên nhân không chèn ép thiếu giáo chủ, thiếu giáo chủ có thể đã thành tiên ở thời thượng cổ, tại sao phải đợi đến hôm nay?
Lục thiếu giáo chủ liếc nhìn U Minh Thiên Vương đang lộ ra vẻ mặt trang nghiêm, không kiên nhẫn phẩy tay:
- U Minh hộ pháp, được rồi, hôm nay ta rất vui, đừng nói về những điều không vui.
U Minh Thiên Vương không nói gì nữa, lùi lại một bước, như tượng đá.
Mọi người hít một hơi thật sâu, sự kinh ngạc trong lòng không thể diễn tả thành lời, thiên phú của Lục thiếu giáo chủ này đã cao đến mức khiến tiên nhân ghen tị rồi sao?
Đây hẳn là thiên phú kinh thiên động địa như thế nào?
Có ghi chép rõ ràng tiên nhân, chỉ có bốn vị tiên nhân thời thượng cổ, còn thiên phú của bốn vị tiên nhân này thể hiện như thế nào, chưa từng có ghi chép.
Nói cách khác, thiên phú của Lục thiếu giáo chủ đã là thiên phú mà không có cuốn sách nào ghi chép lại từ xưa đến nay.
- Chỉ là khoe khoang mà thôi, Lục thiếu giáo chủ tự tin như vậy, sao không để cho ta thử xem?
Dưới ánh mắt bất ngờ của mọi người, Lục tông chủ từ trên khán đài nhảy xuống, vững vàng đáp xuống võ đài.
- Nói ra Lục tông chủ cũng là Kim Đan trung kỳ, đúng là đối thủ, chỉ là ngữ khí này, ta không thích.
Lục thiếu giáo chủ vừa nói vừa bẻ bẻ ngón tay.
Hai người bốn mắt chạm nhau, giống như có tia lửa va chạm, năm vị Thiên Vương biết điều rút lui, miễn cho quấy rầy hào hứng của Thiếu giáo chủ.
- Vậy liền làm một trận.
- Ai sợ ai!
Lục Dương và Lục Dương giao chiến rất ác liệt.
Lục tông chủ tinh thông thuật pháp, năm loại pháp thuật ngũ hành đều có thể sử dụng thành thạo, pháp thuật thời gian và không gian cũng có hiểu biết nhất định, hơn nữa còn có thể kết hợp quyền pháp, đánh cho bốn vị môn chủ của Tứ đại tiên môn phải bỏ chạy tán loạn.
Lục thiếu giáo chủ chuyên tu kiếm pháp, tuổi còn trẻ nhưng sự lĩnh ngộ về kiếm đạo đã vượt xa tu sĩ cùng cảnh giới, trực tiếp đuổi kịp Nguyên Anh kỳ.
- Ai sẽ thắng đây, nghe nói vị Lục tông chủ này có tạo nghệ cực cao về thuật pháp, còn sáng tạo ra không ít pháp thuật độc môn, ở cảnh giới này mà sáng tạo ra pháp thuật thì từ xưa đến nay chỉ đếm trên đầu ngón tay.
- Tại Thanh Châu Thịnh điển, một mình hắn đã đánh bại Bạch Minh và Lan Đình, mà không ai nhìn ra được Kim Đan mà hắn ngưng tụ rốt cuộc là gì.
- Thắng thua khó nói lắm, ngươi không nghe Lục thiếu giáo chủ nói sao, thiên phú của hắn cao đến mức ngay cả tiên nhân cũng phải ghen tỵ.
Lục Dương quả nhiên là một bậc đại năng kinh thế, một cử động một hành động của hắn đều thu hút ánh mắt của mọi người.
Đặc biệt là môn chủ của tứ đại tiên môn và Đại hoàng tử Khương Quần, muốn xem hai Lục Dương chiến đấu với nhau như thế nào.
Khi Lục tông chủ nhảy xuống võ đài, Bất Hủ tiên tử liền chủ động nhường cơ thể cho Lục Dương, để Lục Dương khống chế hai cơ thể chiến đấu.
- Lục Dương cố gắng lên, nhất định phải đánh bại tên ở bên kia, lần chiến đấu này của ngươi đại diện cho Vấn Đạo tông chúng ta!
Bất Hủ tiên tử trước tiên chạy đến không gian tinh thần của Lục tông chủ, cổ vũ Lục Dương, sau đó lại chạy đến không gian tinh thần của Lục thiếu giáo chủ.
- Giết chết tên Vấn Đạo tông ở bên kia, lần này nhất định phải đánh vang danh tiếng của Thiên Đình giáo chúng ta.
- Tiên tử không sao đâu thì nghỉ ngơi đi.
- Ồ, được.
Trong khoảng thời gian Bất Hủ tiên tử làm Tông chủ tạm quyền, dùng thân thể Lục Dương để tu luyện, tu vi của Lục Dương quả thực đã có tiến bộ rất lớn, đặc biệt là về phương diện tinh thần lực, lại tiến thêm một bước.
Trước đây khi hắn điều khiển hai cơ thể, cần phải tập trung tinh thần, không thể có chút lơ là hay buông lỏng nào.
Còn bây giờ khi hắn điều khiển hai cơ thể, vẫn còn sức lực để an ủi Bất Hủ tiên tử.
Bên ngoài, Lục tông chủ và Lục thiếu giáo chủ đánh nhau khó phân thắng bại, mỗi bên đều có lúc thắng lúc thua.
Lục tông chủ phun ra Tam vị chân hỏa, chân hỏa chia làm ba luồng, mỗi luồng một vị, ba luồng chân hỏa như lưỡi lửa, liếm láp không khí, nhiệt độ không khí tăng cao.
Lục thiếu giáo chủ lắc cổ tay, bắn ra ba luồng kiếm khí sắc bén.
- Yến Tước Tam Phi!
Ầm, ầm, ầm!
Kiếm khí và chân hỏa nổ tung, kiếm khí hòa lẫn với luồng nhiệt của chân hỏa làm hai bên má của hai người đau rát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận