Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 275: Tác dụng của Vô Địch Đan

Lục Dương im lặng hồi lâu, mới hỏi:
"Tiên tử, sao công dụng này lại khác với những gì mà cô nói vậy?"
"Chuyện này liên quan tới công dụng thứ hai của Vô Địch Đan, nếu đánh không lại thì sẽ nói thẳng với ngươi là đừng đánh."
"Ngươi thử nghĩ xem, tại sao chiến đấu có lúc sẽ thắng, có lúc lại thua? Nguyên nhân của thất bại là gì? Còn chẳng phải là do ngươi đánh không lại người ta sao!"
"Giờ Vô Địch Đan trực tiếp nói cho ngươi biết, ngươi đánh không lại người ta, thế chẳng phải là đã tránh được việc thua trận rồi sao?" Bất Hủ Tiên Tử nói năng hùng hồn, tư duy rõ ràng, lập luận có lý.
Lần này, Lục Dương trầm mặc lâu hơn, chủ yếu là hắn thế mà lại thấy lời tiên tử nói rất có lý.
Lục Dương dùng Vô Địch Đan lần lượt đi nhìn các sư huynh, sư tỷ, nhận được câu trả lời giống hệt nhau, toàn là đánh không lại.
"Các sư huynh, sư tỷ của ngươi thấp nhất cũng là Kim Đan Hậu Kỳ, hơn nữa ai nấy đều có thể vượt cấp chiến đấu, một tên tu sĩ Kim Đan Sơ Kỳ còn chưa củng cố tu vi như ngươi mà còn muốn đánh bại họ, đổi thành ta khống chế thân thể của ngươi thì còn tạm được." Bất Hủ Tiên Tử khuyên Lục Dương chớ nên đứng núi này trông núi nọ, đợi Mạnh Cảnh Chu kết đan trở về, đi đánh Mạnh Cảnh Chu là được rồi.
"Ngày xưa khi cô đánh Ứng Thiên Tiên và Kỳ Lân Tiên, Vô Địch Đan nói với cô nhược điểm của họ là gì?"
"Ngươi hỏi chuyện này á, Vô Địch Đan nói cho ta biết họ chỉ là cảnh giới Trúc Cơ, bảo ta tự do phát huy."
Đợi đến khi đi đến phố buôn bán, Lục Dương mới tìm lại chút tự tin.
Trong phố thương mại không phải chỉ có tu sĩ cảnh giới Hợp Thể về hưu dưỡng lão ở nơi đây, cũng có tu sĩ giai đoạn Kim Đan từ bên ngoài đến đây kinh doanh.
Những tu sĩ giai đoạn Kim Đan này có thực lực bất phàm, nhưng so với Lục Dương thì thua kém khá nhiều.
"Ông chủ quán bánh mì kẹp thịt, tu vi Kim Đan Sơ Kỳ, thần thức hơi yếu, có thể tấn công tinh thần."
"Tiểu nhị Bách Hương Lâu, đánh không lại, đổi một người khác."
"Vịt sáu cánh, thực phẩm, tu vi Kim Đan Sơ Kỳ, nhược điểm là sợ lửa, có thể dùng Tam Vị Chân Hỏa để ứng chiến, cũng có thể gọi một món vịt quay, để phía bếp xử lý."
"Ông chủ quán trà, đánh không lại, đổi một người khác."
"Ông chủ tiệm may, tu vi Kim Đan Trung Kỳ, không có điểm yếu, có thể gắng gượng giành lấy phần thắng."
Bản chất của Kim Đan là sự hợp nhất Tinh Khí Thần của Lục Dương, nói cách khác, Vô Địch Đan vốn dĩ chính là một phần cơ thể của Lục Dương, có thể dựa theo nhận thức của hắn, để đưa ra đối sách hữu hiệu, tương đương với việc Lục Dương có thêm một bộ não.
"Đầu bếp Lưu của quán thịt nướng, đánh không lại, đổi một người khác."
"Đầu bếp Cao của quán thịt nướng, đánh không lại, đổi một người khác."
"Hửm?" Lúc này Lục Dương mới phát hiện, mình đã đi tới tổng bộ của Bất Hủ Giáo lúc nào không hay.
Quán thịt nướng bận rộn, Giáo Chủ và Bất Hủ Tiên Nhân đang giao hàng tới quán, lấy ra thịt bò, dê vừa mới giết mỗ từ trong nhẫn trữ vật.
"Lục Dương!" Giáo Chủ nhìn thấy Lục Dương, ánh mắt phức tạp, ba phần giằng xé, ba phần hối hận, bốn phần nhẹ nhõm khi sống sót qua đại nạn.
Đầu bếp Lưu và đầu bếp Cao cũng có phản ứng tương tự.
Nếu không phải Lục Dương, Bất Hủ Giáo há có thể rơi vào tình cảnh như thế này?
Ai mà có thể tin được, tên tiểu tử này mới nhập giáo hai tháng, thì đã tận diệt Bất Hủ Giáo!
"Lục Dương? Nào, nào, vào trong ngồi đi!" Bất Hủ Tiên Nhân nhìn thấy Lục Dương, thái độ khác hoàn toàn với Giáo Chủ và Phó Giáo Chủ, biểu hiện khá là nhiệt tình.
Không nhiệt tình sao được, khoan nói đến chuyện Bất Hủ Tiên Tử trú ngụ trong cơ thể của tên tiểu tử này, là cội nguồn của hệ Bất Hủ, bẩm sinh cao hơn mình một bậc.
Chỉ nói địa vị của tên tiểu tử này, là tâm phúc của Bất Hủ Tiên Tử và Vân Chi, dù là thân phận nào cũng không phải là người mà bản thân có thể đắc tội.
Đương nhiên phải lấy lòng rồi.
"Đáng tiếc giờ là buổi sáng, thịt còn chưa kịp ướp, nếu không thì ta đã đi nướng xiên cho ngươi rồi." Bất Hủ Tiên Nhân nói với vẻ tiếc nuối, có thể thấy được ông ta thật lòng muốn nướng thịt cho Lục Dương.
Bất Hủ Tiên Nhân đi nướng thịt, đãi ngộ này ở kiếp trước, không khác gì Lực Sĩ tháo giày.
Lục Dương cũng có chút thiếu tự nhiên, cấp cao của Bất Hủ Giáo đều ở đây, nếu không phải Giáo Chủ, đầu bếp Lưu, đầu bếp Cao đều đã bị đại sư tỷ luyện hóa thành ma trành, không thể sinh lòng thù địch với đệ tử Vấn Đạo Tông, Lục Dương cảm thấy mình khó lòng sống sót mà bước ra khỏi quán thịt nướng.
Giáo Chủ là người cùng thời với các trưởng lão của Vấn Đạo Tông, tu vi Hợp Thể đỉnh phong.
"Ta còn có việc quan trọng phải tìm đại sư tỷ, thôi thì không vào đâu." Lục Dương thoái thác, Bất Hủ Tiên Nhân vừa nghe Lục Dương muốn đi tìm đại sư tỷ, gấp rút buông tay, không giữ Lục Dương lại nữa.
Sau khi Lục Dương rời đi, Bất Hủ Tiên Nhân khẽ nheo mắt: "Lục Dương kết đan rồi, các ngươi nhìn ra được hắn kết ra loại đan gì không?"
Giáo Chủ lắc đầu: "Xét theo chất lượng, là Kim Đan Nhất Phẩm, nhưng cụ thể là loại nào, thứ lỗi, thuộc hạ hạn hẹp, nhìn không ra."
"Hẳn là một loại Kim Đan hoàn toàn mới, điều này cũng phù hợp với phong cách của Vấn Đạo Tông."
Nán lại Vấn Đạo Tông lâu đến vậy, cấp cao Bất Hủ Giáo cũng mò được chút quy luật của Vấn Đạo Tông, chẳng hạn như đệ tử Vấn Đạo Tông kết đan không bao giờ đi theo lối mòn, kết ra đủ loại Kim Đan muôn màu muôn vẻ.
"Có nên bắt đầu kế hoạch nhắm vào Lục Dương không?" Giáo Chủ mở ra kết giới, nhỏ giọng hỏi, như thể sợ bị người khác phát hiện.
Bất Hủ Tiên Nhân gật đầu: "Nếu như hắn đã kết đan rồi, vậy thì hành động theo kế hoạch, cho Lục Dương một phen không kịp trở tay. Nhớ lấy, nhất định phải chờ Vân Chi không có mặt mới tiến hành kế hoạch!"
"Nếu Vân Chi xuất hiện, toàn bộ kế hoạch sẽ đổ sông đổ biển, mấy người chúng ta cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì!"
"Việc này tuyệt đối phải giữ bí mật, nếu thành công, thì chúng ta mới có tương lai!"
Bất Hủ Tiên Nhân gằn giọng nói: "Tuy không biết loại đan mà Lục Dương kết ra, nhưng biết hắn đã kết đan là được rồi, chúng ta có thể mượn cái cớ này để tặng quà cho hắn, cố gắng lấy lòng hắn!"
"Nhớ lấy, kế hoạch tặng quà không thể xảy ra sơ sót, chuyện này can hệ tới việc chúng ta có thể mở chi nhánh ra ngoài Vấn Đạo Tông hay không!"
"Bọn thuộc hạ xin ghi nhớ!"
Lục Dương quay về đỉnh Thiên Môn, đại sư tỷ vẫn đang tĩnh tọa tu luyện như mọi khi.
Cô cảm nhận được sự hiện diện của Lục Dương, chậm rãi mở mắt, quan sát Lục Dương một cách kỹ lưỡng.
"Kết đan rồi ư?"
Đại sư tỷ hiếm thấy mà lộ ra vẻ nghi hoặc, không nhận ra được chủng loại Kim Đan của Lục Dương: "Kim Đan mà đệ kết ra là gì vậy?"
Lục Dương thành thật khai báo: "Cùng loại với Kim Đan mà Bất Hủ Tiên Tử kết ra, tên là Vô Địch Đan."
Vân Chi gật đầu: "Xem ra là một loại Kim Đan đã biến mất trong dòng chảy lịch sử, nhưng tên gọi của Kim Đan đúng là rất có phong cách của tiên tử, còn về uy lực, nếu như đã là cùng loại Kim Đan với tiên tử, thiết nghĩ cũng có thể xếp vào ba hạng đầu trong Kim Đan Nhất Phẩm."
"Viên Kim Đan này có tác dụng gì?"
"Có thể nhìn thấu nhược điểm của đối thủ, đưa ra chiến thuật nhắm vào đó, từ đó giành lấy phần thắng."
"Ồ?" Đại sư tỷ nảy sinh hứng thú, ngữ điệu cũng dịu đi đôi chút, không còn lạnh lùng như băng, "Nếu ta là đối thủ của đệ, Vô Địch Đan của đệ có thể nhìn ra điểm yếu của ta không?"
Lục Dương nghe xong thậm chí vã cả mồ hôi lạnh.
"Đệ... Đệ thử xem."
Lục Dương kích hoạt Vô Địch Đan, thăm dò nhược điểm của đại sư tỷ, không ngoài dự đoán, phản hồi của Vô Địch Đan vẫn như trước: "Không đánh lại, đổi người khác đi."
Lục Dương nói kết quả cho đại sư tỷ, chỉ nghe đại sư tỷ tiếp tục hỏi:
"Nếu ta nhất quyết phải đánh thì sao?"
Nếu như cuộc chiến đã không thể tránh khỏi, Vô Địch Đan rất nhanh bèn đưa ra câu trả lời tiếp theo:
"Bây giờ tự sát, vẫn còn có thể bảo toàn được chiến tích trăm trận trăm thắng của ngươi."
Lục Dương:
"Giờ đệ kết đan lại từ đầu còn kịp không?"
Ai cũng nói Kim Đan vô hối, Lục Dương không biết người khác nghĩ thế nào, nhưng riêng hắn thì thấy cực kỳ hối hận.
Tổ cha cái thứ Kim Đan cùng loại với Tiên Nhân!
- Giải thích, Lực Sĩ tháo giày là thành ngữ trích từ điển cổ Lý Bạch khiến cho Cao Lực Sĩ phải tháo giày cho mình, hình dung hình tượng coi khinh quyền quý của văn nhân thi sĩ. Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận