Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1167: Đại Ngu tính toán (1)

Mà Nhị hoàng tử bên kia cũng không phải loại lương thiện, bọn hắn bên này cũng có mấy cường giả Hợp Thể kỳ.
Oanh ! Song phương triển khai chiến đấu ở phía trên Kim Sa hà, mặt cầu ầm vang đổ sụp, hóa thành cự thạch, bịch bịch nện vào trong sông. Cũng may người đi đường qua cầu gặp song phương bốc lên khí thế không đúng, đã sớm chạy xa xa, không dám lên cầu. Đối mặt Hợp Thể kỳ hỗn chiến, Lục Dương giúp không được gì, chỉ trốn ở một bên. Nhưng hắn cầm tiên đào, vốn là tiêu điểm của chiến đấu song phương, dưới mặt sông, một đạo thủy ảnh khóa chặt Lục Dương, nhanh chóng tới gần.
Mặt sông sôi trào, hơi nước lượn lờ, hơi nước đầy trời hóa thành xiềng xích, bay về phía Lục Dương.
- Thương Minh Tử ngươi thật to gan!
Trên đỉnh đầu Lục Dương truyền đến một tiếng hét lớn, bên trong âm thanh ẩn chứa chân ý sư hống, làm vỡ nát xiềng xích.
Thương Minh Tử bay ra mặt nước, nhìn thấy người hô nát xiềng xích, con ngươi đột nhiên co lại.
- Mạnh Cuồng, ngươi khi nào thành Độ Kiếp kỳ!
Mạnh Cuồng, gia gia Mạnh Cảnh Chu, hảo hữu của Bất Ngữ đạo nhân, đại địch của hữu tướng tả tướng, gia chủ Mạnh gia đời trước. - Lão tử lúc nào thành Độ Kiếp kỳ còn cần nói với ngươi một tiếng hay sao? Mạnh Cuồng cầm một thanh đại đao trong tay, lòng bàn tay vạch một cái trên lưỡi đao, máu tươi chảy xuôi trên mặt đao, rất nhanh đã bị mặt đao hấp thu, toàn thân đại đao màu đỏ tươi, quấn ở trên cổ tay Mạnh Cuồng, giống như hòa làm một thể với Mạnh Cuồng.
- Vì nâng Khương gia lão nhị, còn dám đoạt đồ của tiểu bối, mặt cũng không cần.
Đại đao màu đỏ tươi của Mạnh Cuồng tạo ra một trận gió tanh mưa máu, Thương Minh Tử thấy cảnh này sắc mặt đột biến, nghẹn ngào hô:
- Đấu Chiến Đao Pháp đại thành, cái này sao có thể, Đấu Chiến Đao Pháp yêu cầu lấy chiến dưỡng chiến, trong chiến tranh đốn ngộ, đột phá, viên mãn, gần ngàn năm qua đều chưa từng xảy ra chiến tranh cỡ lớn, ngươi nào có cơ hội tu luyện Đấu Chiến Đao Pháp!
Mạnh Cuồng cười ha ha một tiếng, đáp lời Thương Minh Tử chính là một đao.
- Đồ đần, thương chiến không phải cũng là chiến tranh à? Thời điểm lão tử làm gia chủ, Mạnh gia kinh lịch bao nhiêu lần thương chiến!
- Nhìn một chiêu này của ta, Đấu Chiến Đao Pháp tài nguyên cút cút!
Thương Minh Tử hóa thành thủy hình chỉ thể, vô tư cống hiến, lấy nhu thắng cương, hắn là Độ Kiếp kỳ am hiểu điều khiển nước, phi thường khắc chế đao tu, kiếm tu.
Mạnh Cuồng đánh xuống một đao, Thương Minh Tử một phân thành hai, hóa thành hai đoàn nước, hai đoàn nước một lần nữa khép lại, Thương Minh Tử bình yên vô sự.
- Mạnh Cuồng lão quỷ như thế nào, chớ cho rằng ngươi vụng trộm tu luyện tới Độ Kiếp kỳ chính là đối thủ của ta.
Mạnh Cuồng cười khinh bỉ, lấy ra một cái bao to từ phía sau, bên trong chứa đây linh thạch cực phẩm.
Thương Minh Tử nhìn thấy bao to, sắc mặt trở nên cực kỳ đặc sắc, hắn vội vàng đi sờ nhẫn trữ vật, phát hiện cực phẩm linh thạch trong nhẫn chứa đồ đều đã biến mất.
- Ngươi dùng là chiêu thức gì?!
Thương Minh Tử tức giận, đây đều là linh thạch của hắn.
- Đều nói, đao pháp gọi Đấu Chiến này tài nguyên cuồn cuộn. .
- Đánh rắm, bên trong Đấu Chiến Đao Pháp căn bản không có một chiêu này. - Thương chiến chính là đem tiền của ngươi biến thành tiền của ta, lão tử ngộ ra loại chiêu thức này từ bên trong thương chiến không phải rất bình thường sao?
Ăn một lần thiệt thòi lớn, Thương Minh Tử không còn dám đón đỡ chiêu thức của Mạnh Cuồng, nếu lại chịu hai đạo, không phải sẽ phá sản hay sao.
Thương Minh Tử né tránh, ý đồ tìm cơ hội đoạt tới tiên đào trong tay Lục Dương. Nhưng luận kinh nghiệm giật đồ, Thương Minh Tử há có thể nhiều bằng Mạnh Cuồng, Thương Minh Tử động động đầu ngón tay, Mạnh Cuồng liền biết hắn muốn làm gì, sớm dã phong tỏa đường đi.
Động tác bị dự đoán, còn không dám đón đỡ đại đao, trong lúc nhất thời Thương Minh Tử rơi vào hạ phong. Trung ương mặt sông, Mạnh Phá Thiên mặc dù thời gian tu luyện không đủ hai ngàn năm, không như các vị trưởng lão Vấn Đạo tông, nhưng thiên phú tu luyện cùng thiên phú chiến đấu của hắn đều là hàng đầu, cái này đã có thể nhìn ra một hai từ trên người Mạnh Cảnh Chu, tại Hợp Thể kỳ chỉ cần không phải đụng phải loại quái nhân như nửa bước Độ Kiếp kỳ, liền không có người là đối thủ của Mạnh Phá Thiên.
Cường giả xuất thủ của Nhị hoàng tử bên này đều là người bịt mặt, ẩn giấu đi thân phận, bằng không truyền đi bọn hắn liền xong đời.
- Khổng Nguyên, trưởng sử Đại đô đốc phủ như ngươi đều xuất thủ?
Mạnh Phá Thiên thông qua giao thủ ngắn ngủi liền đánh giá ra thân phận của đối phương, hắn thường xuyên kết thù với người, không thể thiếu bị người che mặt đánh, cũng may hắn tu vi siêu quần, không có trở ngại.
Bị người che mặt đánh nhiều, tự nhiên cũng sẽ luyện được một thân bản lĩnh đoán thân phận đối phương.
- Nói bậy, ai là Khổng Nguyên, ta không biết!
Khổng Nguyên thề thốt phủ nhận, kiên quyết không thể thừa nhận.
Mạnh Phá Thiên một cước đạp bay Khổng Nguyên, đạp đến một bên khác mặt sông, Khổng Nguyên phun máu phè phè, khăn trùm đầu trên mặt cũng rớt xuống.
Khổng Nguyên lộn hai lần trên mặt đất, lăn đến bên chân một đám người, một nhóm người này đang quan chiến, không nghĩ tới sẽ có người bay đến bọn hắn bên này.
Khổng Nguyên nói thâm một tiếng hỏng bét, tuyệt đối không thể để cho người nhìn thấy mặt của hắn!
- Chết!
Hợp Thể kỳ hai phe giao chiến, lan đến gần người đi đường là rất bình thường. Nào có thể đoán được bên trong một đoàn người có một người ngồi xổm người xuống, đối mặt với Khổng Nguyên chính là một quyền, trực tiếp nện Khổng Nguyên cho mộng.
- Trị an Đế thành này không được tốt lắm a.
Mộ Bạch Y chậc một tiếng, lại nện cho Khổng Nguyên một quyền.
Cửu U Giáo bọn hắn cùng Diệu Dương giáo đến Đế thành khảo sát hoàn cảnh kinh doanh buôn bán, lúc này mới tới mấy ngày, liền gặp Hợp Thể kỳ hỗn chiến, còn có Hợp Thể kỳ muốn giết bọn hắn. Khổng Nguyên cũng không nghĩ một chút, dám ở lúc này quan chiến, có thể là dân chúng bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận