Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1297: Không hiểu pháp không phải là lý do để phạm pháp (2)

Lạc Hồng Hà nghe Bất Hủ tiên tử kể lại đã biết được thân phận của Bạch Dạ, lúc này mới ý thức được mình quá chấn kinh vì thân phận của Truy Nguyệt chân nhân cùng Bạch Dạ, trong lúc nhất thời quên đi cấp bậc lễ nghĩa.
- Gặp qua thụ tổ.
- Gọi ta Bạch Dạ là được.
- Gặp qua Bạch Dạ thụ tổ.
Bạch Dạ một mực không có lộ diện trước mặt đại chúng, cũng là bởi vì thế nhân gặp nàng quá câu nệ.
Lục Dương sư huynh lại rất tốt, sau khi biết thân phận của nàng cũng không có biểu hiện ra đáng vẻ câu ne.
- Nếu ngươi muốn gặp A Nhật, cũng chỉ có thể chờ đến buổi sáng.
Cánh tay Bạch Dạ biến thành chất gỗ, sau đó dài ra, kéo dài, biến thành hình dạng ghế đẩu, tiếp đó bàn tay trái hóa thành tư thế của đao, chặt xuống, cắt đi ghế đẩu, cánh tay cũng khôi phục thành bộ dáng lúc trước.
Lục Dương nhìn mà mí mắt giật giật, Bạch Dạ mỗi lúc trời tối đều xách một cái ghế đẩu đến chỗ mình, thì ra ghế đẩu là chính ngươi biến ra. Bạch Dạ ngồi trên ghế đau hưng phấn quay đâu nhìn Bất Hủ tiên tử:
- Lục Dương sư huynh nói tiếp đi, ngươi nên giảng chuyện tiến vào Đế thành.
Kể chuyện xưa loại chuyện này không phải thứ Bất Hủ tiên tử am hiểu, biết điều trả lại thân thể cho Lục Dương.
- Sau khi chuyến đi Đông Hải kết thúc, lão Mạnh giữ kéo ta đi Đế thành...
Lạc Hồng Hà cũng cảm thấy rất hứng thú về chuyện mà Lục Dương trải qua, so với đợi đến sáng sớm, không bằng nghe Lục Dương kể chuyện xưa.
- Cứ như vậy, ta báo cáo Tứ hoàng tử tạo phản, Tứ hoàng tử tiến vào thiên lao...
- Về sau Tam hoàng tử cũng tiến vào.
- Bởi vì trộm hoàng vị, ta cùng Hạ Đế kém chút cũng tiến vào...
Nghe được thế, Lạc Hồng Hà nheo mắt nhảy một cái.
Có Lục Dương kể chuyện xưa, một đêm rất nhanh đi qua.
Nhật nguyệt luân phiên, mặt trăng dần dần phát ra ngọn lửa, đánh dấu sáng sớm đã đến.
- Tiểu Dạ, để thân thể cho ta sử dụng.
Thân phận biến hóa, mặc dù bộ dáng không thay đổi, nhưng ánh mắt của Truy Nguyệt chân nhân rõ ràng càng thêm sắc bén, không có cảm giác ngây thơ cùng vô tri như Bạch Dạ.
- Bái kiến Truy Nguyệt chân nhân.
Mặc dù đã sớm biết trước mắt là Truy Nguyệt chân nhân, nhưng Lạc Hồng Hà vẫn rất khó liên hệ giữa vị kỳ nữ diễm tuyệt thiên hạ trên bức họa kia với tiểu bất điểm trước mặt này.
- Tiểu Lạc không cần đa lễ, hành lễ là quy củ khi bọn người Khương Bình An thành lập vương triều cần, Tiên cung chúng ta không cần giảng quá nhiều quy củ.
- Vâng.
- Ngài nhìn ngài đi kho thuốc trộm cướp thảo dược...
- Sao có thể gọi là trộm cướp, Tiên cung đều là ta sáng lập, thảo dược tự nhiên cũng là đồ của ta.
- Ngài sáng lập Tiên cung là không sai, nhưng từ khi ngài truyền vị trí cung chủ cho Kinh Xuyên chân nhân, quyền sở hữu của Tiên cung đã chuyển cho Kinh Xuyên chân nhân, sau đó Kinh Xuyên chân nhân lại truyền vị cho cung chủ đời thứ ba, cung chủ đời thứ tư... Mãi cho đến thế hệ của ta.
- Cho nên dựa vào ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói, quyền sở hữu hết thảy tài vật trong Tiên cung đều ở chỗ của ta, ngài chưa được ta cho phép, tự tiện sử dụng dược liệu, bị coi là sử dụng trái phép dược liệu, xác thực có thể cấu thành trộm cướp tội.
- Ta. Ta là người sáng lập Tiên cung nha! Truy Nguyệt chân nhân bất lực giải thích.
Bất Hủ tiên tử rõ ràng ý của Truy Nguyệt chân nhân, lại lần nữa đoạt xá Lục Dương:
- Ngươi muốn nói hình pháp quy định người già phàm nhân bảy mươi lăm tuổi trở lên có thể không cần ngồi tù, tu sĩ cũng tham chiếu quy định này à?
- Tình hình của ngươi không giống như có mười vạn tuổi, ở giữa còn đông cứng mình, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi, có bảy vạn năm ngàn tuổi chưa?
- Đừng nói nữa đừng nói nữa, ta ngồi tù.
- Thật ra, hành vi trộm cướp của ngài không cần ngồi tù.
Lạc Hồng Hà hảo tâm nhắc nhở.
- Chỉ cần ngài tiến hành bồi thường cho Tiên cung, lại được Tiên cung thông cảm, có thể hoãn thi hành hình phạt, thậm chí có thể miễn việc xử phạt hình sự.
Truy Nguyệt chân nhân đại hỉ, ta biết Tiểu Lạc ngươi đứng ở bên ta mà.
Bồi thường cho Tiên cung, lấy được Tiên cung thông cảm, hai chuyện này đều rất dễ dàng.
- Bất quá ngài hạ dược cây nguyệt quế, tạo thành hậu quả nguy hại nghiêm trọng, cấu thành tội nguy hiểm.
- Dưới tình huống công tội trừ đi, chỉ sợ ngài rất khó được hoãn việc thi hành hình phạt.
- Ta...
Truy Nguyệt chân nhân lần đầu tiên thua thiệt khi không hiểu pháp luật.
Bất Hủ tiên tử hảo tâm nhắc nhở:
- Không hiểu pháp không phải lý do để phạm pháp.
Sau đó Lạc Hồng Hà lại quay đầu nhìn sang Bất Hủ tiên tử:
- Lục Dương, ngươi xâm nhập suối nước nóng mặc dù không cấu thành phạm tội, nhưng nhiễu loạn trật tự công cộng, thuộc về vụ án hành chính, cần bị nhốt mấy ngày.
Lạc Hồng Hà một mực tìm Lục Dương, cũng là bởi vì chuyện này.
- Ta lúc ấy là đang đuổi theo người mà.
- Nhưng tình huống lúc đó cũng không có khẩn cấp đến mức không thể lách qua suối nước nóng chứ.
- Ta...
Bất Hủ tiên tử phát hiện hiểu pháp cũng vô dụng.
Lục Dương nâng trán, hắn biết chuyện sẽ phát triển đến một bước này, coi như trải nghiệm cuộc sống thôi.
- Tiểu Dương Tu ngươi yên tâm bản tiên sao có thể để ngươi ngồi trong đại lao chứ, chuyện này không liên hệ gì tới ngươi. Bất Hủ tiên tử rất có đảm đương nói.
Lục Dương rất kinh ngạc:
- Tiên tử ngươi đây là muốn?
- Bản tiên đoạt xá ngươi mấy ngày, giúp ngươi ngồi đại lao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận