Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1452: Tù Phong đào tạo sâu (1)

Lục Dương bước vào cổng thành Tây Thiên, hội hợp với Đại sư tỷ và Nhị sư huynh.
- Xong việc rồi sao?
- Xong rồi, chúng ta về thôi.
Diệp Tử Kim hiếu kỳ đi vòng quanh Lục Dương:
- Tiểu sư đệ, ngươi thật sự thành tiên rồi sao? Đến giờ phút này, hắn vẫn chưa hiểu rõ Lục Dương làm cách nào mà trở nên lợi hại như vậy.
- Chỉ giới hạn ở Phật quốc thôi, hơn nữa cũng không phải là Tiên Nhân chân chính. Lục Dương khiêm tốn nói.
Khi rời khỏi Phật quốc, hắn đã để lại thân thể Tiên Nhân và hình thái ban đầu của Bất Hủ đạo quả ở đó. Chỉ cần quay lại Phật quốc, hắn có thể trở thành Tiên Nhân bất cứ lúc nào.
Tuy có chút tiếc nuối, nhưng hắn không thể vì vậy mà ở lại Phật quốc mãi được.
- Về tông môn! Lục Dương vừa nói vừa ưỡn ngực, khí thế ngất trời. Chuyến đi Phật quốc này thu hoạch rất lớn, tìm được Khai Thiên Phủ và Tuế Nguyệt Tiên, có được thân thể Tiên Nhân, bắt được Tư Thần Thần Quân, nói hắn là người cứu vớt Phật quốc cũng không ngoa.
Sau đó, Lục Dương lặng lẽ vượt qua biên giới, trở về Đại Hạ.
Hắn được Niên Thú đưa ra khỏi Đại Hạ, không có ghi chép xuất cảnh. Lục Dương trở về Vấn Đạo Tông quen thuộc, trong lòng cảm thấy yên bình. Phật quốc tuy tốt, nhưng Vấn Đạo Tông vẫn thoải mái hơn.
- Đại sư tỷ, hẹn gặp lại sau. Lục Dương quay đầu chào tạm biệt, sau đó đi thẳng đến Nhiệm Vụ Đại Điện. Chuyện lớn như vậy xảy ra ở Phật quốc, hắn còn bắt được Tư Thần Thần Quân, không biết có thể đổi được bao nhiêu điểm cống hiến đây?
Trong phòng, Đái Bất Phàm cau mày xem xét tình báo, nghe thấy tiếng gõ cửa quen thuộc.
- Đái sư huynh, ngươi có Ở đó không?
- Là Lục sư đệ à, vào đi. Lục Dương đấy cửa bước vào, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, trái ngược hoàn toản với vẻ mặt trầm ngâm của Đái Bất Phàm.
- Lục sư đệ, ngươi đến vừa lúc lắm. Đái Bất Phàm vẫy tay gọi Lục Dương lại.
- Ta vừa nhận được tin tức, Tư Thân Thần Quân của Đại Càn tấn công chùa Tây Thiên, nhưng bị một vị Tiên Nhân thần bí xuất hiện đánh bại. Nghe Đại sư tỷ nói ngươi rất có duyên với vị Tiên Nhân kia, ngươi có biết đó là ai không?
- Biết chứ.
- Ngươi thật sự biết? Đái Bất Phàm giật mình. Hắn chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi, không ngờ Lục sư đệ lại có câu trả lời.
- Là ai?
Lục Dương tự hào chỉ vào mình.
- Là ta.
- Hả? Đầu óc Đái Bất Phàm đây dấu chấm hỏi, không hiểu ý của Lục Dương, hoặc nói là với nhận thức của hắn, hắn không thể nào hiểu được câu nói này. Thấy Đái sư huynh không tin, hục Dương liền lấy ra lưu ảnh cầu, chính là hình ảnh hắn chiến đấu với Tư Thần Thần Quân từ góc nhìn thứ nhất. Lục Dương cười híp mắt, báo cáo tin vui cho Đái sư huynh:
- Đái sư huynh, ta thành tiên rồi.
Đái Bất Phàm chìm vào một giấc mộng dài. Hắn mơ thấy mình vừa sinh ra đã có thiên địa dị tượng, thiên phú kinh người. Sau khi bái nhập Vấn Đạo Tông - nơi hội tụ biết bao thiên tài - hắn vẫn luôn áp đảo những người cùng thế hệ, trừ Vân Chỉ ra, trở thành nhân vật phong vân một thời.
Hắn làm việc đâu ra đấy, được các sư đệ sư muội yêu mến. Sau khi bước vào Hợp Thể kỳ, hắn phụ trách mọi việc lớn nhỏ của Nhiệm Vụ Đại Điện, khiến mọi người đều tâm phục khẩu phục...
- Đái sư huynh, Đái sư huynh, ngươi tỉnh dậy đi! Lục Dương lay lay Đái sư huynh đang nằm trên đất, dùng sức véo mạnh vào người hắn. Đái sư huynh lập tức ngôi bật dậy, ánh mắt mơ màng, ký ức hỗn loạn.
Vừa rồi hắn... bị quỷ ám sao?
- Đái sư huynh, cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi, làm ta sợ muốn chết.
Lục Dương lau mồ hôi, cổ nhân nói vui quá hóa buồn quả nhiên không sai.
- Vừa rồi ta làm sao vậy? Lục Dương nhìn Đái sư huynh, ánh mắt trong veo, thành khẩn nói:
- Vừa rồi ta nói ta thành tiên, Đái sư huynh vui quá nên đứng bật dậy, không đứng vững loạng choạng hai cái rồi ngất xỉu.
- Ngươi thành tiên? Đái sư huynh ngẫm nghĩ một lát, sau đó lấy từ trong nhẫn trữ vật ra lá cờ tường vần màu đỏ rực, làm bộ muốn đánh Lục Dương.
- Ngươi bây giờ mới Hóa Thần trung kỳ, còn dám lừa ta sao?
Lục Dương vội vàng ôm đâu:
- Ái ái ái, đừng đánh đừng đánh, ta nói đều là sự thật.
- Ta còn có nhân chứng.
- Nhân chứng?
Lục Dương điểm nhẹ mi tâm, một linh hồn thể đang hôn mê bay ra.
- Đây chính là Tư Thần Thần Quân của Đại Càn. Sau khi trải qua màn tự bạo liên tục, Tư Thần Thần Quân tuy may mắn giữ được mạng sống, nhưng vẫn chưa tỉnh lại.
Thấy nhân chứng sống sờ sở ra đó, Đái sư huynh cất lá cờ tường vân đi, cười tủm tỉm mời Lục Dương đến ghế chủ tọa, còn ân cần xoa vai cho hắn.
Lục Dương định đứng dậy mấy lần, nhưng đều bị Đái sư huynh ấn xuống.
Đái sư huynh ghé sát vào tai Lục Dương, hạ giọng nói, khiến Lục Dương không khỏi rùng mình:
- Lục đại tiên nhân, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngươi đã làm gì ở Phật quốc vậy?
- Cũng không có gì, chỉ là ngày thường ta làm nhiều việc tốt, tích được rất nhiều công đức cho Phật quốc, hương hỏa chỉ lực của Phật quốc cứ ào ào chảy vào người ta, muốn cản cũng cản không nổi, nên ta liền dùng hương hỏa chi lực ngưng tụ ra một cái tiên khu.
- Sau đó tiện tay dùng tiên khu đó bắt luôn Tư Thần Thần Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận