Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1198: Vô Địch Thần Lôi (1)

Lục Dương cách Nguyên Anh kỳ đỉnh phong, chênh lệch vẻn vẹn chỉ là linh lực tích lũy, một bước này cần dùng thời gian mài. Một năm rưỡi đi qua, Lục Dương một mực tĩnh tọa ở Thiên Môn phong, ngẫu nhiên đi Tàng Kinh Các mượn mấy quyển các tâm đắc đột phá mà các tiền bối sáng tác, không rảnh quan tâm bên ngoài phong vân biến hóa. Bất quá cũng không có gì để quan tâm, một năm rưỡi qua trong ngoài bình yên vô sự, ngay cả Độ Kiếp kỳ giao chiến cũng không có. Rốt cục, Lục Dương cảm nhận được trong cơ thể chảy xuôi tràn đầy linh lực, đây là biểu tượng đến Nguyên Anh đỉnh phong.
Nếu đổi lại lão cổ Nguyên Anh kỳ nào đó, đến một bước này còn cần tốn sức đột phá bình cảnh.
Nhưng Lục Dương không giống, hắn bây giờ cách Hóa Thần kỳ chỉ kém một cái ý niệm trong đầu mà thôi.
Nguyên Anh kỳ đến Hóa Thần kỳ là một đường ranh giới tu sĩ cần phải đi qua, trước đó tu luyện chỉ cần đột phá bình cảnh kỳ, cảnh giới tiếp theo nước chảy thành sông không tính quá nguy hiểm. Nhưng đột phá đến Hóa Thần kỳ khác biệt, đây là tu sĩ lần đầu tiên trực diện thiên kiếp, từ cảnh giới này về sau, mỗi lần đột phá đại cảnh giới đều cần đứng trước thiên kiếp khảo nghiệm, cực kỳ nguy hiểm.
Mà Lục Dương thì càng nguy hiểm, hắn không biết Ứng Thiên Tiên còn sống hay không, có chú ý nơi này hay không, thiên kiếp có cảm ứng được hắn nắm giữ bí mật Thượng Cổ hay không.
- Tiểu Dương Tử chớ sợ, thiên kiếp nào không cho bản tiên mặt mũi, không xảy ra được chuyện gì.
Bất Hủ tiên tử lòng tin tràn đầy duỗi ra ngón tay cái, lộ ra nụ cười xán lạn.
Nếu người không biết chuyện nhìn thấy Bất Hủ tiên tử cử động, tất nhiên sẽ có được cổ vũ, nhất cử đột phá.
Đáng tiếc Lục Dương là nhân sĩ biết chuyện.
- Đều đến một bước này, không đột phá cũng không được.
Lục Dương thở dài, buông ra trói buộc của mình, dẫn ra Thiên Địa linh cơ, chuẩn bị độ thiên kiếp.
Răng rắc, đỉnh Thiên Môn phong trải rộng mây đen, lôi quang nhảy lên lấp lóe.
- Ai, các ngươi nhìn, Thiên Môn phong có người muốn độ kiếp rồi.
- Uy lực lôi kiếp này nhìn không lớn, lôi kiếp Hóa Thần cấp, là Lục Dương sư đệ? - Lục Dương sư huynh muốn đột phá Nguyên Anh kỳ rồi? Tốc độ tu luyện thật nhanh...
Đệ tử Vấn Đạo tông vừa nghe nói là Lục Dương muốn Độ Kiếp, đều hiếu kỳ vây quanh ở chân núi Thiên Môn phong, càng ngày càng nhiều người quan sát Độ Kiếp trải qua, .
- Đây là lôi kiếp gì?
Có sư muội không hiểu rõ Độ Kiếp hỏi, lo lắng an toàn của Lục Dương sư huynh.
- Lôi kiếp màu trắng, chắc là Tuyền Cơ thần lôi, trong lôi kiếp Hóa Thần kỳ đối mặt, có thể xếp hạng thứ chín. Sư huynh Luyện Hư kỳ nào đó giải đáp.
- Lôi kiếp xếp hạng thứ chín, thật lợi hại. . Cảm nhận được áp lực trên đỉnh đầu, Lục Dương nhẹ nhàng thở ra, Tuyền Cơ thần lôi xếp hạng thứ chín mà thôi, có thể vượt qua.
- Kỳ quái, phương hướng lôi kiếp này có phải có chút gì là lạ hay không?
Tên sư huynh Luyện Hư kỳ kia nhíu mày phát giác được không thích hợp.
Bỗng nhiên, một tia chớp màu trắng phá không mà tới, cũng không phải nhắm ngay Lục Dương, mà nhắm ngay các đệ tử vây xem dưới chân núi.
- Chạy mau, mục tiêu Tuyền Cơ thần lôi là chúng ta!
Không biết ai hô lớn một tiếng, mọi người không kịp suy nghĩ nhiều, quay đầu nhanh chân liền chạy. Một mực chạy đến sơn phong khác, Tuyền Cơ thần lôi mới đình chỉ công kích. Mắt thấy một màn này, khóe mắt Lục Dương nhảy dựng, Tuyền Cơ thần lôi nhìn làm sao giống thanh tẩy hoàn cảnh xung quanh vậy?
Theo lý thuyết, đứng ở chân núi Thiên Môn phong đã vượt qua phạm vi thiên kiếp công kích mà đột phá Nguyên Anh kỳ phải đối mặt mới đúng.
Mà Tuyền Cơ thần lôi xếp hạng thứ chín vẻn vẹn dùng để thanh tràng, nghĩ tới đây, Lục Dương nuốt nước miếng, vậy mình gặp phải thiên kiếp sẽ là cái gì?...
- Tiên tử, ngươi biết đây là tình huống như thế nào không?
Lục Dương lo sợ bất an hỏi thăm Thượng Cổ Tiên Nhân.
Đầu Bất Hủ tiên tử dao động như trống lúc lắc:
- Không biết, bản tiên lúc trước trở thành Hóa Thần kỳ không có độ thiên kiếp.
Lục Dương nhớ lại, thời kỳ Thượng Cổ từ Nguyên Anh kỳ đột phá đến Hóa Thần kỳ không cần độ thiên kiếp, là về sau Ứng Thiên Tiên thành tiên, mới tăng lên một quy định như vậy.
Mẹ kiếp, Ứng Thiên Tiên ngươi có thể làm chút chuyện tốt hay không?
Dựa theo lý luận của Ứng Thiên Tiên, để tu sĩ độ thiên kiếp là vì khảo nghiệm đạo tâm của tu sĩ có kiên định hay không, nếu như có thể thông qua thiên kiếp khảo nghiệm, sẽ đạt được chỗ tốt cực lớn.
Lục Dương ngẩng đầu nhìn qua không trung đen nghịt, nơi đó có lôi quang như ẩn như hiện, ẩn mà không phát, giống như đang tụ lực.
Lục Dương cảm thấy mình có thể vượt qua thiên kiếp hay không, tựa hồ không quan hệ gì đến đạo tâm kiên định hay không.
Chủ yếu là nhìn mệnh của hắn có đủ cứng rắn hay không...
- Kỳ quái, Lục Dương sư đệ đến cùng là đưa tới loại thiên kiếp nào?
Sư huynh Luyện Hư kỳ nhíu mày suy tư, hắn cho tới bây giờ chưa nghe nói qua lôi kiếp nào là trước dùng Tuyền Cơ thần lôi thanh tràng.
Bọn hẳn đứng trên sơn phong khác, cách Thiên Môn phong rất xa, xung quanh Thiên Môn phong lại có Tuyền Cơ thần lôi lúc ẩn lúc hiện, dẫn đến bọn hắn thấy không rõ dáng vẻ thân ở trung tâm thiên kiếp.
- Thậm chí Đại sư tỷ lúc trước đối mặt Tam Thanh Thiên Lôi kiếp xếp hạng thứ nhất cũng chưa từng xảy ra loại chuyện này.
- Thiên kiếp chưa hề xuất hiện qua, chẳng lẽ nói Lục Dương sư đệ dẫn tới là thiên kiếp chưa hề xuất hiện qua?
- Thiên kiếp hoàn toàn mới?
- Không chắc là thiên kiếp hoàn toàn mới, cũng có thể là thiên kiếp có người đã từng đối mặt qua, nhưng không có vượt qua, không có lưu danh trong lịch sử! Mặc kệ là loại tình huống nào, đều đủ để nói rõ uy lực của thiên kiếp mà Lục Dương đối mặt sẽ rất kinh khủng!
- Mau nhìn, lôi kiếp chân chính xuất hiện! Những sư đệ sư muội chỉ vào Thiên Môn phong xa xa la to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận