Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 843: Cao tăng đắc đạo

Dù tôi luyện tâm cảnh thất bại, nhưng Thích Thiền với tư cách là một cao tăng đắc đạo tinh thông Phật pháp, không hề nản lòng.
- Hai vị sư huynh không cần lo lắng vì sự phá giới của bần tăng.
- Con đường tu luyện lắm gian nan, nào có thể thuận buồm xuôi gió không có sóng gió, thất bại là chuyện khó tránh khỏi.
- Chính vì có thất bại, mới biết được sự đáng quý của thành công.
- Chính vì biết được cảm giác khoái lạc của việc phóng túng dục vọng, sau khi tôi luyện tâm cảnh thành công mới thấy vững chắc hơn.
- Vậy nếu như chuyện phá giới của ngươi bị Giới Sát đại sư biết được thì sao?
- Chuyện này chỉ có ba chúng ta biết, người xuất gia không nói dối, nhưng hai vị sư huynh không phải là người xuất gia, nếu sư phụ hỏi đến, xin hãy nói dối.
Lục Dương ra hiệu cho Thích Thiền không cần đứng nói chuyện, ngồi xuống uống nước:
- Vậy nếu Giới Sát đại sư hỏi ngươi thì sao?
Thích Thiền nghe vậy, sắc mặt hơi đổi, suy nghĩ hậu quả nếu sư phụ biết được, chợt lại thả lỏng:
- Vậy thì bần tăng chỉ còn cách tu luyện bế khẩu thiền.
Lục Dương im lặng.
Không hổ danh là cao tăng đắc đạo, suy nghĩ thật chu đáo.
Mạnh Cảnh Chu nhìn Thích Thiền đạo hữu trước mắt với ánh mắt oán hận.
Thượng Cổ Thuần Dương Tiên thể có bạn gái còn chưa tính, hiện tại hòa thượng còn có thể đi dạo thanh lâu.
Vậy chỉ còn mình ta là kẻ xui xẻo thôi sao?
- Phật đà có nói, ngã ở đâu thì phải đứng dậy ở đó, nếu hôm nay bần tăng thất bại, đợi đến khi bần tăng kiếm đủ tiền, ngày sau sẽ tái chiến. Bần tăng định ở lại thành này vài ngày, hai vị sư huynh có dự định gì?”.
Mạnh Cảnh Chu ra hiệu tạm dừng:
- Ngươi chắc chắn đây là lời Phật đà nói?
Thích Thiền cười cười, xắn tay áo rộng, dùng ngón trỏ chấm nước, vẽ ba vòng tròn trên bàn, giải thích:
- Phật môn chú trọng quá khứ, hiện tại, tương lai là một thể, có Phật quá khứ, Phật hiện tại, Phật tương lai, ta là đệ tử Phật môn, tất nhiên phải lấy việc thành tựu Phật đà làm mục tiêu, dù hiện tại ta chưa phải là Phật đà, nhưng tương lai chắc chắn sẽ là, nếu quá khứ, hiện tại, tương lai là một thể, vậy thì lời ta nói chẳng phải là lời Phật đà nói sao?
Mạnh Cảnh Chu cảm thấy Thích Thiền gia nhập Huyền Không tự là tổn thất của Vấn Đạo tông.
Lục Dương hỏi Bất Hủ tiên tử đã sáng lập ra Phật môn, hắn quả thật cũng không hiểu lắm về chuyện của Phật môn.
- Tiên tử, Phật môn có thuyết này sao?
- Không nhớ rõ nữa, ta chỉ phụ trách biên soạn truyện, chuyện lý thuyết không phải do ta phụ trách.
Bất Hủ tiên tử đang lười biếng nằm trên tòa sen, cong người như một chú mèo nhỏ đang duỗi người.
Lúc này, không gian tinh thần của Lục Dương đã biến thành Đại Hùng Bảo Điện rộng lớn, mái ngói lưu ly, dưới mái hiên trang trí đấu củng, cửa sổ chạm khắc tinh xảo.
Đại Hùng Bảo Điện hương khói nghi ngút, thờ chính là chân thân của Bất Hủ tiên tử sáng lập ra Phật môn, cùng với đài sen của nàng.
Nàng là người sáng lập ra Phật môn, hiện tại tất cả các tăng lữ Phật môn đều là đồ đệ của nàng.
Đã gặp một đồ đệ, vậy thì tiện thể trang trí lại không gian tinh thần của nhị đương gia, đổi không khí.
- Vậy thì ai phụ trách lý thuyết?
- Tất cả mọi người ngoài ta.
- Ta hỏi một chút, Thích Thiền sư huynh, ngươi định dùng phương pháp gì để kiếm tiền?
Từ cách Thích Thiền muốn kiếm tiền bằng cách tố cáo chợ đen, Lục Dương rất nghi ngờ về trình độ kiếm tiền của hắn.
- Làm pháp sự chứ gì.
- Ồ đúng rồi, ngươi là hòa thượng.
Lục Dương đột nhiên nhớ ra Thích Thiền vốn là người của Huyền Không tự.
Thích Thiền khó hiểu nhìn Lục Dương, rồi lại cúi đầu nhìn bộ dạng của mình.
Từ cách ăn mặc đến phong cách làm việc, nhìn thế nào cũng thấy là người xuất gia.
- Vậy thì bần tăng nghỉ ngơi một đêm, sáng mai sẽ gặp lại hai vị ở đây.
- Khoan đã, ngươi còn tiền không, ngươi định ở đâu?
Lục Dương kéo Thích Thiền đang hấp tấp muốn đi.
Nếu như trước đây Thích Thiền chỉ nghèo đến mức không mua nổi máu của lão Mạnh, có thể đi thanh lâu, thì sau khi đi thanh lâu có tiền hay không thì rất khó nói.
Thích Thiền bị Lục Dương kéo lại, giải thích:
- Bần tăng không một xu dính túi, nhưng đi khắp thiên hạ nơi nào chẳng là nhà, bần tăng đã tìm được một cái cầu, không che được gió nhưng có thể chắn mưa, đêm nay không mưa không gió, rất thích hợp để nghỉ ngơi.
Lục Dương không nói nên lời, cùng là đệ tử tiên môn, ta với lão Mạnh ở khách sạn, ngươi ở cầu, truyền ra ngoài còn ra thể thống gì nữa?
- Dù sao thì hôm nay hai chúng ta cũng kiếm được kha khá tiền, lão Mạnh mời ngươi ở khách sạn.
Mạnh Cảnh Chu trừng mắt nhìn Lục Dương, tiểu tử ngươi làm người tốt mà để ta bỏ tiền ra là sao?
Lục Dương an ủi lão Mạnh:
- Ta đây là muốn ngươi làm việc tốt. Ngươi nghĩ xem, Thích Thiền sư huynh là người như thế nào, cao tăng đắc đạo của Huyền Không tự, ngươi thường ngày làm nhiều điều ác, lần này cung cấp chỗ ở cho cao tăng đắc đạo chính là công đức lớn, nể tình ngươi chia linh thạch cho ta, ta mới nhường việc tốt này cho ngươi.
- Cút cút cút.
Mạnh Cảnh Chu không ăn bộ này của Lục Dương, nhưng ở khách sạn cũng không tốn mấy viên linh thạch, mời thì mời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận