Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1204: Xích tử chỉ tâm (1)

Ứng Thiên Tiên lắc đầu thở dài, thay bản thể hối hận khi quyết định thành lập Địa Phủ:
- Chính là Luân Hồi đạo quả hình thức ban đầu này xảy ra vấn đề lớn.
- Không thể phục sinh người chết?
Bất Hủ tiên tử tò mò hỏi.
Ứng Thiên Tiên tiếp tục lắc đầu, biểu tình hối hận không thôi:
- Luân Hồi đạo quả hình thức ban đầu quả thật có thể phục sinh người chết, cũng phục sinh hoàn toàn chính xác là ngươi.
- Nhưng phục sinh ngươi không phải ở thời kỳ Tiên Nhân, mà là ngươi ở thời kỳ Bán Tiên.
Con ngươi Lục Dương dân dần thu nhỏ, tựa hồ suy nghĩ ra Đậu Đậu Xám là thế nào xuất hiện.
Bất Hủ tiên tử có hai thời kì Bán Tiên, một là thời kì Bán Tiên khi có Tịch Diệt đạo quả hình thức ban đầu, một là thời kì Bán Tiên khi có Bất Hủ đạo quả hình thức ban đầu.
- Các ngươi phục sinh chính là Đậu Đậu Xám? !
Ứng Thiên Tiên không hiểu nhìn Lục Dương:
- Đậu Đậu Xám là ai?
Ứng Thiên Tiên còn không biết tên đầy đủ của Bất Hủ tiên tử.
- Không có gì, Ứng Thiên Tiên tiền bối ngài nói tiếp.
- Ngươi không phải dùng Tịch Diệt đạo quả hình thức ban đầu thành tựu qua Bán Tiên sao, về sau Tuế Nguyệt khuyên ngươi, nói ngươi như thế này thành tiên còn không phải mạnh nhất, tốt nhất là phản phác quy chân, lấy đạo của tự nhiên thành tiên.
- Ngươi tự chém một đao, tháo rời chém giết Tịch Diệt đạo quả hình thức ban đầu của mình, sau đó ngươi trở lại Độ Kiếp kỳ, một lần nữa ngưng tụ đạo quả hình thức ban đầu.
- Địa Phủ phục sinh, chính là tôn tại mà Bất Hủ ngươi đã từng chém giết qua, có được Tịch Diệt đạo quả hình thức ban đầu!
Lục Dương đại khái hiểu Đậu Đậu Xám là thế nào xuất hiện, còn có chút điểm không có hiểu rõ, thận trọng nhấc tay:
- Ta có thể xen vào hỏi thăm vấn đề không?
- Ngươi hỏi.
Đối với tiểu tu sĩ phục sinh Bất Hủ, thái độ Ứng Thiên Tiên đối đãi Lục Dương là rất hữu hảo.
- Tiên tử có được Tịch Diệt đạo quả hình thức ban đầu, chính là chủ nhân Thiên Đình ở thời đại Tân Hỏa vương triều đúng không? Lục Dương trước xác định hai người này là cùng một người.
- Đúng.
- Chúng ta từng gặp qua người này tại Đông Hải, tính cách nói như thế nào đây. Có chút không giống tiên tử hiện tại lắm, lạnh như băng, khi các ngươi phục sinh có xảy ra cái gì ngoài ý muốn à?
Theo tiếp xúc ngắn ngủi ở Đông Hải, Đậu Đậu Xám làm việc quả quyết, bình tĩnh tỉnh táo, lãnh khốc vô tình, hoàn toàn không giống Bất Hủ tiên tử hiện tại.
Ứng Thiên Tiên không quá hiểu ý Lục Dương.
- Lạnh như băng không phải rất bình thường sao?
- Nàng trước kia chính là loại tính cách này.
Hả?...
Gặp Lục Dương phản ứng lớn như thế, ngược lại đến phen Ứng Thiên Tiên giật mình.
- Ngươi không biết sao, tính cách trước kia của Bất Hủ không giống hiện tại.
- Nhớ ngày đó Bất Hủ lấy tu vi Kim Đan chiến thắng ta cùng Kỳ Lân khi mới đến Trúc Cơ kỳ, nàng còn lạnh lùng nói Cái gọi là thiên kiêu không gì hơn cái này ..
- Lúc ấy ta đã cảm thấy như thế đặc biệt đẹp trai, thường xuyên học tập loại cảm giác này.
Ứng Thiên Tiên bị kéo đến chuyện cũ hơn bốn trăm ngàn năm trước, trong rừng trúc, hắn cùng Kỳ Lân Tiên quỳ rạp xuống đất, đau thương thất bại, Bất Hủ khoác áo bào xanh, đội mũ rộng vành, thân tình lạnh nhạt mà lạnh lùng, ánh mắt mang theo khinh thường bễ nghễ thương sinh.
Hắn cảm thấy đây mới là dáng vẻ cao thủ cần phải có.
- Bất Hủ lấy tư thế vô địch vượt cấp khiêu chiến, ngưng tụ Vô Địch đan, lại lấy Vô Địch đan, Vô Địch Anh tung hoành thiên hạ, quét ngang quần hùng, đánh ra tên tuổi lớn như vậy, lúc ấy ai gặp nàng đều run chân.
Lục Dương suy nghĩ đến hình tượng Ứng Thiên Tiên miêu tả: Bất Hủ tiên tử tại Trúc Cơ kỳ khiêu chiến rất nhiều Kim Đan kỳ, lạnh lùng như băng, hàn khí bức người, trước mắt bao người, ngưng tụ Vô Địch đan, chiến thắng địch nhân nghênh ngang rời đi.
Vẫn rất đẹp trai.
- Về sau nàng tự chém một đao chém tới thân Tịch Diệt đạo quả hình thức ban đầu, nghe theo Tuế Nguyệt khuyến cáo, nhặt lại xích tử chi tâm.
Ứng Thiên Tiên ngửa đầu cảm khái nói:
- Nhưng thật làm cho bốn người chúng ta nhìn mà hâm mộ không thôi, nghĩ không ra nàng trải qua một biến cố lớn với bộ lạc, lại có thể hồi phục đến thời điểm trẻ sơ sinh, biến trở về dáng vẻ ban đầu, lấy trạng thái thân thiết nhất tự nhiên chứng đạo Bất Hủ, lúc này mới có nàng hôm nay. - Bộ lạc? Biến cố lớn?
Lục Dương nghe được mấy từ này nhớ lại, tiên tử đã từng nói, nói nàng đản sinh ra từ trong một bộ lạc nhỏ, lúc đương thời một người một thú đại chiến, dư ba chiến đấu phá hủy bộ lạc nhỏ kia, thời điểm nói tới đề tài này, tiên tử rõ ràng trở nên có chút sa sút, Lục Dương bận tâm đến cảm xúc của tiên tử, không tiếp tục hỏi.
Nghe ý của Ứng Thiên Tiên, tính cách ban đầu của tiên tử giống như hiện tại, nhưng sau khi trải qua chuyện bộ lạc bị phá hủy, mới trở nên thành người lạnh lùng.
Chuyện này cũng bình thường, chẳng bằng nói trải qua loại biến cố này, vẫn còn dáng vẻ lạc quan sáng sủa mới kỳ.
Lục Dương rõ ràng, ngay từ đầu Bất Hủ tiên tử là một dáng vẻ ngây thơ lãng mạn, mà phần sau bị hủy, tính tình thay đổi một trăm tám mươi độ, biến thành bộ dáng lãnh nhược băng sương, sau khi ngưng tụ Tịch Diệt đạo quả hình thức ban đầu, trải qua Tuế Nguyệt Tiên khuyên bảo, Bất Hủ tiên tử buông xuống, biến trở về tính cách lúc đầu, chứng đạo Bất Hủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận