Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 210: Kim Đan mạnh nhất

Lục Dương nghiêm túc làm theo lời dạy của đại sư tỷ, ngoan ngoãn tới Tàng Kinh Các.
Trước cửa Tàng Kinh Các, hắn đụng gặp Chu Lộ Lộ sư tỷ, người từ sau khi dẫn hắn đi phòng ăn mua vũ khí, thì không còn gặp lại.
"Chu Lộ Lộ sư tỷ, lâu rồi không gặp."
Chu Lộ Lộ sư tỷ đắm chìm trong thế giới của sách vở, nghe thấy giọng nói của Lục Dương, ngẩng đầu cười nói: "Là Lục sư đệ à, là đệ đã lâu không gặp tỷ, mấy hôm trước lúc đệ làm tông chủ, ai mà không gặp qua đệ?"
Lục Dương cười ngượng, không tiện nói gì thêm.
Dù gì cũng không thể nói thực ra không phải đệ làm tông chủ, mà là tiên tử 16 tuổi trong người đệ muốn làm.
"Hai ba tháng rồi không thấy đệ tới Tàng Kinh Các, là muốn tìm sách gì sao?"
"Muốn tìm sách về cách kết đan."
Chu Lộ Lộ bừng tỉnh: "Ồ đúng rồi, giờ đệ là Trúc Cơ Hậu Kỳ, cũng là lúc nghĩ cách kết đan rồi."
"Chu sư tỷ lúc trước kết đan như thế nào?"
Chu sư tỷ hồi tưởng lại tình hình lúc đó, nói: "Đó là một ngày mưa, tỷ đang đọc sách dưới hiên nhà, mãi mê đọc mà không biết do đâu, thấy từng con chữ trong sách nhảy múa, in vào trong não hải, chữ từ trong não hải đi xuống, qua ngũ tạng lục phủ, đi đến đan điền, linh lực từ sương mù hóa thành chất lỏng, hóa thành dòng suối róc rách, sau đó lại dung hợp với chữ, ngưng tụ thành một viên kim đan."
"Thiên phú của Chu sư tỷ tốt thật!" Lục Dương ca ngợi, hắn nghe nói hạng người có thiên tư tung hoành, khi kết đan là chuyện thuận lý thành chương, không cần tốn mấy tâm sức, thậm chí có thiên kiêu, ngủ một giấc thì đã thành công.
Chẳng hạn như thiên kiêu Thượng Cổ Hoàng Đậu Đậu, chính là ngủ một giấc thì đã kết đan.
Chu Lộ Lộ liên tục xua tay, hơi ngượng: "Lục sư đệ không thể nói tỷ như vậy, trong tông môn có rất nhiều sư huynh sư tỷ có thiên phú hơn tỷ, lúc họ kết đan phải tốn không ít công sức, không thể dùng chuyện dễ hay khó kết đan mà đánh giá mức độ cao thấp của thiên phú."
"Tỷ nghe nói Đới Bất Phàm sư huynh và Quý Hồng Văn sư huynh hai người, lúc họ kết đan làm rất nhiều chuẩn bị, còn phải sư môn trợ giúp, mới kết đan thành công."
"Dãy kệ sách cuối ở phía Đông tầng một Tàng Kinh Các có sách đệ cần."
Lục Dương cảm ơn Chu sư tỷ, bước vào Tàng Kinh Các, nhưng trong lòng hơi thắc mắc, Tàng Kinh Các rất lớn, không biết có bao nhiêu kệ sách dựa vào tường, trước đây mỗi lần mình tìm sách, Chu Lộ Lộ sư tỷ đều sẽ nói cho mình biết ở hàng thứ mấy cột thứ mấy, sao hôm nay lại nói chung chung như thế.
Rất nhanh Lục Dương bèn biết được đáp án.
Toàn bộ mặt tường phía đông Tàng Kinh Các đều bày các loại sách về kinh nghiệm kết đan, có một phần nhỏ là từ ngoại giới, phần lớn là kết quả tích lũy mười hai vạn năm của Vấn Đạo Tông.
Sách từ mười hai vạn năm trước sẽ không bày ở đây, bày ở đây đều là bản sao.
"Tiên tử, cô có kiến nghị gì về kết đan không?" Lục Dương quyết định trước tiên hỏi thử người đứng đầu Ngũ Tiên Thượng Cổ, Bất Hủ Tiên Tử.
"Thời thượng cổ, ta từng thấy qua một loại Kim Đan, có thể nói là Kim Đan Nhất Phẩm mạnh nhất, ngay cả Kim Đan do ta kết cũng tự thẹn không bằng."
"Lại còn có Kim Đan như vậy sao?" Lục Dương kinh ngạc, miệng lưỡi của Bất Hủ Tiên Tử xưa nay còn trơ trẽn hơn cả mặt mũi, chưa bao giờ thừa nhận mình là kẻ mất mặt nhất trong Ngũ Tiên Thượng Cổ, không ngờ lần này cô ta lại chủ động thừa nhận không bằng người khác.
Hơn nữa, Kim Đan có các điểm mạnh khác nhau, làm sao đánh giá ai là số một?
"Thời thượng cổ khi chưa có người thành tiên, các thiên kiêu khắp nơi tranh cơ hội, tranh thủ đoạn, so bối cảnh, luận thiên phú... Ta lúc đó là thiên hạ đệ nhất, bọn người Ứng Thiên Tiên, Cửu Trọng Tiên vào lúc đó đều không bằng ta, bị ta đánh đến bò lê bò càng."
"Khi đó có một thiên kiêu, vận đào hoa cực kỳ thịnh vượng, lúc y kết đan có bảy vị hồng nhan tri kỉ, cũng là những tài nữ, ma nữ, thánh nữ nổi danh một thời vào lúc đó, vị thiên kiêu đó và bảy vị hồng nhan tri kỉ kết đan, đều thành Kim Đan Nhất Phẩm, trong đó lấy Kim Đan của vị thiên kim đó làm chủ, Kim Đan của bảy vị hồng nhan tri kỉ là phụ trợ, hình thành nên thế Thất Tinh Cúng Vị, khi chiến đấu vị thiên kiêu đó có thể hóa Kim Đan của các hồng nhan tri kỉ làm năng lực của mình, sức chiến đấu tăng lên ít nhất bảy lần."
"Đó là Kim Đan mạnh nhất mà ta biết."
"Cảm ơn, hoàn toàn không có tính tham khảo." Lục Dương ngó mắt làm ngơ, coi như nghe Bất Hủ Tiên Tử kể chuyện, hắn kiếm đâu ra bảy người hồng nhan tri kỉ?
Tưởng dễ như kiếm anh em hồ lô à?
"Ta còn biết một loại Kim Đan, rất mạnh, nhưng ta cũng chỉ nghe nói, không chắc tính xác thật của nó là bao nhiêu, đó là chuyện xảy ra vào trước thời đại của ta."
"Thượng Cổ có một đôi vợ chồng tu sĩ, ban đầu lúc người vợ kết đan không có gì bất thường, là một viên Kim Đan Nhất Phẩm bình thường, nhưng theo từng ngày trôi qua, Kim Đan càng lúc càng to, người vợ như đang mang thai vậy."
"Người vợ thai nghén ba năm, Kim Đan tự rời thể, Toái Đan Thành Anh, trở thành Nguyên Anh ngoài cơ thể của người vợ."
"Rồi sao nữa?"
"Sau đó người vợ phát hiện đó không phải Nguyên Anh, mà là con trai của bà ấy."
"Tiên tử, cô không có việc gì thì đi về ngủ đi."
"Những chuyện này đều là bí mật Thượng Cổ, nếu là người bình thường thì ta thậm chí còn không nói với họ!" Bất Hủ Tiên Tử rất bất mãn với thái độ dửng dưng của Lục Dương.
Cô đường đường là người đứng đầu Tiên Nhân Thượng Cổ, người nắm giữ Đạo Quả Bất Hủ, tin tức nói ra đều là mỗi chữ đáng giá ngàn vàng có hiểu không hả, phải biết trân quý!
Câu chuyện của Bất Hủ Tiên Tử phù hợp với ấn tượng nhất quán của Lục Dương về cô ấy - không đáng tin cậy.
Sau khi biết không thể cậy nhờ tiên tử, hắn không đi đường tắt nữa, bắt đầu ngoan ngoãn đọc tâm đắc kết đan của các sư huynh, sư thúc và sư tổ.
Làm theo chỉ dẫn của Bất Hủ Tiên Tử, thì không biết là đang đi đường tắt hay là đường tà đạo.
"Kim Đan Đơn Thân, Kim Đan Nhất Phẩm, Kim Đan như vầng thái dương, cương chính công trực, nằm ở giữa đan điền, trấn giữ bát phương, các loại tà vật yêu ma quỷ quái không thể tới gần, thân cận nữ sắc thì đan hủy người vong."
Vận khí của Lục Dương khá tốt, chọn bừa một quyển sách, còn chưa lật được vài trang, thì đã tìm thấy Kim Đan liên quan tới Mạnh Cảnh Chu.
Lục Dương gấp sách lại, thấy trên bìa sách viết Tâm Đắc Kết Đan - Thận Độc Đạo Nhân biên soạn.
- Giải thích, Thận Độc mang nghĩa dù không có ai quản thúc cũng hành sự cẩn thận, tuân thủ theo chuẩn mực đạo đức. Hết giải thích.
Thận Độc Đạo Nhân chính là vị lão tiền bối trong giới tu tiên, người đã đặt tên cho Đơn Thân Linh Căn, vị lão tiền bối này là tu sĩ đầu thời vương triều Đại Ngu, không biết là đã hao hết tuổi thọ rồi tiêu vong, hay là đã tự chôn mình đợi tới khi thời Đại Thế bắt đầu thì thức tỉnh.
Lục Dương tiếp tục xem phần sau, phát hiện thay vì gọi quyển sách này là Tâm Đắc Kết Đan, không bằng gọi nó lời oán thán của Thận Độc Đạo Nhân.
"Mụ nội cái Đơn Thân Linh Căn này, tại sao ta lại có một Linh Căn vô tiền khoáng hậu như vậy chứ?"
"Là do kiếp trước ta làm chuyện xấu bị báo ứng sao, hay là do kiếp trước ta có quá nhiều thê tử, nên kiếp này trung hòa lại ư?"
"Tu tiên chẳng phải là vì để trái ôm phải ấp, thê thiếp thành đàn hay sao? Tại sao chỉ mỗi mình ta khác người vậy? Tu tiên còn có ý nghĩa gì nữa?"
Lục Dương im lặng gấp sách lại, để lại chỗ cũ, coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tiếp tục xem quyển kế tiếp.
"Ơ, đây là tâm đắc kết đan của đại sư tỷ ư?" Lục Dương như thể phát hiện ra kho báu, đây là một quyển sách dày, trong đó ghi chép các phương pháp kết đan và tâm đắc kết đan của các sư huynh sư tỷ.
Xếp ở vị trí đầu tiên, tất nhiên là đại sư tỷ.
Hắn kìm nén tâm tình hưng phấn mà tiếp tục xem, chỉ thấy đại sư tỷ viết:
"Quá trình kết đan của bản thân ta không có giá trị tham khảo, xin đừng bắt chước. Học theo ta thì chết, giống ta cũng chết. Để tránh hậu nhân bắt chước cách kết đan của ta, phương pháp kết đan của bản thân ta không tiện công khai."
Bạn cần đăng nhập để bình luận