Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1449: Tuế Nguyệt Tiên

Nhìn thấy Tuế Nguyệt tìm tiên lệnh, Lục Dương sửng sốt.
Chuyện gì đang xảy ra thế này, chẳng lẽ Tuế Nguyệt Tiên ở gần đây?
Lục Dương đáp xuống đất, Tuế Nguyệt tìm tiên lệnh càng lúc càng nóng.
Hắn quan sát xung quanh, sau liên tiếp những vụ nổ kinh thiên động địa, chùa Tây Thiên đã biển thành một đống đổ nát, chỉ còn lại Đại Hùng bảo điện tuy lung lay sắp đổ nhưng vân chưa sụp.
Chẳng lẽ Đại Hùng bảo điện có gì đó kỳ lạ?
Lục Dương lập tức đi về phía Đại Hùng bảo điện, nhiệt độ của tìm tiên lệnh bài ngày càng tăng cao, xác nhận suy đoán của hắn là đúng.
Minh Ngữ đại sư thấp giọng thốt lên, lo lăng đi theo sau Lục Dương:
- Tiên Tôn, Tiên Tôn, nơi đó không thể đi vào.
Lục Dương phớt lờ, mặc cho Minh Ngữ đại sư khuyên can, đi thẳng đến trước cửa Đại Hùng bảo điện. Bên trong điện vang lên một giọng nói:
- Minh Ngữ, người này là cố nhân của ta, ta có chuyện muốn nói với hắn, ngươi đi xử lý hậu quả đi.
- Vâng.
Nghe thấy giọng nói đó, thái độ của Minh Ngữ lập tức thay đổi 180 độ, không ngăn cản Lục Dương nữa, xoay người rời đi.
Trải qua một trận đại chiến kinh hoàng, lòng người hoang mang, quả thực cần hắn đứng ra ổn định tình hình.
Nghe thấy giọng nói từ trong Đại Hùng bảo điện, tim Lục Dương đập nhanh hơn.
Đó là giọng nói của Tuế Nguyệt Tiên, Tuế Nguyệt Tiên đang ở trong đó. Nhưng nếu Tuế Nguyệt Tiên ở trong Đại Hùng bảo điện, tại sao lúc trước Bất Hủ tiên tử không phát hiện ra? Lục Dương cất Thanh Phong kiếm vào ngọc bài thân phận, bước vào Đại Hùng bảo điện.
Vừa bước vào trong điện, một mùi hương thơm ngát xộc vào mũi, đó là mùi hương trầm hương hòa quyện với hương sen thoang thoảng.
Bên trong điện rộng rãi, chính giữa là một pho tượng Phật bằng vàng khổng lồ cao mấy chục mét, gương mặt từ bi hiền hậu, hai mắt nhắm nghiền như đang trầm tư về chân lý nhân sinh.
Xung quanh pho tượng được trang trí bằng những bức bích họa tinh xảo, miêu tả những câu chuyện về cuộc đời Đức Phật, mỗi bức tranh đều sống động như thật, khiến người ta say mê.
Pho tượng Phật bằng vàng bỗng nhiên mở mắt, bước xuống đài sen, đồng thời thân hình thu nhỏ lại thành người bình thường, tuy thần thái vẫn từ bi như trước, nhưng gương mặt lại có chút thay đổi, trông chỉ như thanh niên hai mươi tuổi. Pho tượng Phật bằng vàng quan sát Lục Dương một lượt, ánh mắt dừng lại ở tấm bảng gỗ trước ngực hắn:
- Vừa rồi ngươi sử dụng là hình thức ban đầu của Bất Hủ đạo quả, ngươi lấy nó ở đâu ra vậy?
- Tuế Nguyệt, ngươi còn sống?! Giọng nói của Bất Hủ tiên tử vang lên từ trong cơ thể Lục Dương, Bất Hủ tiên tử kích động hiện ra. Nhìn thấy Bất Hủ tiên tử, Tuế Nguyệt Tiên cũng vô cùng vui mừng:
- Bất Hủ, ngươi thật sự sống lại rồi sao?
- Ừm, là Tiểu Dương Tử... Lục Dương đã hồi sinh ta.
Tiểu Dương Tử? Tuế Nguyệt Tiên ngần người, đó là cách gọi kỳ quái gì vậy?
Sau đó, Tuế Nguyệt Tiên nhìn Lục Dương, vẻ mặt nghiêm nghị, trịnh trọng nói hai chữ:
- Đa tạ.
- Không, không có gì, chỉ là trùng hợp thôi.
Tuy rằng mỗi lần gặp lại Khương Liên Y, Ngao Linh, Ứng Thiên Tiên, khi biết được hắn đã hồi sinh Bất Hủ tiên tử, bọn họ đều trịnh trọng cảm ơn, nhưng Lục Dương vân chưa quen với cách đối đãi như vậy.
- Trùng hợp như vậy là đủ rồi. Chuyện bọn họ cố gắng suốt mười vạn năm không làm được, Lục Dương lại làm được, cho dù là trùng hợp hay không, đó cũng là ân tình vô cùng to lớn.
Nhìn thấy tấm bảng gỗ trên ngực Lục Dương, Tuế Nguyệt Tiên nhớ lại chuyện cũ, không khỏi thở dài. Trước đây, thông qua thông đạo thời gian, hắn từng nhìn thầy trên người Lục Dương có một phần thân thể của mình, liền suy đoán có lẽ tương lai mình sẽ gặp chuyện không may.
Tuy đã hết sức cẩn thận, nhưng cuối cùng vẫn ứng nghiệm lời nguyền, hắn thật sự gặp chuyện.
- Đúng rồi Tuế Nguyệt, sao ngươi vẫn còn sống? Tuế Nguyệt Tiên có chút dở khóc dở cười, đây là câu hỏi nên hỏi khi vừa gặp lại sao?
Nhưng nghĩ đến tính cách thẳng thắn của Bất Hủ, hỏi câu này cũng là điều bình thường.
- Hai người biết bao nhiêu về Tân Hỏa vương triều?
- Tân Hỏa vương triều? Chúng ta đã gặp Liên Y, Tiểu Linh và Ứng Thiên, cũng biết kha khá chuyện về Tân Hỏa vương triều.
- Các ngươi đã gặp Ứng Thiên, vậy hắn đang ở đâu?
- Hắn đang ở trong tiểu thế giới bên trong chiếc nhẫn cổ, mà chiếc nhẫn cổ đó đang nắm trong tay một đệ tử của Nguyệt Quế Tiên Cung.
- Thì ra là vậy, lúc trước nhận được Khai Thiên Phủ, ta còn tưởng hắn đã xảy ra chuyện, còn sống là tốt rồi.
- Vì hai người đã gặp Ứng Thiên, vậy thì cũng biết kha khá chuyện về Tân Hỏa vương triều rồi. Hắn biết bao nhiêu thì ta biết bầy nhiêu, không có gì để nói thêm.
- Ta nghe Ứng Thiên nói, ngươi bị tập kích vào giai đoạn cuối của Tân Hỏa vương triều, là ai làm vậy?
Tuế Nguyệt Tiên khẽ lắc đầu:
- Ta không biết, nhưng chắc chắn là một trong ba người Ứng Thiên, hơn nữa còn bị thê lực bí ấn nào đó cướp xác.
- Ngươi có thể sử dụng đạo quả Thời Gian để quay ngược thời gian, ai có thể tập kích ngươi được chứ?
Tương tự như ba mươi vạn năm trước, Tuế Nguyệt Tiên thở dài, vẻ mặt ngưng trọng:
- Đạo quả của ta đã bị can thiệp, không thể quay ngược thời gian, ta nghi ngờ đạo quả của kẻ đứng sau cũng liên quan đến thời gian.
Bất Hủ tiên tử khó hiểu:
- Cũng liên quan đến thời gian? Sao có thể như vậy được? Ngươi có đạo quả Thời Gian, sao hắn ta cũng có thể có được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận