Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1427: Tiểu hòa thượng thú vị (1)

"Người của chùa Độ Giang đến rồi!"
"Là người của Niệm Từ sư thúc!"
"Mau nhìn, Thiên Khung Thánh Địa cũng đến!"
Có người hô lên, một đám nữ tử áo trắng thoát tục như tiên giáng trần trên phi thuyền, vừa đến đã thu hút ánh mắt của mọi người. "Kia có phải Thánh nữ Vũ U Lan của Thiên Khung Thánh Địa không? Nghe nói nàng trời sinh Tiên thể, tốc độ tu luyện kinh người, vô dịch trong đồng giai, rất được lão tổ thánh địa yêu thích, tương lai nhất định có một vị trí trên Thiên Địa Nhân tam bảng!"
Vũ U Lan mặc váy trắng, lộ ra đôi mắt long lanh động lòng người, tuy còn nhỏ tuổi, nhưng đã có thể nhìn ra là một mỹ nhân, có rất nhiều người theo đuổi.
Ngay cả những võ tăng đến cùng Tâm Định, khi nhìn thấy Vũ U Lan cũng lộ ra vẻ si mê, chỉ có Tâm Định nhắm mắt niệm kinh, không bị sắc đẹp mê hoặc.
Vũ U Lan thản nhiên, nàng đã quen với sức hấp dẫn của bản thân, vô tình chú ý đến Tâm Định đang cúi đầu niệm kinh, khóe miệng lộ ra nụ cười đầy hứng thú.
"Ô, tiểu hòa thượng thú vị đấy."
"Thiên Khung Thánh Địa? Sao bản tiên nhớ sau thời Thượng Cổ hình như có một thánh địa tên là vậy?"
Bất Hủ tiên tử nghe thấy cái tên quen thuộc, nhớ ra Thiên Khung Thánh Địa này ở thời Thượng Cổ cũng coi như một thế lực, có hai tu sĩ Độ Kiếp kỳ, lúc Ngũ Tiên Thượng Cổ giảng đạo, hai người này đều có tư cách đi nghe. "Thanh Yên, ngươi tới đây nói một chút xem sao nào."
"Bẩm Thượng Tiên, Thiên Khung Thánh Địa này nghe nói là do lão tổ thánh địa nhận được nửa bộ truyền thừa Thượng Cổ, sau đó mới quật khởi trong một góc nhỏ, thành lập thánh địa, mà truyền thừa Thượng Cổ kia chính là đến từ nơi được gọi là Thiên Khung Thánh Địa."
"Hèn gì nghe quen tai, thì ra là có truyền thừa của Thiên Khung Thánh Địa."
"Nghe nói trong Xích Tiêu Cổ Cảnh có một phần truyền thừa khác của Thiên Khung Thánh Địa, môi lần Xích Tiêu Cổ Cảnh mở ra, thánh địa đều phái người vào Cổ Cảnh, muốn tìm kiếm truyền thừa, nhưng vẫn chưa thành công."
Có Thanh Yên Tôn giả, bách khoa toàn thư của Phật quốc, rất nhiều chuyện đều dễ dàng tìm hiểu. Cổ Cảnh mở ra, Tâm Định mang theo Thanh Phong Kiếm tiến vào.
Tiểu thế giới Thanh Phong Kiếm che giấu nhân quả, tự nhiên cũng có thể che giấu sự dò xét của Cổ Cảnh, dễ dàng vượt qua cửa ải Xích Tiêu Cổ Cảnh.
"Thì ra là nơi này."
Bất Hủ tiên tử vừa vào Cổ Cảnh đã bừng tỉnh đại ngộ. "Tiên tử, đây là đâu?"
"Chẳng phải bản tiên đã nói rồi sao? Thiên Khung Thánh Địa có hai tên Độ Kiếp kỳ, có tư cách nghe Ứng Thiên Tiên giảng đạo, Ứng Thiên Tiên ngoài việc chia sẻ kinh nghiệm tu luyện, chủ yếu giảng về cách duy trì kết giới."
"Sau khi nghe giảng xong, bọn họ muốn thực hành, Thiên Khung Thánh Địa cùng với người của mấy thánh địa khác hợp tác, tạo ra bí cảnh này, giới hạn tu sĩ Trúc Cơ kỳ trở xuống tiến vào."
"Bọn họ giả dạng thành tu sĩ Luyện Khí kỳ, cũng tiến vào bí cảnh, nhưng sau khi vào đây, bọn họ không dùng lực lượng của bản thân, mà mượn lực lượng của bí cảnh để vượt ải."
"Vậy tên ban đầu của bí cảnh này là gì?"
Lục Dương hỏi.
"Tác Nghiệp Nhất..."
"Quả nhiên lạc mất bọn họ rồi."
Tâm Định một mình xuất hiện trong khu rừng rậm của Xích Tiêu Cổ Cảnh, ngay cả phương hướng cũng khó phân biệt.
"Theo lời Tâm Trầm sư đệ, sau khi vào Xích Tiêu Cổ Cảnh, vị trí xuất hiện là ngầu nhiên, nếu may mắn thì những người quen biết có thể truyền tống đến cùng một chỗ, xem ra vận khí của ta không tốt lắm."
"Xích Tiêu Cổ Cảnh được chia thành tầng ngoài và tầng trong, tầng ngoài chỉ có một số cơ duyên bình thường, tầng trong có xác suất gặp được cơ duyên đặc biệt cao hơn, nhưng cũng nguy hiểm hơn."
"Có hai cách để rời đi, một là tự động rời đi sau ba ngày, hai là sau khi có được cơ duyên thì lựa chọn rời đi... Ai ở đó!"
Tâm Định như phát hiện ra gì đó, quay người quát hỏi, sau khi tu luyện Sư Tử Hồng, giọng nói của hắn tự nhiên mang theo một luồng uy hiếp.
"Tiểu hòa thượng, giác quan của ngươi nhạy bén thật đây, xem ra là chuyên tu thần thức?"
Theo tiếng xào xạc trong rừng cây, một thiêu nữ áo trăng xuất hiện, thanh lệ thoát tục như u lan trong thung lũng, không hợp với bầu không khí xung quanh.
Vũ U Lan nhìn Tâm Định với vẻ mặt nửa cười nửa không, thật đúng là trùng hợp.
"Ra là Vũ U Lan thí chủ của Thiên Khung Thánh Địa."
Tâm Định chắp tay trước ngực, thở phào nhẹ nhõm, nghe nói vị Thánh nữ này tuy cổ linh tinh quái, nhưng không có ác ý, có thể kết bạn đồng hành.
Vũ U Lan lặng lẽ quan sát phản ứng của Tâm Định, phát hiện ánh mắt tiêu hòa thượng này rất trong sáng, khi nhìn mình không hề có tà niệm, thật hiếm thấy.
"Ta còn có việc, tiểu hòa thượng tự lo liệu lấy."
Vũ U Lan không quên nhiệm vụ của mình, nàng đến Cổ Cảnh đã chuẩn bị kỹ càng, có ba phần khả năng tiến vào tầng trong, tìm kiếm nửa phần truyền thừa còn lại của thánh địa. "Thiện tai."
Vũ U Lan mỉm cười với Tâm Định, xoay người rời đi.
Nàng len lỏi qua rừng cây, chạy được một lúc, luôn cảm thấy có người theo dõi mình, bèn dừng lại, nấp sau tán cây, cảnh giác quan sát xung quanh. Không lâu sau, Tâm Định đi ngang qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận