Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1232: Hình thức ban đầu của kiếm đạo lĩnh vực (1)

- Điều này có ý nghĩ gì, điều này có nghĩa Lục Dương đã đạt tới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất khác loại trong truyền thuyết, suy nghĩ trước truyền đến bên trong Thanh Phong kiếm, sau đó mới truyền đến trong thân thể.
- Kiếm là quân, hắn là thần, nguyên lai là tứ này.
- Khó lường a.
Một vị trưởng lão bên trong đó nhịn không được hỏi:
- Lục Dương trước đó đổi đầu để Minh Đài chiến thắng nữ kiếm tu kia, nữ kiếm tu vẫn la hét muốn kết làm phu thê với Minh Đài, làm sao bây giờ?
Một vị trưởng lão khác tức giận:
- Cái này sao có thể? ! Không thể để cho Minh Đài làm ra chuyện có lỗi với chí tôn!
Trên lôi đài, Bất Hủ tiên tử lĩnh ngộ được cảnh giới hoàn toàn mới của nhân kiếm hợp nhất, nàng điều khiển Thanh Phong kiếm vung Lục Dương qua lại, để Lục Dương đi va chạm Côn Thu.
- Hây A !
Không có cách, Lục Dương chỉ dành toát ra kiếm khí bao phủ toàn thân, đi đạp Côn Thu.
Dù là Côn Thu lấy kiếm chiêu hay thay đổi nổi danh cũng không nghĩ ra còn có loại đấu pháp này, lại lân nữa bị đấu pháp của Lục Dương kinh động, mỗi một lần Lục Dương tấn công đều ở bên ngoài dự liệu của hắn.
- Chẳng lẽ đây chính là lấy kiếm làm thân, lấy thân là kiếm trong truyền thuyết?
- Liên Hoàn Kiếm Khí Cước!
Lục Dương hét lớn một tiếng, chân của hắn công kích rất cao minh, hai cước nhanh chóng di chuyển, mang theo kiếm khí mỗi một chân đều đá vào ngực Côn Thu, công kích như cuồng phong mưa rào, không cho hắn thời gian phản ứng, trực tiếp đạp hắn đến dưới lôi đài...
- Đây là kiếm pháp gì?
Một đám kiếm tu tận mắt thấy toàn bộ quá trình của Lục Dương cùng Côn Thu chiến đấu, đều rất chấn kinh, nhao nhao vây tới hỏi.
Gặp nhiều lấy người ngự kiếm, lấy kiếm ngự người lại là lần đầu tiên gặp.
Lục Dương tiêu tán kiếm ý, bản thể ho khan hai tiếng, vừa rồi Bất Hủ tiên tử giày vò hắn không nhẹ:
- Vừa tự sáng tạo kiếm pháp, còn không nghĩ tên rất hay.
Lời vừa nói ra càng thêm gây nên oanh động.
- Lại là kiếm pháp vừa mới tự sáng tạo, quả thật lợi hại. - Ta còn kỳ quái vì sao bộ kiếm pháp vừa rồi kia của Lục Dương đạo hữu có chút thô ráp, còn cần rèn luyện, nguyên lai là kiếm pháp vừa mới sáng tạo!
- Kiếm pháp lâm thời lĩnh ngộ ra đã có uy lực như vậy.
- Lục Dương đạo hữu, đặt tên cho bộ kiếm pháp kia đi.
Lục Dương sửng sốt một chút, bất thình lình đột nhiên để hắn đặt tên, muốn gọi cái gì mới tốt.
- Vậy thì gọi Đậu Đế kiếm pháp.
Dù sao bộ kiếm pháp kia không tính của mình, là Bất Hủ tiên tử dùng, vẫn nên dùng tên của Bất Hủ tiên tử đi, Lục Dương am hiểu suy nghĩ đổi vị, nếu đổi thành Bất Hủ tiên tử đặt tên, khẳng định cũng là như thế.
- Đấu Đế kiếm pháp? Cái tên thật à khí phách!
- Ách, là đậu, đậu trong đậu hũ.
Lục Dương tiến một bước giải thích.
Mọi người hơi có kinh ngạc, Lục Dương đạo hữu mặc dù kiếm pháp siêu quần, nhưng trình độ đặt tên cũng có chút một lời khó nói hết.
Trình độ Tiểu Dương Tử đặt tên quá không được, gọi Bất Hủ kiếm pháp tốt bao nhiêu!
Bất Hủ tiên tử gật gù đắc ý, bàn về tên thì vẫn phải nhìn mình, không trông cậy được vào Tiểu Dương Tử.
Chênh lệch văn hóa giữa đại thần cùng Hoàng đế liền thể hiện ra ở trên chi tiết nhỏ này.
Lục Dương cạn lời.
Trình độ đặt tên của Tiên tử ngươi lúc nào cao như vậy rồi?
Tên đều đã nói ra, bây giờ muốn đổi thì cũng đã chậm.
Lục Dương cùng Côn Thu chiến đấu thuộc về vòng bán kết, chiến thắng Côn Thu, tự nhiên mà vậy đến tổng quyết tái vạn chúng chú mục.
- Lục Dương sư huynh, đứng ở sau cùng quả nhiên là hai người chúng ta.
Minh Đài đứng ở trên lôi đài, cầm trong tay tự Hàm Quang kiếm, có khí độ kiếm đạo tông sư, hoàn toàn không nhìn ra hắn vừa rồi chật vật bởi vì một vị nữ kiếm tu nào đó.
Hàm Quang kiếm tức là bản thể của Minh Đài, cũng là tiên bảo do Kiếm Lâu Chí Tôn tự tay chế tạo, khoảng cách Tiên Khí chỉ kém khoảng cách nửa bước, cũng đủ để được xưng tụng là tiên kiếm. Luận phẩm chất, cũng chỉ có Thanh Phong kiếm của Lục Dương có thể ổn ép một đầu, thậm chí Thất Tinh Kiếm tổ cũng không sánh bằng Hàm Quang kiếm.
- Ta nghĩ cũng như thế.
Lục Dương cười nói, cũng không ngoài ý muốn gì về việc Minh Đài có thể đứng ở cuối cùng.
Kiếm linh của Kiếm Lâu Chí Tôn, Kiếm Lâu Chí Tôn là nhân vật nào, đó là kiếm tu mạnh nhất từ trước tới nay, bội kiếm thuận theo chinh chiến chém giết, dựng dục ra đến kiếm linh tự nhiên là mạnh đến đáng sợ.
Minh Đài cùng Lục Dương đối mặt, không hiểu sao chột dạ, thật giống như căn nguyên của mình bị Lục Dương xem thấu.
Bất kể là các kiếm tu dưới đài, hay là các cao tâng Kiếm Lâu trên đài, đều mắt không chớp nhìn hai người, muốn biết ai mạnh ai yếu.
Hai vị kiếm tu thiên tài trên đài đều giơ lên tiên kiếm, mũi kiếm sáng loáng nhắm lẫn nhau, ý cười dần dần thu liễm.
Các kiếm tu dưới đài nín thở ngưng thần, phải nghiêm túc quan sát một trận chiến này, bọn hắn chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng một cái, liên nghe keng một tiếng, hai vị kiếm tu thiên tài biến mất tại chỗ, xuất hiện ở chính giữa lôi đài.
Thậm chí không có thấy rõ đến cùng là ai ra tay trước, hoặc là hai người không hẹn mà cùng đồng thời động thủ.
- Chém!
Bỏ qua thăm dò bước đầu, Lục Dương quả quyết thi triển Trảm Tự quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận