Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 68: Phương thức chuẩn xác để vượt ải

Đám đông xôn xao, không ngờ cuộc tuyển chọn vào giáo phái lần này lại được Bất Hủ Giáo chú trọng đến thế, thậm chí cả phó giáo chủ cũng ra mặt rồi.
Phó giáo chủ của Tứ Đại Ma Giáo đều là những nhân vật lớn không thể bỏ qua trên toàn Đại Lục Trung Ương, thường ngày, muốn gặp mặt một lần cũng là hi vọng hão huyền.
Lục Dương lại chẳng có cảm giác gì, chẳng qua là cùng cấp bậc với trưởng lão của Vấn Đạo Tông, nào phải chưa thấy qua bao giờ.
"Trạng thái hiện tại của bọn ngươi là một ý niệm, bản thể vẫn còn ở chỗ cũ. Sau khi chính thức tiến hành cuộc khảo nghiệm, tu vi và ký ức của bọn ngươi sẽ hoàn toàn biến mất, tất cả mọi người đều ở cùng một vạch xuất phát."
Giáo chủ hết sức coi trọng cuộc tuyển chọn lần này, điều gì quan trọng nhất trong việc tranh giành Đại Thế, thiên tài quan trọng nhất!
Nếu bọn họ có Đơn Linh Căn, có tiên thể trời sinh, có ma chủng trời sinh, thì bọn họ bèn có vốn liếng để đọ sức với Chánh Đạo!
Vì vậy, lão ta đã sai phó giáo chủ dày công thiết kế ba ải khảo nghiệm, nhất định phải tuyển chọn ra những thiên tài thực sự!
Để ngăn chặn có người gian lận, lần này họ sử dụng bí pháp của giáo phái để xóa bỏ tu vi và ký ức của mọi người, chỉ như vậy mới có thể phản ánh được trình độ thực sự.
"Khảo nghiệm đầu tiên chính thức bắt đầu, tiêu chuẩn để vượt ải là đánh bại quân đội của nước Lương."
Sau khi phó giáo chủ nói xong một câu như thế, mọi người chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng một lúc, không phân biệt được Đông Tây Nam Bắc, cho đến khi tỉnh lại, đã không còn nhớ gì nữa.
"Đây là đâu?" Khi Man Cốt tỉnh lại, đầu óc còn choáng váng.
Mặt mũi của y nhem nhuốc, tóc tai rối bù, tay nắm lấy thanh kiếm gãy, trên áo giáp bê bết vết máu.
Man Cốt đi hai bước, loạng choạng một thoáng suýt nữa thì ngã, một thân vệ vội vàng đỡ lấy y: "Tướng quân, mau chóng lên ngựa đi, bây giờ không phải là lúc để coi trọng khí tiết, quân đội của nước Lương sắp đuổi đến rồi!"
Trong quá trình chạy trốn trên ngựa, những ký ức liên quan đến khảo nghiệm lần này dần tràn vào trong đầu của Man Cốt.
"Ở đây có hai quốc gia, nước Lương và nước Tấn, hai quốc gia là kẻ thù truyền kiếp của nhau, đều muốn đánh bại đối phương, nước Tấn không mạnh bằng nước Lương, hiện tại mình là tướng quân của nước Tấn, chỉ huy toàn bộ quân đội nước Tấn."
"Lần này mình đã lơ là khinh suất, sa vào gian kế của kẻ địch, mình phải chỉnh đốn lại tinh thần, cuốn đất mà trở về, đánh bại nước Lương!"
Man Cốt đã quên mất đây là cuộc khảo nghiệm, y chỉ nhớ mình là Thường Thắng Tướng Quân của nước Tấn, nhất định phải đánh bại nước Lương để bảo vệ quốc gia của mình.
Ngoài những ký ức về bối cảnh, những kinh nghiệm đánh trận cũng tràn vào đầu Man Cốt. Hiện tại, Man Cốt triệt để trở thành Thường Thắng Tướng Quân của nước Tấn.
Đáng tiếc rằng, kinh nghiệm của Man Cốt phong phú, nhưng tướng quân của nước Lương cũng có kinh nghiệm phong phú không kém. Hai bên giao chiến, Man Cốt liên tiếp thất bại trong các trận chiến.
Man Cốt có uy vọng cực cao trong quân đội, các binh sĩ đều rất tin tưởng Man Cốt. Họ tin rằng những thất bại chỉ là tạm thời, Man Cốt tướng quân chắc chắn sẽ dẫn dắt họ đi đến chiến thắng.
Man Cốt lại một lần nữa thất bại, tính cách của y trung thực, có kinh nghiệm đánh trận là thật, nhưng không thể áp dụng tốt vào thực tế, cứ rơi vào bẫy của tướng quân nước Lương.
"Phù... phù... phù..." Man Cốt nhếch nhác mà trốn chạy đến một hang núi. Lần này y thất bại thảm hại, thua đến không còn manh giáp, đây là nỗi nhục của cả cuộc đời y.
Bên ngoài, gió thảm mưa sầu, tôn thêm tâm trạng ngày càng thê lương của y.
Mạn Cốc nghĩ đến sự tin tưởng của binh sĩ dành cho mình, nghĩ đến sự đả kích mà mỗi lần thất bại mang đến, y cúi đầu nhìn thanh kiếm đầy vết nứt trong tay, hận không thể tự vẫn mà chết!
Chết đi cho xong, nào là thất bại, nào là nước Tấn, hết thảy đều chẳng liên quan đến y!
Đột nhiên, một con nhện thu hút sự chú ý của y.
Con nhện có hình dạng kỳ lạ, là một loại mà Man Cốt chưa từng thấy.
Con nhện đang giăng mạng, gió mưa từ ngoài hang thổi vào, làm rách mạng vài lần.
Mỗi khi rách, con nhện lần nữa bắt đầu lại từ đầu dệt mạng, không hề nản lòng.
Nhìn con nhện thất bại hết lần này đến lần khác, vẫn thử đi thử lại sau mỗi lần thất bại, Man Cốt cảm thấy con nhện giống mình đến nhường nào!
"Ngươi sẽ thành công!" Man Cốt nhìn chằm chằm vào con nhện, hy vọng dần thắp lên trong ánh mắt.
Đến cả con nhện còn như vậy, y làm con người, chẳng lẽ ý chí còn không bằng con nhện sao?
Cuối cùng, sau vô số lần thất bại, con nhện đã thành công dệt mạng.
Man Cốt bật người đứng dậy, thắp lên ý chí chiến đấu, con nhện có thể thành công, y cũng có thể thành công!
Trong lòng của Man Cốt thắp lên ngọn lửa hừng hực, quyết tâm chấn chỉnh cờ trống, phản kích nước Lương!
"Hửm?"
Mạn Cốc bất giác lướt mắt nhìn qua con nhện, muốn cảm tạ sự khích lệ của nó, nhưng không ngờ một con bọ ngựa đột nhiên xuất hiện, giết chết con nhện.
Ban đầu, Man Cốt muốn tức giận mà đạp chết bọ ngựa, nhưng sau đó y lại nghĩ, tình cảnh của con nhện và chính mình giống nhau đến nhường nào, sau khi thành công bèn buông lơi, quên mất nguy hiểm tiềm tàng.
Y đầy vẻ đăm chiêu: "Đúng rồi, nghị lực cố nhiên quan trọng, nhưng mưu kế cũng quan trọng không kém, tấn công khi đối thủ lơ là, có hiệu quả xuất kì bất ý!"
- Giải thích, Công kỳ vô bị, xuất kì bất ý, đây là một mưu lược vô cùng nổi tiếng trong Binh Pháp Tôn Tử ý chỉ tấn công trong lúc kẻ địch không phòng bị sẽ giành được thắng lợi. Hết giải thích.
Cuối cùng, Man Cốt sử dụng chiến thắng nhỏ khiến nước Lương lơ là, sau đó cho đội quân ẩn nấp trong bí mật xuất quân, đánh tan quân chủ lực của nước Lương trong một trận, gặt hái toàn thắng.
Man Cốt vượt qua ải khảo nghiệm.
Tổng bộ của Bất Hủ Giáo, trên mặt nước yên tĩnh, hiển thị hình ảnh của tất cả mọi người trong ải khảo nghiệm thứ nhất, Phó Giáo Chủ quan sát biểu hiện của họ, đưa ra đánh giá.
"Thế nào, có mầm mống tốt nào không?" Không gian biến dạng, Giáo Chủ xuất hiện. "Ải khảo nghiệm thứ nhất này của ngươi quả thật không dễ, đối mặt với những thất bại liên tiếp, không những cần ngộ ra sự kiên trì từ con nhện, mà còn phải ngộ ra đạo lý công kỳ vô bị từ con bọ ngựa."
Phó Giáo Chủ lắc đầu: "Đây là điều bắt buộc, Chánh Đạo chèn ép chúng ta, Ma Giáo liên tiếp thất bại, trong giáo phái đã có người muốn tính đường lui, trải nghiệm của chúng ta giống nước Tấn đến nhường nào. Ta muốn thông qua cuộc khảo nghiệm này, tuyển chọn những tín đồ có ý chí kiên định, bồi dưỡng họ thành tài, đối kháng Chánh Đạo!"
"Đối kháng Chánh Đạo không thể chỉ dựa vào ý chí kiên định, mà còn phải có kỹ xảo. Nếu không cùng lúc học được kỹ xảo từ con nhện và bọ ngựa, thì làm thế nào mới giành được thắng lợi?"
Giáo Chủ gật đầu: "Không tồi, ngươi nói rất hay, đây cũng là lý do ta cho ngươi tổ chức cuộc tuyển chọn lần này. Những tín đồ ưu tú được tuyển chọn lần này phải được chú trọng bồi dưỡng, đây đều là quân dự bị của chúng ta khi đối kháng với Chánh Đạo!"
Phó Giáo Chủ chỉ vào một khung cảnh trong đó rồi nói: "Ta rất kỳ vọng vào người tên Man Cốt này, phương pháp vượt ải của y hoàn toàn phù hợp với ý của ta. Đứa trẻ này mai sau ắt thành người tài!"
Giáo Chủ nhìn thoáng qua Man Cốt, cảm thấy cũng khá vừa mắt, nói: "Vậy thì tiếp tục quan sát biểu hiện của những người khác xem sao."
Giáo Chủ và Phó Giáo Chủ đứng cạnh nhau, hai người xem được một lúc, Giáo Chủ đột nhiên hỏi: "Theo ngươi nói thì liệu có thể còn có phương pháp khác để vượt qua khảo nghiệm hay không?"
Phó Giáo Chủ bác bỏ hoàn toàn, nói khá là chắc nịch: "Tuyệt đối không có khả năng!"
"Ải khảo nghiệm đầu tiên này là một đoạn được ta cắt ra từ lịch sử, nước Lương và nước Tấn là một xó trong thời thiên hạ đại loạn vào mười vạn năm trước, lúc đó, tu sĩ ít hơn hiện tại rất nhiều, nước Lương và nước Tấn càng không có lấy vài người tu sĩ, ta tiến hành diễn dịch dựa trên cơ sở đó, đảm bảo tính chân thực tối đa."
Để cắt ra một đoạn từ trong lịch sử, Bất Hủ Giáo đã đầu tư rất nhiều tài nguyên, Phó Giáo Chủ nhìn vào cũng thấy đau lòng.
"Trong lịch sử, tướng quân nước Tấn chính là ngộ đạo ở trong hang núi, đánh bại quân đội nước Lương!"
"Điều này vốn là kỳ tích, ta không tin còn có phương pháp nào khác!"
Giáo Chủ khẽ gật đầu, lão cũng nghĩ như vậy, vừa nãy hỏi như thế là vì cảm thấy không nói chuyện thì bầu không khí quá ngượng ngùng, muốn tìm một cái cớ để trò chuyện.
Sau đó, bọn họ bèn nhìn thấy phương thức vượt ải của Mạnh Cảnh Chu và Lục Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận