Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 126: Phụ kiện nho nhỏ cho Thanh Phong Kiếm

Kể từ khi Bất Hủ Tiên Tử hồi sinh, cô ấy liên tục gặp phải đả kích. Đầu tiên là hù doạ Lục Dương bất thành, trái lại bị Vân Chi đánh cho một trận. Sau đó là cố gắng chứng minh bản thân mình rất hữu ích, định kiểm soát Lục Dương để vượt cấp chiến đấu thì bị giáo huấn.
Bây giờ cô ấy nhận ra rằng, bản thân mình cứ giữ khư khư kinh nghiệm của quá khứ cũng không được. Phương thức tư duy của tu sĩ ngày nay bay bổng hơn nhiều so với thời Thượng Cổ, họ còn đồng tâm hiệp lực, tích luỹ được kinh nghiệm tu luyện ở từng cảnh giới.
Nhất là điều phía sau, đó là chuyện không thể tưởng tượng được trong thời Thượng Cổ, giữa sư huynh sư đệ đồng môn còn tranh giành cấu xé, âm mưu tính kế lẫn nhau, tranh đoạt tài nguyên. Thì làm sao mà các môn phái, bộ lạc có thể cởi mở về kinh nghiệm tu luyện của họ một cách vô điều kiện.
À, có một ngoại lệ, đó là Man Tộc Thượng Cổ, họ thích thảo luận về kinh nghiệm tu luyện của bản thân họ trong bộ tộc.
Lục Dương vươn vai, đứng dậy đánh một bài thể dục dưỡng sinh, thư giãn gân cốt, xương khớp vang lên tiếng kêu ‘răng rắc’, hắn cảm thấy khoan khoái lạ thường.
"Ngươi chuẩn bị đi đâu?"
"Đi đến đỉnh Bách Luyện, đặt làm một món vũ khí."
Lục Dương đến đỉnh Bách Luyện, nhìn thấy phòng ăn vẫn náo nhiệt như mọi thường.
Bất Hủ Tiên Tử ngạc nhiên nói: "Ồ, cơm nước của Vấn Đạo Tông các người cũng không tồi nhỉ, có nhiều đệ tử tới mua thức ăn đến thế."
Lục Dương gật đầu: "Quả thật là chất lượng thức ăn không tồi."
Tuy nhiên, mục đích của chuyến đi này không phải là phòng ăn, mà là Bách Luyện Đường ở phía bên kia sườn núi.
Thứ được bán trong phòng ăn là những loại vũ khí thông thường, vũ khí tuy tốt, nhưng chưa chắc là phù hợp với tất cả mọi người.
Vì vậy, Bách Luyện Đường thuận theo thời thế mà ra đời, nơi đó có đại sư luyện khí trấn giữ, chuyên bán các loại vũ khí đặc chế.
"Các hạ là... Lục Dương sư huynh?" Trước cửa Bách Luyện Đường, một giọng nói kinh ngạc gọi lại Lục Dương.
Lục Dương nhìn thấy đối phương, bừng tỉnh ngộ: "Đệ là Lý Hạo Nhiên, đệ tử cùng lứa với ta!"
Trong lứa đệ tử của Lục Dương, có tổng cộng ba người sở hữu Đơn Linh Căn, Kiếm Linh Căn của Lục Dương, Đơn Thân Linh Căn của Mạnh Cảnh Chu và Hoả Linh Căn Lý Hạo Nhiên.
"Cách đây một tháng, ta còn nghe Chu Lộ Lộ sư tỷ nói rằng đệ đang tắm trong dung nham, cuối cùng cũng có thể ra ngoài rồi à?"
Nhắc đến chuyện tắm trong dung nham, sắc mặt của Lý Hạo Nhiên trở nên vô cùng khó coi, như thể là đang nhớ lại một số trải nghiệm không hay.
"Đệ cuối cùng cũng đạt được yêu cầu của sư phụ, học được cách bơi lặn trong dung nham, ăn sống thằn lằn lửa, thành công Trúc Cơ, mới vừa có thể ra ngoài. Đệ đang chuẩn bị đi tìm sư phụ để hỏi ông ấy bước tiếp theo có sắp xếp gì không, kết quả nghe Chu Lộ Lộ sư tỷ nói rằng, tỷ ấy đã không thấy sư phụ trong ba ngày rồi, cũng không biết sư phụ đã đi đâu."
Lục Dương định bụng nói, chẳng lẽ Ngũ Trưởng Lão và sư phụ tình sâu nghĩa nặng, nên ông ấy đã cùng tĩnh toạ với sư phụ?
"Sau khi Trúc Cơ, cần đi đến Đại Điện Nhiệm Vụ để nhận nhiệm vụ của môn phái."
Lý Hạo Nhiên gật đầu, y từng nghe các sư huynh nói về chuyện này trước đó.
"Có biết đường không, hay là để ta đi cùng đệ?" Dù gì y cũng gọi mình một tiếng Lục Dương sư huynh, Lục Dương có thế nào đi chăng nữa cũng phải làm tròn trách nhiệm của một người sư huynh.
"Vậy thì xin cảm tạ sư huynh trước."
Trên đường đến Đại Điện Nhiệm Vụ, Lục Dương tìm hiểu được cảnh đời của Lý Hạo Nhiên. Bố mẹ y đều là tu sĩ, tu vi cũng không tính là cao, chỉ ở giai đoạn Trúc Cơ, sau khi họ biết được Lý Hạo Nhiên có Hoả Linh Căn, họ vui mừng khôn xiết, chiều chuộng y hết mực.
Điều này cũng tạo nên tính cánh nóng nảy, không coi ai ra gì của Lý Hạo Nhiên.
Chẳng hạn như khi leo núi Vấn Tâm, Đạo Tâm của Lý Hạo Nhiên không vững chắc, nhiều người có tư chất kém hơn y đã lên đến bậc thứ năm mươi từ trước, còn y thì đến sau cùng mới leo lên thành công.
Lục Dương đoán rằng Ngũ Trưởng Lão Chu Hâm đã nhận ra khuyết điểm của Lý Hạo Nhiên, nên đã cố tình để y ngâm mình trong dung nham một năm, tôi luyện Đạo Tâm.
Bây giờ có vẻ như hiệu quả khá rõ ràng.
Trong Đại Điện Nhiệm Vụ, cả hai người tìm cả một vòng cũng không thấy nhiệm vụ phù hợp với Lý Hạo Nhiên.
"À, đúng rồi, đệ có biết luyện khí không?"
"Tất nhiên, sư phụ nói đệ đã có trình độ luyện khí cao nhất trong giai đoạn Trúc Cơ." Hoả Linh Căn thích hợp nhất cho việc luyện khí, Lý Hạo Nhiên đã học về kiến thức luyện khí trong dung nham suốt một năm.
"Đệ xem thế này có được không, ta sẽ đăng một nhiệm vụ luyện khí, rồi đệ tiếp nhận nhiệm vụ, như thế thì đệ có thể hoàn thành nhiệm vụ, còn mục tiêu luyện khí của ta cũng sẽ được đáp ứng." Lục Dương đã suy tính sẵn từ trước, các Luyện Khí Sư trong Bách Luyện Đường chí ít cũng ở giai đoạn Kim Đan, giá cả đắt đỏ. Mà vũ khí hắn cần luyện chế lại không cần Luyện Khí Sư với cấp bậc cao đến thế.
"Lục Dương sư huynh, huynh không cần phải nhân nhượng với đệ. Đợi qua vài bữa đệ lại đến Đại Điện Nhiệm Vụ một chuyến là được rồi."
Lục Dương lắc đầu: "Không phải là ta nhân nhượng với đệ, ta vừa lúc cần luyện khí, mà đệ là người thích hợp nhất cho việc này."
"Người thích hợp nhất?" Lý Hạo Nhiên cảm thấy được sủng ái mà lo sợ.
Lục Dương gật đầu: "Đúng, đệ là người rẻ nhất."
Lý Hạo Nhiên nghe thấy vậy thì cũng cạn lời.
Hai người họ quay trở lại phòng luyện khí của Lý Hạo Nhiên. Lục Dương rút ra kiếm Thanh Phong, doạ đến Lý Hạo Nhiên nhảy cẫng lên, chất lượng của kiếm Thanh Phong cao đến quá đáng, đây nào phải là thứ mà người trong giai đoạn Trúc Cơ như y có thể cải tạo.
"Thôi, thôi, thôi, Lục sư huynh, huynh vẫn là đi tìm người khác đi. Trình độ của đệ có hạn, không thể luyện chế loại kiếm này."
Lục Dương biết rằng y đã hiểu lầm rồi, bèn cười nói: "Đệ hiểu lầm rồi, ta không định luyện chế thanh kiếm này, ta chỉ muốn thêm một số linh kiện nhỏ trang trí lên nó."
Lý Hạo Nhiên thở phào nhẹ nhõm, chuyện này đơn giản: "Có bản vẽ không?"
"Có." Lục Dương đã có chuẩn bị từ trước, móc ra một bản vẽ có chiều dài lẫn chiều rộng khoảng bốn mét, nhìn như thế nào cũng không giống ‘linh kiện nhỏ’.
Khi Lý Hạo Nhiên thấy nội dung của bản vẽ, biểu cảm của y càng trở nên kỳ quái hơn. Luyện chế thì không khó, nhưng thứ này dù có nhìn như thế nào cũng chẳng thấy liên quan gì đến phụ kiện trang trí.
Ít nhất là y chưa từng thấy bất kỳ phụ kiện nào giống như vậy.
"Gần đây, ta chuẩn bị học thuật Phi Kiếm. Kiếm tu mà, không biết Phi Kiếm thì sao được. Nhưng bay qua lượn lại trên trời, ngay cả quy tắc giao thông cũng không có, nguy hiểm đến nhường nào. Do cân nhắc đến vấn đề an toàn, ta đã thiết kế bản vẽ này."
"Ta dự định khi thi triển thuật phi kiếm, thì bản thân sẽ ngồi bên trong một cái vỏ bằng sắt, phi kiếm thì sẽ được lắp dưới phần dưới của vỏ sắt, để làm động cơ."
"Bên trong vỏ sắt lắp đặt thêm ghế dùng để ngồi. À, đúng rồi, lắp đặt hai hàng ghế đi, để khi ta học được thuật Phi Kiếm, thì còn có thể dẫn theo người khác phi hành."
"Thứ này gọi là vô lăng, có thể điều chỉnh phương hướng."
"Còn có cửa sổ, người phàm thì không dễ gì mới có thể dùng cát để luyện chế thủy tinh, nhưng việc này đối với tu sĩ chúng ta chắc không thành vấn đề đâu, đúng không?"
"Theo lý mà nói, còn có hệ thống phanh, nhưng động cơ của Phi Kiếm là bản thân ta, vậy thì không cần phải lắp đặt phanh xe rồi. Đến lúc đó phanh bằng chân là được..."
"Ờ, đúng rồi, cái vỏ sắt này phải dễ dàng tháo lắp, nếu không thì đến lúc chiến đấu lại bất tiện."
Lục Dương giải thích một cách tỉ mỉ về các phụ kiện nhỏ và yêu cầu trong việc luyện chế. Thậm chí Bất Hủ Tiên Tử và Lý Hạo Nhiên xem xong còn có cảm giác mở mang tầm mắt.
"Không phải do ta sợ độ cao, chỉ là tự mình phi hành thì cô độc quá, nên muốn kéo thêm vài người." Lục Dương không ngừng nhấn mạnh rằng bản thân không sợ độ cao. "Có thể luyện chế được không?"
Lý Hạo Nhiên suy nghĩ một lúc. Mặc dù những thứ trên bản vẻ tuy có vẻ lạ đời, nhưng luyện chế chúng thì lại không khó, cùng lắm là trước đó chưa từng luyện chế qua, không quen tay, cần làm thử vài lần. "Có thể."
"Vậy thì tốt, đây là Huyền Lôi Thiết, có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế."
"Còn có chiếc mặt nạ này, đệ có thể tiện tay luyện chế nó một phen, làm cho nó cứng hơn, đừng để nó dễ bị người khác đánh vỡ là được." Lục Dương móc ra chiếc mặt nạ đậu hủ, sau này ra ngoài cũng cần có một thân phận giả.
"Còn về giá cả thì, hai mươi điểm cống hiến được không?" Lục Dương chủ động ra giá.
Hai mươi điểm cống hiến, tương đương hai ngàn linh thạch, mức giá tuyệt nhiên không tính là thấp.
Lý Hạo Nhiên bèn tiếp nhận nhiệm vụ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận