Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 661: Học Tập Kim Ô Chân Viêm (1)

- Nghe nói đây là chân hỏa huyết mạch của Phượng tộc, có lực lượng niết bàn cùng trọng sinh.
Mạnh Cảnh Chu có hứng thú nhìn Phượng Hoàng Niết Bàn chi hỏa.
Chỉ có điều vì là chân hỏa huyết mạch của tộc phượng hoàng, người ngoài nắm giữ rất khó khăn.
- Chuyện niết bàn tái sinh thì ngươi đừng nghĩ nữa, đó là lời đồn.
Lục Dương nói, nhớ đến câu chuyện phượng hoàng niết bàn mà tiên tử đã kể.
- Nhưng Niết Bàn là giả, có thể chữa lành vết thương là thật, khá thích hợp với ngươi.
Mạnh Cảnh Chu dùng thân mình chiến đấu, thường xuyên bị thương, dễ dàng bị người khác nhắm tới, cho nên hắn có thể dùng Phượng Hoàng Chân Hỏa bù đắp cho những khuyết điểm của mình.
- Cứ chọn đi!
Mạnh Cảnh Chu kiên quyết nói.
Còn lại một mình Lục Dương, hắn bị một ngọn lửa nóng rực thu hút ánh mắt, trong ánh lửa, hư ảnh Kim Ô ẩn hiện, như có linh tính - thái dương chân hỏa.
Thái dương chân hỏa, còn gọi là Kim Ô chân hỏa, là một trong hai loại chân hỏa có thuộc tính cực dương nổi tiếng cùng với thuần dương chân hỏa của Mạnh Cảnh Chu, lực công kích cực mạnh.
Người xưa còn có tin đồn rằng vào ngày thứ mười, mười con Kim Ô xuất hiện trên bầu trời, càn quét khắp thế giới, không để lại cỏ mọc, mang đến tai họa và hủy diệt cho lục địa. Tiên nhân không đành lòng gặp thế gian chịu khổ, bắn rơi chín cái, lưu lại một cái phổ chiếu đại địa, có thể thấy được Kim Ô nguy hiểm ra sao.
- Vừa hay lực công kích của tam vị chân hỏa không đủ, dùng thái dương chân hỏa để bù đắp.
Lục Dương tự nhủ.
- Kim Ô à, Cửu Trọng Tiên thích nhất là cái này.
Bất Hủ Tiên Tử đột nhiên nói.
- Cửu Trọng Tiên?
- Ừm, lúc đó Cửu Trọng Tiên đang nghiên cứu âm dương đạo quả, rơi vào bình cảnh, bắt đầu tìm mọi cách.
- Một trong những cách đó là tìm Kim Ô đại diện cho cực dương và Ngọc Thố đại diện cho cực âm, để hai người bọn họ giao phối, xem có thể thai nghén ra âm dương chi đạo hay không, khai sáng cho hắn.
- Hắn lo lắng một đôi không đủ dùng, liền tìm đến mười con Kim Ô và mười con Ngọc Thố.
- Mười con Kim Ô giao phối cả ngày lẫn đêm, cuối cùng không chịu nổi nữa nên ban đêm bỏ trốn. Mười con Kim Ô cùng nhau bay ra ngoài, cùng lúc xuất hiện mười con nên khiến trời rất nóng. Cửu Trọng tiên nhìn thấy đối tượng thí nghiệm đã bỏ trốn, cũng không phải chuyện gì to tát nên rút cung tên ra bắn rơi chín con tại chỗ, nhưng vẫn cần giữ lại để làm thí nghiệm nên không có giết chết.
- Lúc đó ta đang ở bên cạnh chỉ vào con Kim Ô thứ mười nói còn chưa ăn được thịt Kim Ô bao giờ, đề nghị hắn bắn chết con thứ mười, ta cho bốn người các ngươi mở mang tầm mắt, lúc đó Cửu Trọng Tiên tay run, không cẩn thận bắn lệch, để con Kim Ô đó chạy mất, thật đáng tiếc.
Bất Hủ Tiên Tử lắc đầu lắc cổ, bây giờ vẫn còn thấy tiếc.

Lục Dương thực ra rất muốn biết, chín con Kim Ô trở về thì mười con Ngọc Thố sẽ được phân phối như thế nào, là giao phối cùng nhau, hay con thừa ra sẽ bị Bất Hủ Tiên Tử nướng chín để hạ độc Tứ Tiên thượng cổ?
Hắn cảm thấy mình cũng chẳng cần thiết phải biết nhiều lịch sử đen tối như vậy, chẳng những vô dụng đối với việc tu hành, mà sau này gặp Tứ Tiên thượng cổ cũng khó lòng giữ được mạng sống.
Trong đầu Lục Dương hiện tại không có hình ảnh tích cực nào về Tứ Tiên thượng cổ, nếu gặp nhau sẽ thân thiết với nhau, nói rằng ta và Bất Hủ tiên tử có quan hệ rất tốt, nghe Bất Hủ tiên tử kể câu chuyện của các ngươi mỗi ngày.
Chỉ sợ là cứu không sống được.
- Thế nào, nghe xong câu chuyện của bổn Tiên kể, có phải rất có ích cho việc ngộ ra Kim Ô Chân Viêm không?
Biết được câu chuyện đằng sau, có thể hiểu sâu hơn về hàm nghĩa của pháp thuật thần thông, đây là điều mà giới tu tiên công nhận, đáng tiếc là lịch sử của pháp thuật thần thông trên thị trường quá lâu đời, rất khó truy ngược lại lịch sử lúc bấy giờ, không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì.
Còn đối với Lục Dương, nghe Bất Hủ Tiên Tử kể câu chuyện đằng sau pháp thuật thần thông, chỉ khiến hắn giảm đi sự cảm ngộ của mình đối với pháp thuật thần thông.
- Kim Ô Chân Viêm...
Hắn dùng pháp lực bắt lấy một bông hoa nhỏ, nở ra trên đầu ngón tay, dù chỉ là một chấm nhỏ, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó là vô lượng.
Lục Dương nhìn chằm chằm vào Kim Ô Chân Viêm, từ từ nhắm mắt lại, cảm ngộ hàm nghĩa của chân viêm.
- Nên chọn loại ngọn lửa nào?
Man Cốt rất do dự, đối với hắn mà nói, tốt nhất là có thể học được Tam Vị Chân Hỏa, hắn đã tìm Lục Dương học qua, không học được, hay nói đúng hơn là căn bản không biết nên bắt đầu học từ đâu.
- Có nên chọn Niết Bàn Chân Hỏa giống Mạnh huynh không?
Nhìn Mạnh Cảnh Chu đã từng bước luyện hóa Niết Bàn Chân Hỏa, từng sợi khí lửa phun ra, Man Cốt lắc đầu:
- Không ổn, không ổn, đây là chân hỏa của yêu tộc, không nói đến việc không hợp với huyết mạch của ta, ngộ tính của ta cũng không cao Mạnh bằng huynh, không thể vượt qua chủng tộc để ngộ chân hỏa.
- Thái Âm Chân Hỏa? Không ổn, khí huyết của ta quá thịnh, ngộ Thái Dương Chân Hỏa sẽ đè nén khí huyết của ta, làm giảm thực lực.
- Hỗn Độn Chân Hỏa? Không ổn, ta không biết gì về Hỗn Độn, không thể cảm ngộ được.
- Tử Vi Thiên Hỏa? Không ổn, hiện tại tinh tú không còn, Tử Vi Thiên Hỏa có nguồn gốc từ sao Tử Vi càng là ngọn lửa vô căn, mặc dù uy lực rất lớn, nhưng lại khó có thể sử dụng lâu dài.
- Ngọn lửa này có vẻ hơi quen thuộc, có thể thử xem.
Man Cốt mừng rỡ, ngồi xếp bằng trước một ngọn lửa.
Đó là Tam Muội Chân Hỏa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận