Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1138: Mưu kế của Tứ hoàng tử (2)

Sau khi Tứ hoàng tử ngồi xuống, hào khí tựa hồ hòa hoãn đi rất nhiều, rượu ngon thức ăn ngon như không cần tiền, đồ ăn còn phong phú hơn với lúc đến tham gia thọ yến của lão Long Hoàng ở Đông Hải.
Đương nhiên, trong này cũng có nguyên nhân khách nhân của Tứ hoàng tử không có nhiều như trong thọ yến của lão Long Hoàng.
Mặc dù trình độ những linh thực này bình thường, Bất Hủ tiên tử rất ghét bỏ, nhưng cân nhắc đến ăn những vật này quả thật có thể giúp Lục Dương tăng trưởng tu vi, đành phải ăn.
Trù nhạc giao thoa, thỉnh thoảng còn có nghệ nhân sử dụng pháp thuật thần thông sinh động hào khí, trong lúc nhất thời hoan thanh tiếu ngữ không ngớt.
Bỗng nhiên, Tứ hoàng tử xúc cảnh sinh tình, buông xuống chén rượu thanh đồng, thở dài một tiếng.
- Đáng tiếc, chỉ sợ chúng ta ngày sau rất khó có loại tụ hội này.
Lời vừa nói ra, không khí ở hiện trường lập tức trở nên nặng nề, các tân khách cũng đều để đũa xuống, đồng loạt nhìn qua Tứ hoàng tử.
Trước khi tới, bọn hắn đã đại khái đoán ra nguyên nhân Tứ hoàng tử tụ tập bọn hắn ở chỗ này, đây là muốn cùng mưu đại sự.
- Điện hạ cớ gì nói lời ấy?
Có người lớn tiếng hỏi.
Ánh mắt Tứ hoàng tử phức tạp nhìn mọi người, lại liếc mắt nhìn Bất Hủ tiên tử đang một mực cúi đầu ăn cơm, quơ lấy chén rượu ngửa đầu bỗng nhiên rót một chén.
Có lẽ là lời kế tiếp quá đại nghịch bất đạo, cần dùng rượu tăng thêm lòng dũng cảm mới được.
- Phụ hoàng không còn nhiều thọ nguyên, ta làm con trai lại không thể giúp bất kỳ cái gì, nhìn phụ hoàng ngày ngày già đi, ta ăn ngủ không yên.
- Trong giấc mộng ta thường xuyên mơ thấy phụ hoàng về trời, đại ca, nhị ca, tam ca bọn hắn vì tranh đoạt hoàng vị, đấu đến dân chúng lầm than, nửa đêm bừng tỉnh, bị dọa một thân mồ hôi lạnh.
- Ta thường xuyên suy nghĩ, phụ hoàng yêu dân như con, quả quyết không nguyện ý nhìn thấy hoàn cảnh kia, ta muốn cải biến hết thảy, đáng tiếc ta thế đơn lực bạc, lại như thế nào có thể nhúng tay vào việc tranh đoạt hoàng vị?
- Tới lúc đó, Đại Hạ náo động, chúng ta đều là người trong thiên hạ, lại như thế nào có thể ở chỗ này uống rượu xem vui?
Mọi người suy nghĩ một màn Tứ hoàng tử miêu tả, nhao nhao cúi đầu, thậm chí có người xoa xoa hốc mắt, tình cảm chân thành tha thiết.
Bất Hủ tiên tử ngẩng đầu lên một chút, không rõ ràng đang êm đẹp sao bọn hắn lại bắt đầu đóng kịch.
Được rồi, cũng không quan hệ gì với mình, Bất Hủ tiên tử tiếp tục cúi đầu giúp Lục Dương ăn cơm.
Tứ hoàng tử đương nhiên không biết ý nghĩ của Bất Hủ tiên tử, hắn gặp Lục Dương ngẩng đầu, còn tưởng rằng Lục Dương bắt đầu sinh ra hứng thú đối với bọn hắn.
Phía dưới có trung niên tiên sinh có cái nhìn rất học thức nói:
- Muốn nói phương pháp, thật ra cũng có một, chỉ là phương pháp kia đại nghịch bất đạo, không thể áp dụng.
Tứ hoàng tử vội vàng nói:
- Lộc tiên sinh mời nói.
- Không thể nói a.
Lộc tiên sinh tiếp tục lắc đầu.
- Lại như thế nào đại nghịch bất đạo, còn có thể lớn hơn vạn dân thiên hạ an khang à?
Nghe Tứ hoàng tử liên tục truy vấn, Lộc tiên sinh mới nói ra kế hoạch.
- Nếu muốn thiên hạ thái bình, vậy thì cần phải có một vị không để thiên hạ tranh cãi kế thừa hoàng vị, chuyện đương nhiên chính là Đại hoàng tử điện hạ, nhưng Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử tất nhiên sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, như thế mới có hoàng vị tranh chấp.
- Chỉ cần ba vị hoàng tử điện hạ mất đi tư cách tranh đoạt hoàng vị, hoàng vị này tự nhiên chính là của ngài.
Tứ hoàng tử nghe vậy, muốn lên tiếng ngăn lại, nhưng Lộc tiên sinh giống như đã sớm biết Tứ hoàng tử muốn nói gì, lại tiếp tục nói:
- Ta biết điện hạ ngài cũng không có ý tranh đoạt hoàng vị, nhưng vì thiên hạ thương sinh, cũng chỉ có thể như thế.
Tứ hoàng tử há to miệng, muốn nói chút lời phản bác, nhưng lời đến khóe miệng, lại lộ ra bất lực, lại thêm các bằng hữu dùng ánh mắt tha thiết nhìn mình, lại thế nào nói đến ra lời từ chối.
- Thôi, thôi.
Tứ hoàng tử nhận mệnh cúi đầu.
Lập tức hắn lại hỏi:
- Nhưng muốn làm thế nào để ba vị ca ca của ta từ bỏ hoàng vị?
Mọi người trầm mặc, đây là chỗ khó khăn nhất.
Tứ hoàng tử quay đầu hỏi thăm Bất Hủ tiên tử:
- Lục Dương huynh đệ, ngươi có biện pháp?
Nghe được hỏi thăm mình, Bất Hủ tiên tử hút hết một ngụm mì sợi, ngẩng đầu nhìn Tứ hoàng tử:
- Rất đơn giản, tạo phản không được sao?
Lục Dương vốn cho rằng Tứ hoàng tử sẽ lộ ra biểu tình khiếp sợ, nào có thể đoán được Tứ hoàng tử giống như đã sớm ngờ tới Bất Hủ tiên tử có thể trả lời như vậy, tiếp tục hỏi.
- Vậy ngươi có nguyện giúp ta?
Tứ hoàng tử đang đợi chính là câu trả lời này của Lục Dương.
Căn cứ từ tình báo của Nhị hoàng tử bên kia, Lục Dương thường xuyên lấy tạo phản, thành lập tân vương triều làm lý do đầu miệng, từ đó xảo diệu tránh đi vấn đề, tranh đoạt hoàng vị dẫn đến Nhị hoàng tử không dám trò chuyện sâu cùng Lục Dương.
Nhưng vấn đề ở chỗ, hắn xác thực có suy nghĩ tạo phản.
Nếu không tạo phản, hắn căn bản không có cơ hội kế thừa hoàng vị.
Nếu Lục Dương trả lời ‘Không nguyện ý’, vậy nói rõ hắn thừa nhận mình là nói ra lời này, mình có biện pháp khác buộc hắn đứng đội.
Nếu Lục Dương chết sĩ diện nói ‘Nguyện ý’, vậy thì càng tốt, đó chính là trực tiếp kéo Lục Dương xuống nước, để Lục Dương đứng ở phía bên mình.
- Được chứ.
Bất Hủ tiên tử thống khoái đáp ứng, cái này đang đúng tâm ý của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận