Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 948: Là một đối thủ không tệ

- Vân Chi?
Cổ Tà kinh ngạc, đây là tâm ma của ai?
Số lần Vân Chi ra tay không nhiều, bên ngoài hiểu về rất ít về nàng, nhưng Cổ Tà là người phương nào, hắn một mực đang âm thầm tìm hiểu tình báo về các đại thế lực của Đại Hạ, trong đó bao gồm cả Vân Chi.
Vân Chi, đồ đệ thứ nhất của Bất Ngữ đạo nhân, thiên phú tu luyện kinh người, từng khuất nhục ‌ bốn môn chủ tiên môn lúc Tiên môn trao đổi, bao gồm ba tên Hợp Thể kỳ cùng một tên Độ Kiếp kỳ.
Như vậy, thực lực Vân Chi rõ ‌ ràng là Độ Kiếp kỳ.
Tuyệt đối không thể nào là Bán Tiên.
Ở phương diện này, Vạn Pháp đạo quân có quyền lên tiếng nhất, hắn là tu sĩ tu luyện nhanh nhất từ trước tới nay, cho dù là ‌ Ngu Đế Vũ Nghiêu thì tốc độ tu luyện cũng hơi thua kém hắn.
Coi như là hắn, đều không thể nào làm được chuyện tu luyện tới ‌ Bán Tiên năm bên trong thời gian ngắn ngủi không đến một ngàn năm.
Cho nên Vấn Đạo tông Vân Chi này cũng không có khả năng.
Cho nên đây ‌ là tâm ma của ai?
Cố Quân Diệp?
Không có khả năng, tâm ma của hắn là cái gì mà Cửu Cửu Thành Tiên Kiếp, đã độ xong.
Tên gọi Tề Thông kia?
Xem phản ứng của hắn không quá giống.
Thế chính là của Phương Nhai.
Cố Quân Diệp lảo đảo từ dưới đất đứng lên, cảm nhận được bóng người xinh xắn trên bầu trời tán phát ra pháp lực vô biên, thần sắc ngưng trọng trước nay chưa từng có.
- Ta vượt qua Cửu Cửu Thành Tiên Kiếp, đã thành tiên, vô địch thiên hạ, nhưng chưa từng nghĩ có người của Thiên Giới thừa dịp thành tiên kiếp xé mở vết nứt giữa tiên phàm nhị giới, tiến vào thế gian.
Cố Quân Diệp vô lực quỳ rạp xuống đất:
- Hai vị, người của Thiên Giới chỉ có thể dựa vào các ngươi!
Cổ Tà trầm mặc.
Vân Chi sẽ không phải cũng là tâm ma của tiểu tử ngươi đó chứ? Ngươi đến cùng có bao nhiêu tâm ma?
Cổ Tà lập tức cười lạnh, là tâm ma của ai cũng không đáng kể, hắn hiện tại tưởng tượng mình thành Độ Kiếp kỳ, trong cùng cảnh giới, hắn không e ngại bất kỳ người nào.
Cổ Tà nhảy lên một cái, đối mặt Vân Chi , đánh ra một quyền ấn màu vàng, sau đó.....
Oanh!
Cổ Tà bị một bàn tay của Vân Chi đập trên mặt đất, bày thành một cái chữ 'Đại' ‌.
- Phi!
Cổ Tà phi phi hai tiếng, phun ra bùn trong miệng, tâm ma này là cảnh giới gì, làm sao lực đạo mạnh mẽ như thế.
- Nguyên lai tâm ma của ta là Vân Chi.
Hãn Hải đạo quân thầm nghĩ, chuyện này thật ra ở trong dự liệu của hắn, chẳng qua là một mực không nguyện ý thừa nhận.
Dù sao lúc trước mình ‌ bị đánh quá thảm rồi.
- Không dễ làm.
Hãn Hải đạo quân khó xử, tâm ma của hắn là tuyệt đối không có cách chiến thắng.
Làm sao bây giờ, có nên chứng minh thân phận, thương lượng với Hà Linh để đi cửa sau?
Gánh không nổi người này a.
Trong hiện thực, Hà Linh nghiêng chân, giả bộ như không biết Phương Nhai là Hãn Hải đạo quân, một bộ dạng như đang xem kịch vui.
Chờ ai đó đánh ngươi đi.
- Tâm ma là Vân sư tỷ? Đây là tâm ma của ai?
Đái Bất Phàm rất đỗi không hiểu, bên trong bốn người này có ai từng thấy Vân Chi sao?
Cũng không đúng, coi như gặp một lần cũng không đến mức trở thành tâm ma.
Hãn Hải đạo quân chú ý tới Cổ Tà bị một bàn tay vỗ xuống tới, như có điều suy nghĩ.
Vừa rồi độ lôi kiếp hắn đã nhìn ra, tiểu tử gọi Cổ Tà này có sức tưởng tượng phong phú, một cửa khảo nghiệm vừa rồi là đoàn kết , hai người bọn họ có thể hợp lại chiến thắng Vân Chi!
- Cùng tiến lên?
Hãn Hải đạo quân hỏi.
Cổ Tà cũng là người thông minh, trong nháy mắt hiểu ý Hãn Hải đạo quân.
Xác thực có khả năng hợp lại.
Cổ Tà cùng Hãn Hải đạo quân đằng không, giằng co cùng Vân Chi, trong lúc nhất thời khí thế khó ‌ phân cao thấp.
- Bàn Sơn ấn!
- Vạn Trượng Thần Quang!
Hai người không hẹn mà cùng đồng thời ra tay, Cổ Tà vận dụng Bàn Sơn ấn, mười vạn Đại Sơn liên miên hóa thành quyền ấn, nắm ở lòng bàn tay, quả quyết đánh ra một quyền.
Hãn Hải đạo quân dẫn tới Vạn Trượng Thần Quang, thần quang hóa thành một thanh trời thần kiếm chiếm hơn nửa bầu, mũi kiếm thần kiếm hướng xuống, đâm rách vân tiêu, rơi xuống Vân Chi.
Ầm ầm... Ầm ầm...
Hai người càng đánh càng hăng say, bởi vì Vân Chi bên trong huyễn cảnh chính là tâm ma của Hãn Hải đạo quân ‌, cho nên lá gan của Hãn Hải đạo quân càng lớn, tâm ma tạo ra lực lượng Vân Chi lại càng yếu, cứ kéo dài tình huống như thế, hai người cuối cùng từ trạng thái bị đánh dần dần biến thành bất phân thắng bại.
- Còn có thể chiến thắng Vân sư tỷ hay ‌ không?
Đái Bất Phàm một mực chú ý bên này, rất kinh ngạc.
- Đái sư đệ, ‌ là ai muốn chiến thắng ta?
Đái Bất Phàm quay người, không biết Vân Chi khi nào đi vào phía sau của hắn.
- Sư tỷ, sao ngươi lại tới đây?
- Có người xem ta là tâm ma, ta có cảm ứng, tới xem một chút, thuận tiện xác thực một chút tình huống.
- Đang ở này bên trong bong bóng này à?
- Đúng thế.
Vân Chi gật đầu, không nói gì nữa, bước ra một bước, biến mất tại chỗ, tiến vào bên trong bong bóng.
- Hồng hộc...
- Hồng hộc...
Cổ Tà cùng Hãn Hải đạo quân mặc dù vết thương chồng chất, ánh mắt lại tràn ngập hi vọng, hai người bọn họ hợp lại, có khả năng chiến thắng Vân Chi.
Đặc thù rõ rệt nhất là khí tức của Vân Chi đang không ngừng rơi xuống, bây giờ đã rơi xuống đến Độ Kiếp kỳ.
Thân thể tâm ma biến thành Vân Chi bỗng nhiên dừng lại một chút, sau đó lại khôi phục thành dáng vẻ trước đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận