Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1324: Đái sư huynh, ta còn mang về một cao nhân ẩn thế (2)

Nàng cũng thường đến Tiên cung, nếm qua không ít bánh Trung thu cùng linh quả, bất quá đây là một phần tâm ý của tiểu sư đệ, có ý nghĩa khác biệt. Đái Bất Phàm cầm lấy một khối bánh Trung thu, uống một hớp ngộ đạo trà, vừa ăn vừa nói:
- Bánh Trung thu nhân Hoa nguyệt quế, rất lâu chưa ăn qua, Lục sư đệ có lòng.
- Lục sư đệ đi một chuyến đến Nguyệt Quế Tiên Cung, có thu hoạch gì? Trong lòng Lục Dương tự nhủ Đái sư huynh quả thật liệu sự như thần, mình chuyến này đến Tiên cung, quả thật thu hoạch rất nhiều.
- Hôm qua, Hàng Yêu, Trừ Ma hai vị Thần Quân của Đại Càn vương triều tiến vào Tiên cung, có ý muốn chém rụng cây nguyệt quế tổ, Hàng Yêu thần quân là Độ Kiếp hậu kỳ, Trừ Ma thần quân là Bán Tiên, bất quá Tiên cung có Phương sư tổ, cây nguyệt quế tổ, Truy Nguyệt chân nhân liên thủ ngăn địch, cũng không có tạo thành phá hư cho Tiên cung. Đái Bất Phàm nghe vậy, cũng không có quá nhiều ngoài ý muốn, mà nhàn nhạt ồ một tiếng:
- Bán Tiên bên Tiên cung quả thật là Truy Nguyệt chân nhân? Hắn bên này nhận được tình báo ‘Nghi ngờ là Truy Nguyệt chân nhân’ , đến Lục Dương bên này, trực tiếp khẳng định thân phận.
- Dưới cơ duyên xảo hợp, ta biết một chút tình hình thực tế.
- Cây nguyệt quế tổ đã sinh ra linh trí, trở thành sinh linh chân chính, tên là Bạch Dạ, Truy Nguyệt chân nhân luyện công xảy ra sai sót, bất đắc dĩ cộng đồng sử dụng một phân thân nguyệt quế với Bạch Dạ, ban ngày là Truy Nguyệt chân nhân sử dụng, ban đêm là Bạch Dạ sử dụng.
- Bạch Dạ thích nghe ta kể chuyện xưa, trong khoảng thời gian ở Tiên cung, nàng hàng đêm tìm ta, một tới hai đi, ta cũng bắt đầu quen thuộc với nàng.
- Nguyên lai là như thế. Đái Bất Phàm như có điều suy nghĩ gật đầu, Lục sư đệ thật có duyên phận với tu sĩ cấp cao, đồng thời ăn một miếng bánh Trung thu.
- Bởi vì Bạch Dạ cùng Truy Nguyệt chân nhân không cách nào rời đi Đại Tuyết Sơn, Bạch Dạ đề nghị chuyện một tòa Đại Tuyết Sơn bên trong dãy núi đến Vấn Đạo tông chúng ta, như thế nàng cùng Truy Nguyệt chân nhân có thể cùng nhau tới, nghe ý của nàng, tựa hồ là muốn ở lâu.
- Khụ khụ khụ.
Đái Bất Phàm bị bánh Trung thu làm mắc nghẹn, bỗng nhiên ho khan, không ngừng đánh ngực.
- Đái sư huynh ngươi không sao chứ? Lục Dương lo lắng hỏi. Đái Bất Phàm phí sức nuốt xuống miếng bánh Trung thu, khoát khoát tay ra hiệu mình bình an, dùng thần sắc quái dị nhìn Lục Dương:
- Ý của ngươi là ngươi lừa gạt cây nguyệt quế tổ cùng người sáng lập Tiên cung đến Vấn Đạo tông chúng ta rồi? Lục Dương vội vàng phủi sạch quan hệ:
- Là Bạch Dạ chủ động nói, không quan hệ gì đến ta cả.
- Ta xác định vững chắc thoát không khỏi quan hệ với tiểu tử ngươi. Đái Bất Phàm biết rõ không thể tin hoàn toàn chuyện ma quỷ của Lục Dương. Vân Chi cũng không nghĩ tới Bạch Dạ cùng Truy Nguyệt chân nhân sẽ đến Vấn Đạo tông bọn hắn.
- Còn có chuyện gì khác không? Đái Bất Phàm tức giận nói, vốn cho rằng đã chuẩn bị trong lòng thật tốt, kết quả vẫn bị Lục Dương làm kinh động.
- Đúng rồi đúng, còn có một việc, ta đến Tiên cung đụng phải một vị cao nhân ẩn thế, tu vi sâu không thấy đáy, ta mời hắn trở về, Đái sư huynh ngươi có muốn gặp một lần?- Ẩn thế cao nhân? Đái Bất Phàm nghi hoặc.
- Ở đâu? Lục Dương chỉ chỉ nhẫn cổ đen nhánh đang đeo trên ngón giữa tay phải:
- Đang ở bên trong tiểu thế giới của nhẫn cổ.
- Vậy thì làm phiền Lục sư đệ dẫn tiến một phen. Biết được tin tức của ẩn thế cao nhân, cũng thuộc về phạm vị sưu tập tình báo. Vân Chi lông nhíu mày, theo bản năng cảm thấy ‘Ẩn thế cao nhân’ trong miệng tiểu sư đệ rất không tầm thường, cũng đi theo Lục Dương cùng Đái Bất Phàm tiến vào nhẫn cổ tiểu thế giới. Bên trong nhẫn cổ tiểu thế giới, hơi nước tràn ngập, ánh mắt có hạn cho dù là Đái Bất Phàm thả ra thần thức cũng không dùng được, không biết những hơi nước này có lai lịch gì, có khả năng trở ngại thần thức. Thân ảnh khổng lồ lóe lên một cái rồi biến mất ở phía xa, nhìn không rõ ràng, không biết là sinh linh gì, để Đái Bất Phàm không khỏi khẩn trương.
- Lục sư đệ, cao nhân ẩn thế mà ngươi nói ở đâu? Đái Bất Phàm nhỏ giọng hỏi. Lục Dương không nói gì, chỉ chỉ đỉnh đầu. Đái Bất Phàm ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy thân ảnh to lớn giấu ở trong hơi nước chẳng biết lúc nào nhích tới gần, khổng lồ mà thon dài. Đầu rồng khổng lồ tựa như vàng chế tạo nhô ra từ trong hơi nước, thần bí uy nghiêm. Đầu rồng cúi xuống, mắt rồng pha lê phản chiếu ra thân hình của Đái Bất Phàm. Đái Bất Phàm sợ run cả người, đầu rồng không có tận lực phóng thích uy áp, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được uy áp kinh khủng từ đó, đây là khí tức đặc hữu của người ở lâu trên cao. Vị cao nhân ẩn thế này tuyệt đối là đại nhân vật nổi tiếng.
- Lục sư đệ, vị đại năng này đến tột cùng là?- Vị này chính là Ứng Long Đại Tôn của Đông Hải Long tộc, đồng thời hắn còn có một tầng thân phận khác, một trong Thượng Cổ bốn tiên - Ứng Thiên Tiên, chưởng quản lực lượng thiên kiếp, có Ứng Thiên Tiên tiền bối ở đây, Đái sư huynh ngươi ngày sau Độ Kiếp khẳng định an toàn. Tiên long màu vàng há miệng nói tiếng người, ngôn ngữ thần thánh mà cổ lão, lộ ra khí tức Hoang Cổ thê lương:
- Hậu thế tiểu bối, chính là ngươi muốn gặp ta? Hai mắt Đái sư huynh lật một cái, ầm một tiếng ngất đi. Ứng Thiên Tiên khổ não dùng long trảo gãi gãi vảy rồng:
- Tu sĩ hậu thế này có lá gan nhỏ như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận