Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 545: Thọ nguyên của Hạ Đế (2)

Chuyện quan trọng thương nghị xong xuôi, năm người vừa nói vừa cười đi ra đại điện, Trụ trì Huyền Không tự cười cười đi ra đại điện, bầu không khí hòa hợp.
Người hai bên cung kính đứng ở bên ngoài đại điện, chuẩn bị tiễn biệt năm vị môn chủ Tiên Môn.
- Khụ khụ !
Hạ Đế đang cùng Khâu Tấn An thảo luận về Bất Ngữ đạo nhân bỗng nhiên ho khan, hắn bịt lại miệng mũi, trong lòng bàn tay in vệt máu, trên trán có thêm một sợi tóc trắng, cực kỳ bắt mắt trên mái tóc đen nhánh.
- Bệ hạ!
Thái giám tổng quản thấy cảnh này, bị dọa đến mức hồn đều bay nhanh ra ngoài, hắn ba chân bốn cẳng tiến lên nâng Hạ Đế.
- Truyền thái y, nhanh truyền thái y!
Các thái giám cung nữ khác luống cuống tay chân, hiển nhiên cũng bị dọa cho phát sợ.
- Ngươi làm sao vậy?
Khâu Tấn An nhíu mày, trở tay nắm chặt cổ tay Hạ Đế, hơi biến sắc mặt.
- Thân thể ngươi sao lại suy yếu như vậy!
Theo lý thuyết đây là chuyện không thể nào, Châu mục có quốc vận lực lượng che chở, bách độc bất xâm, bách bệnh không sinh, làm Hoàng Đế Đại Hạ, có toàn quyền khống chế đối với quốc vận lực lượng, thân thể càng không khả năng xảy ra vấn đề.
Hạ Đế cười khổ khoát khoát tay, một bộ không muốn nói chuyện, trong lòng Trụ trì Huyền Không tự mặc niệm một câu A Di Đà Phật, cũng không nói gì.
Vân Chi tu vi cao nhất, liếc mắt một cái thấy ngay tình huống của Hạ Đế:
- Thọ nguyên của hắn khô kiệt.
- Thọ nguyên khô kiệt?
Lạc Hồng Hà kinh ngạc, không ngờ Hạ Đế lại gặp vấn đề thọ nguyên khô kiệt, hơn nữa còn đột nhiên như thế.
Hạ Đế giương mắt nhìn Vân Chi một chút, cũng kinh ngạc, lúc nào hắn cũng có quốc vận lực lượng hộ thể, ai cũng không nhìn ra tình huống của hắn mới đúng, không ngờ Vân Chi liếc mắt một cái thấy ngay vấn đề của hắn.
Biết rõ chuyện cũng không gạt được, hắn đành phải mở miệng nói:
- Dù sao ta chỉ là Hóa Thần kỳ.
Trong sáu người, Vân Chi tu vi cao nhất, Hạ Đế tu vi thấp nhất.
Trở thành Hoàng Đế hay không, không có liên quan đến tu vi, dù sao Hoàng Đế tu vi cao hơn, cũng không thể bằng vào sức của một mình mà trấn áp cả thiên hạ.
- Vậy cũng không đúng, ngươi mới một ngàn tuổi, Hóa Thần kỳ có thể sống một ngàn năm trăm tuổi đến hai ngàn tuổi.
Tông chủ Trấn Ngục tông nhíu mày không hiểu.
Bây giờ Đại Hạ loạn trong giặc ngoài, nếu như thân thể Hạ Đế xảy ra vấn đề, hơn nữa còn là vấn đề về thọ nguyên, tất nhiên sẽ dẫn đến thời cuộc rung chuyển, ngưu quỷ xà thần các nơi đều muốn ra đi một chút, đây cũng không phải là chuyện tốt.
- Lúc làm Trữ quân đã từng bị bệnh nặng, mạng sống như treo trên sợi tóc, vì chữa khỏi bệnh, phục dụng rất nhiều trân quý dược tài, Dược Vương thảo dùng hai gốc, đáng tiếc ngay lúc đó thân thể quá bổ không tiêu nổi, mệnh dù cứu được nhưng lại hao tổn thọ nguyên.
Việc này năm người đều đã từng nghe, thái giám cung nữ có tuổi trong cung cũng đều biết rõ.
- Tông môn chúng ta có vài gốc kéo dài tuổi thọ Tiểu Dược Vương, Trường Sinh Đại Xuân, Vạn Thọ Vô Cương gì đó...
Khâu Tấn An nói, Hạ Đế tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề vào lúc này được.
Trường Sinh Đại Xuân, lấy tám ngàn tuổi là xuân, tám ngàn tuổi là thu, trên đời hiếm có, là dược tài tuyệt hảo kéo dài thọ nguyên.
Vạn thọ vô cương thạch là loại đá mỗi năm đều phát triển, chỉ là quá trình sinh trưởng cực kì chậm chạp, khó mà dùng mắt thường phân biệt, một vạn năm đi qua, mới lớn lên một vòng, cạo một chút mảnh đá, chính là chí bảo thọ nguyên ngay cả Hợp Thể kỳ cũng động tâm.
Hạ Đế nghe được Khâu Tấn An nói như vậy, sáng mắt lên, lập tức ảm đạm xuống, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Vô dụng, trước đó ăn quá nhiều thiên tài địa bảo, thái y nói thân thể ta xuất hiện tính kháng dược, Tiến Dược Vương gì đó đều vô dụng.
Thọ nguyên là vấn đề trí mạng, cho dù dùng quốc vận lực lượng cũng khó mà bù đắp, trừ khi có thể thành tiên, thọ nguyên vô tận, lúc này mới có giải.
- Ngươi còn có thể sống bao lâu?
- Chừng mười năm.
Thân thể của mình, mình rõ nhất.
Đám người trầm mặc, thời gian mười năm đối với tu tiên giả, thoáng qua liền mất, thực sự quá ngắn.
Chẳng lẽ Hạ Đế vừa nhìn thấy đại thế sắp xuất hiện, liền muốn nhắm mắt sao?
Hạ Đế từ khi đăng cơ đến nay, vì nước vì dân, ân nặng như núi, quốc lực Đại Hạ càng ngày càng tăng, quốc vận lực lượng càng ngày càng dày đặc, là quân minh anh minh hiếm có, trong lịch sử Đại Hạ cũng có thể xếp vào ba hạng đầu, chẳng lẽ trời cao đố kỵ anh tài, để hắn chết vào thời khắc mấu chốt này, ngay cả đại thế chân chính cũng không nhìn thấy?
Thật không công bằng.
Nhưng cho dù không công bằng, thì có thể làm gì được đây?
Tông chủ Trấn Ngục tông nhịn không được nói:
- Thời gian vẫn còn rất nhiều, ta trở về sẽ thương lượng với các trưởng lão khác, thế giới to lớn như thế, chắc chắn sẽ có những biện pháp khác.
Hắn không tin, không thể bù đắp chỗ trống thọ nguyên của Hạ Đế, còn không thể duyên thọ cái mấy chục một trăm năm?
Năm vị Tiên Môn môn chủ đi ra Đế Thành, lăng không bay vọt, trong lòng đều yên lặng thở dài, bay trở về tông môn mình tìm kiếm biện pháp giải quyết.
- Thái Tử Trữ quân còn chưa xác lập, lại chuẩn bị xuất hiện gió tanh mưa máu rồi.
- Đại Ngu Đại Càn, Yêu Vực Đông Hải, loạn trong giặc ngoài, bây giờ lại tăng thêm thọ nguyên hắn khô kiệt, thời buổi rối loạn.
Sau khi đám người rời đi, Hạ Đế từ chối phục thị, đi đến tổ địa Hoàng cung, hi vọng lão tổ tông có thể có cách giải quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận