Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 547: Trường Sinh Công (1)

Bất Hủ nhất mạch binh cường mã tráng, đại đương gia là Thượng Cổ ngũ tiên đứng đầu, nhị đương gia là Kim Đan lão tổ, tam đương gia là Bán Tiên, Tứ đương gia nay làm Hoàng Đế.
Lục Dương lập tức cảm giác nhị đương gia Bất Hủ nhất mạch như mình rất có giá.
- Tổ địa hoàng cung bên kia chắc chắn sẽ không đồng ý.
Vân Chi lắc đầu.
Hạ Đế đang êm đang đẹp lại trở thành tứ đương gia Bất Hủ nhất mạch, Vân Chi có thể tưởng tượng việc này một khi trở thành sự thật, người kia trong tổ địa Hoàng cung sẽ tức giận giơ chân muốn đấu cùng Bất Hủ tiên tử.
Hơn nữa còn bại lộ sự tồn tại của Bất Hủ tiên tử.
Vân Chi muốn một loại phương pháp mà thế nhân đều có thể nhìn thấy.
- Tiểu Dược Vương không dùng được, đó chính là tiên quả... tiên quả bản tiên có thể bảo trì thi thể Bất Hủ, sau khi chết mới cần dùng đến.
- Tiên quả đám Kỳ Lân Tiên, Ứng Thiên Tiên không có tác dụng trường sinh bất lão, kéo dài tuổi thọ.
- Đúng rồi, hắn có nhi tử không, tìm nước sông Tử Mẫu hà, có thể giúp hắn lưu lại hậu nhân.
- Hắn có chín con trai, bảy con gái.
- Sinh lắm thế, là heo chắc?
Bất Hủ tiên tử nói thầm một tiếng, uống nước sông Tử Mẫu hà cùng Song Sinh hà cũng không thể giúp Hạ Đế sinh được.
Thiên kiêu Kỳ Lân Tiên cùng Long Phượng hai tộc cố gắng bao nhiêu năm, một Kỳ Lân nho nhỏ cũng không sinh ra được.
Tu vi càng cao, càng khó lưu lại dòng dõi.
- Đúng rồi.
Bất Hủ tiên tử quát to một tiếng, nhớ tới một manh mối.
- Trên đời có một gốc thiên địa linh căn, là một gốc cây đào, thiên sinh địa dưỡng, không nằm trong phạm trù thiên tài địa bảo, cây đào kết bàn đào có tác dụng kéo dài tuổi thọ!
- Năm người chúng ta đã nếm thử trái trên cây đào đó, vô cùng ngon, mọng nước.
- Gốc thiên tài địa bảo này ở nơi nào?
Đại sư tỷ lần đầu tiên nghe nói đến loại thiên địa linh căn này, bên trên cổ tịch không hề có ghi chép.
- Không biết, cây đào mọc chân, sau khi bị chúng ta hái đào liền bỏ chạy rồi.
Đại sư tỷ gật gật đầu, đây cũng coi như là một manh mối, chỉ là không dễ tìm cho lắm, nàng để Lục Dương tiếp tục tu luyện, còn mình đi thỉnh giáo trưởng lão khác.
Sau khi đại sư tỷ đi, Lục Dương như có điều suy nghĩ, quay người đi về phía Tàng Kinh các.
- Ngươi đi làm cái gì?
- Ta mơ hồ nhớ trong Tàng Kinh các nhìn thấy có một bản thuật pháp có liên quan đến trường sinh, bị đặt ở phía dưới cùng, nên có rất ít người học, nói không chừng hữu dụng.
Tàng Kinh các là nơi mà Lục Dương dừng chân nhiều nhất ngoại trừ Thiên Môn phong.
Công pháp thế nhân đều do tiền nhân biên soạn mà thành, mà công pháp của Lục Dương là do hắn tự biên soạn.
Vì biên soạn công pháp, hắn ở Tàng Kinh các, đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, tập sở trường trăm nhà, hoà vào một thân, rốt cục viết ra công pháp hãi tục! " Minh Tâm Kiến Tính Quyết ".
Trong quá trình đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, hắn nhớ mang máng có một bản thuật pháp có liên quan đến Trường Sinh.
Lúc ấy hắn cũng không để ý, chỉ là vội vàng nhìn lướt qua.
Hắn mới Kim Đan kỳ, trẻ tuổi nóng tính, khí huyết tràn đầy, cách vấn đề thọ nguyên cực kỳ xa.
- Tiên tử ngươi có công pháp Trường Sinh không? Làm Tiên nhân, dù mình không tu luyện, nhưng cũng biết mấy bộ thuật pháp công pháp trường sinh mới đúng?
Bất Hủ tiên tử “hmm” một tiếng, chăm chú suy nghĩ.
- Trường Sinh không có, nhưng thuật pháp thiêu đốt thọ nguyên lâm trận tăng lên chiến lực ngược lại biết rõ một chút, trước khi thành tiên ta cũng có dùng qua mấy lần.
Lục Dương ngẫm lại cũng hiểu, có thể khiến Bất Hủ tiên tử vận dụng thuật pháp đốt thọ nguyên, tình huống lúc đó nhất định rất nguy cấp, nhìn bộ dáng không thèm để ý của Bất Hủ tiên tử, hắn cũng không tỉ mỉ hỏi tình huống lúc đó.
- Sau khi thành tiên thì sao?
- Sau khi thành tiên đương nhiên không cần, ngươi nghĩ đi, Bán Tiên chắc chắn đánh không lại Tiên nhân, đối thủ của tiên nhân chỉ có thể là Tiên nhân, mà thọ nguyên của tiên nhân đều là vô hạn, hai Tiên nhân lúc chiến đấu đều thiêu đốt thọ nguyên, vậy khác gì không thiêu đốt?
Lục Dương tưởng tượng, quả thật đúng như thế.
Tiên nhân đấu pháp, thủ đoạn chủ yếu hẳn là đạo quả của mỗi người mới đúng.
- Mặc dù thiêu đốt thọ nguyên không dùng được, nhưng tự bạo vẫn rất có uy lực.
Bất Hủ tiên tử cười hắc hắc nói, một Tiên nhân tự bạo, uy lực của nó đủ để quét sạch toàn bộ tinh hệ, thậm chí phạm vi càng rộng, kinh thiên động địa, uy lực có thể thấy được lốm đốm.
Mà đạo quả của nàng, thích hợp tự bạo nhất.
Ứng Thiên Tiên bọn hắn tự bạo một lần liền xong đời, nàng thì khác, nàng tự bạo xong có thể lập tức phục sinh tiếp tục tự bạo, không chút chần chừ, không hô ngừng đều không dừng được.
Thần sắc Lục Dương quái dị nhìn Bất Hủ tiên tử, lần đầu tiên hắn nghe nói đến việc có người liên tục tự bạo.
Bất Hủ Đạo Quả quả thật kinh khủng, nếu đánh như vậy, ai mà không sợ?
Một người một quỷ đi vào Tàng Kinh các, hôm nay canh giữ Tàng Kinh các chính là Chu Lộ Lộ sư tỷ.
Chu sư tỷ cúi đầu đọc sách, mấy sợi tóc đen nhánh rủ xuống, làm nổi bật lên dung nhan mỹ lệ của nàng, xa xa nhìn lại, giống như một bộ tranh tuyệt mỹ, có loại tuế nguyệt tĩnh tốt cảm giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận