Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1082: Bắt chước hậu bối

- Ngài có tội tình gì à?
Lục Dương không rõ tổ sư gia êm đẹp sao lại muốn tự thú, mà lại cảm giác tổ sư gia vẫn rất khẩn trương.
Là tại mình lơ là nên không biết tổ sư gia phạm vào tội gì sao?
Tiên Thiên Đạo Nhân trông mong suy nghĩ nửa ngày, hắn ở thời kì Đại Ngu đều thuộc về loại người đàng hoàng, sau khi tán công trùng tu càng không có phạm qua sai lầm gì.
Hắn có chút không xác định nói:
- Ách, ta sáng tạo Vấn Đạo tông có tính...
Mạnh Cảnh Chu bị dọa nhanh chóng xông lên, che miệng Tiên Thiên Đạo Nhân:
- Lời này không thể nói lung tung..
Vương gia câu lệ thuộc vào thành Kim Ngưu, cho nên Lục Dương cần đưa cả nhà xà yêu , còn có mấy hán tử tinh tráng trầm mê sắc đẹp của Vương gia câu đến quan phủ thành Kim Ngưu, nhìn xem quan phủ xử lý như thế nào.
Ba người Lục Dương áp giải mấy yêu và đám người xuống núi, đi vào chỗ quan phủ thành Kim Ngưu, cho thấy thân phận, thành chủ thả ra chuyện trong tay, tự mình đến tiếp kiến.
- Hai xà yêu Hóa Thần sơ kỳ, hai xà yêu Kim Đan sơ kỳ?
Thành chủ bị lần ra tay của Lục Dương dọa sợ, thành Kim Ngưu bọn hắn chỉ có hắn là một Hóa Thần kỳ, là Hóa Thần trung kỳ.
Hắn làm thành chủ thành Kim Ngưu hơn mười năm, tổng cộng chỉ đụng phải một tu sĩ Hóa Thần Kỳ gây án, đệ tử Vấn Đạo tông này thế mà thoáng qua một cái đã đưa tới hai người?
- Các ngươi đừng có oan uổng yêu tốt như chúng ta, ta căn bản không có đút lót!
Xà yêu phu quân kêu oan, một mực chắc chắn là bọn người Lục Dương đang vu hãm hắn, hắn không có lấy ra linh thạch đút lót.
Lúc ấy người Vương gia câu còn thần chí không rõ, không làm chứng được, cả nhà xà yêu đưa ra lí do thoái thác khẳng định hướng về xà yêu phu quân, chỉnh thể tính được chỉ có ba người Lục Dương khai là bất lợi cho xà yêu phu quân, nhưng loại khai trình độ này cũng không thể hình thành chứng cứ hoàn chỉnh, không cách nào định tội.
Đối với việc phản ứng của xà yêu phu quân, Mạnh Cảnh Chu sớm có đoán trước, hắn làm việc xưa nay cẩn thận, há có thể để xà yêu chui chỗ trống.
Mạnh Cảnh Chu bình tĩnh lấy ra một lưu ảnh cầu, bên trong cầu ghi chép thời gian từ khi Tiên Thiên Đạo Nhân triệu hoán hai huynh đệ bọn hắn, đến bắt cả nhà xà yêu, toàn bộ quá trình đều thông suốt, làm cho xà yêu phu quân á khẩu không trả lời được.
Chứng cứ vô cùng xác thực, phụ nhân áo trắng vốn định chống chế cũng không có biện pháp, đành phải ngoan ngoãn nhận phạt.
Lục Dương đoán không lầm quan phủ sẽ mời Tiên Thiên Đạo Nhân đi qua, lấy thân phận người bị hại làm một phần ghi chép.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu thì lấy thân phận chứng nhân làm ghi chép.
- Rất cảm tạ..
Thành chủ cầm tay ba người Lục Dương, đệ tử Vấn Đạo tông vừa ra tay sẽ bất phàm, không những hỗ trợ phá giải án mất tích của Vương gia câu, còn bắt hai xà yêu Hóa Thần sơ kỳ, đây cũng có thể coi là công trạng.
Thành chủ cân nhắc đến chỉ bằng hắn một người không cách nào trấn trụ vợ chồng xà yêu, liền thừa dịp thời gian làm ghi chép cho bọn người Lục Dương, vội vàng mời đến ba tên tu sĩ Hóa Thần từ thành trì gần đó, như thế mới yên tâm.
Tiếp đó thành chủ lại dựa theo yêu cầu của Lục Dương, xuất ra một phần bằng chứng, ấn xuống dấu ấn thành Kim Ngưu, chứng minh Tiên Thiên Đạo Nhân hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ đã kết thúc, hai người Lục Dương muốn mang theo tổ sư gia trở lại Vấn Đạo tông, nhưng Tiên Thiên Đạo Nhân cảm thấy đã đi xa như vậy, mua chút đặc sản trở về tặng người cũng rất tốt.
Mặc dù Lục Dương cảm thấy bên trong Vấn Đạo tông không có người nào dám muốn quà tặng của tổ sư gia, nhưng không lay chuyển được Tiên Thiên Đạo Nhân, đành phải theo hắn đi.
- Ngài cảm thấy đầu tiểu kim ngưu này thế nào...
Lục Dương chỉ vào một pho tượng Kim Ngưu nhỏ bên trong cửa hàng.
Kết quả vừa nghiêng đầu, Tiên Thiên Đạo Nhân đã không còn hình bóng.
- Người đâu?
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu hai người liếc nhau, làm sao đi tới đi tới liền mất liên lạc rồi? Làm lạc mất tổ sư gia, con ra thể thống gì chứ?
Mạnh Cảnh Chu thiên tính hoạt bát, suy nghĩ tương đối mở:
- Cũng không thể nghĩ như vậy, nếu hai chúng ta tìm được tổ sư gia, hiện tại lại ném đi, một công một tội vừa rồi triệt tiêu.
- Lời này chính ngươi tin sao?
- Không tin.
- Thế còn nói lời vô dụng làm gì, tranh thủ thời gian đi tìm đi!
Hai người bận rộn hơn phân nửa canh giờ, cuối cùng tìm được Tiên Thiên Đạo Nhân đang ăn mì trong một quán mỳ.
- Ngài như thế chạy đến nơi này ăn mì rồi?
Lục Dương nhẹ nhàng thở ra, có thể miễn việc lại bị đánh.
Tiên Thiên Đạo Nhân gãi đầu một cái, có chút xấu hổ:
- Vừa rồi không biết chuyện gì xảy ra, đi tới đi tới liền không tìm được hai ngươi.
Sau đó Tiên Thiên Đạo Nhân nhìn xung quanh, ra hiệu hai người Lục Dương ngồi xuống cùng một chỗ ăn mì, lại nói:
- Ta muốn tìm quán trà nghỉ chân một chút, vừa rồi lúc uống trà, ta nghe được bàn ở gần đang thảo luận về chuyện của 'Vô Tình giáo’.
- Vô Tình giáo?
Khóe mắt Lục Dương run rẩy, vận khí này của tổ sư gia ngài thật đúng là không hợp thói thường, ta cũng không có tình báo về Vô Tình giáo, ngài đi lạc một hồi tìm đến đầu mối.
Tiên Thiên Đạo Nhân gật đầu:
- Đúng, ta nghe tu sĩ ngồi ở bàn bên cạnh nói, gần đây có một chỗ cứ điểm của Vô Tình giáo, tựa hồ đang tuyển nhận tín đồ, những tu sĩ kia đều muốn đến.
- Lúc đầu ta muốn nói chuyện này cho hai ngươi, chỉ bất quá ta thoát thân không ra đi tìm các ngươi, đành phải lựa chọn theo dõi bọn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận