Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 226: Bóng đen thứ ba

Gia chủ nhà họ Mạc đã dò hỏi rõ lai lịch của người mua Hoàng Huyết Thạch, có chút gai góc, là đệ tử giai đoạn Trúc Cơ của Vấn Đạo Tông, ước chừng còn là nhà giàu mới nổi, đi cùng với hắn ta còn có hai người bạn đồng hành, cũng là người của Vấn Đạo Tông.
Cảnh giới Trúc Cơ không tính là gì trong mắt ông ta, nhưng thêm vào ba chữ Vấn Đạo Tông thì không tầm thường rồi.
Tu vi càng cao, càng biết được nhiều bí mật, càng hiểu rõ sự đáng sợ của Vấn Đạo Tông.
Cho nên việc này cần đích thân ông ta ra tay.
Ông ta không tin, cảnh giới Hóa Thần muốn trộm đồ, ba tên đệ tử giai đoạn Trúc Cơ của Vấn Đạo Tông lại có thể phát hiện ra?
Chẳng qua là đêm nay đến ăn trộm cũng không chỉ có mỗi mình ông ta.
Tên trộm vặt, thứ ta nhìn trúng há có thể cho ngươi bén mảng tới?
"Mau chóng rời khỏi đây!" Thái thú và gia chủ Mạc Gia cùng lúc phóng thích uy áp thẳng vào đối phương, mấy tên trộm vặt thông thường đụng phải uy áp cấp bậc thế này, sẽ sợ đến mức trực tiếp ngồi bệt xuống mặt đất.
Thái thú lộ ra nét cười gằn, Ông ấy phỏng đoán có lẽ tối qua thất bại, Mạc Gia không cam lòng, tối nay tiếp tục phái người tới.
Có ích gì chứ, gặp phải ông ta, chỉ trách đối phương xui xẻo!
Hai luồng uy áp có uy lực tương đương im hơi lặng tiếng mà va chạm vào nhau, khiến cho hai người họ cau mày.
"Hửm?"
Cả hai đều cảm thấy uy áp của đối phương không tầm thường, tuyệt nhiên chẳng phải hạng xoàng!
"Mạc lão quái!"
"Thi lão quỷ!"
Hai người nhận ra thân phận của đối phương, sau đó là sự im lặng kéo dài hơn mười giây.
Quận Lạc Phượng tổng cộng chỉ có hai người bọn họ là cảnh giới Hóa Thần, quá dễ để nhận ra đối phương.
Họ đều là người giữ thân giữ phận, chả bõ làm mấy chuyện trộm cắp vặt vãnh, đụng mặt ở đây, thật sự là có chút khó xử.
Dù gì cũng không thể nói là ra ngoài tắm ánh trăng.
"Trùng hợp thật, ngươi cũng ở đây à."
"Đúng vậy, đúng là trùng hợp thật."
Sau đó lại là khoảnh khắc khó xử kéo dài mười mấy giây.
Thái thú đánh đòn phủ đầu, giành thế chủ động, dùng thần thức truyền âm, giọng nói trang nghiêm mà đầy chính khí: "Ta từ sớm thì đã đoán định đêm nay có bọn đạo chích đến trộm cắp, nên ôm cây đợi thỏ ở đây, quả nhiên đã đợi được ngươi tới, Mạc lão quái, mau mau bó tay chịu trói đi!"
Thái thú không biết từ đâu lôi ra xích sắt, toan xích lên người gia chủ nhà họ Mạc.
"Ta khinh, ngươi ăn mặc thành cái bộ dạng này, tưởng ta bị mù à, còn có thể dạn mặt ra nói là ôm cây đợi thỏ ư?"
Gia chủ Mạc Gia hiển nhiên không mắc mưu ông ta, toàn thân của tên oắt này cũng mặc bộ đồ đen như mình, lừa ai chứ?
Ông ta lấy ra vũ khí ứng chiến.
Cả hai đều lo sự việc bị lộ tẩy, không cần nói cũng ngầm hiểu nhau mà không dùng đến pháp lực, im hơi lặng tiếng mà chiến đấu.
Hai người tranh đấu mấy chục năm, vô cùng quen thuộc thủ đoạn của đối phương, biết như vậy cũng không làm gì được nhau, giao chiến mấy chục hiệp, hai bên bèn cùng dừng tay.
"Cứ thế này thì cũng không ra kết quả, ngươi tới đây chẳng phải là vì khối Hoàng Huyết Thạch đó sao, mọi người dựa vào bản lĩnh đi trộm, ai lấy được thì coi như của người đó." Thái thú đề nghị.
"Được, quyết không nuốt lời." Gia chủ nhà họ Mạc cũng đồng ý một cách rất thẳng thắn.
Thái thú thầm cười lạnh, cho dù đối phương lấy được Hoàng Huyết Thạch, cũng phải tìm cách cướp lại, chuyện liên quan tới tiền đồ, ai tuân thủ lời hứa với ngươi chứ.
Trùng hợp thay, gia chủ Mạc Gia cũng nghĩ như vậy.
Trong góc khuất, Lục Dương dùng quả cầu ghi hình lưu lại mọi thứ.
Hai người họ đều đã dùng thần thức thăm dò được vị trí của Hoàng Huyết Thạch, đang định cùng nhau tới phòng của Mạnh Cảnh Chu, thì lại có một bóng đen khác nhảy tường mà vào.
"Sao lại có thêm một tên nữa?" Không chỉ thái thú và gia chủ Mạc Gia nghi hoặc, mà ngay cả những người đang âm thầm quan sát như Lục Dương, Tô Y Nhân, Lý Hạo Nhiên cũng lấy làm lạ.
"Nhà của đệ có sức hút đến vậy sao?" Lục Dương nhìn về phía Lý Hạo Nhiên.
Lý Hạo Nhiên trợn mắt, không muốn nói chuyện, đó là nhà đệ có sức hút sao, rõ ràng là Hoàng Huyết Thạch mà Mạnh sư huynh mua có sức hút chứ.
Lục Dương nhớ tới đêm qua khi truy đuổi hai tên cảnh giới Kim Đan, dùng khóe mắt liếc thấy bóng đen.
Chẳng lẽ là cùng chung một người với bóng đen thứ ba tối nay?
"Bóng đen thứ ba cũng là cảnh giới Hóa Thần." Tô Y Nhân nhắc nhở, khiến Lục Dương nảy sinh lòng cảnh giác.
Bóng đen thứ ba là ai? Mục đích của gã ta là gì?
"Sao cơ, tối nay không chỉ có thái thú, còn có gia chủ Mạc Gia và tu sĩ cảnh giới Hóa Thần thứ ba?" Mạnh Cảnh Chu không xem được tình hình, nghe họ nói chuyện mà ngứa ngáy trong lòng.
Rất muốn xem thử tình huống bên ngoài thế nào.
Bóng đen thứ ba thấy thái thú và gia chủ Mạc Gia cũng không hề cảm thấy bất ngờ, gã ta khẽ gật gù: "Thái độ không tệ, đến sớm hơn thời gian ước định một khắc, đi thôi."
Thái thú và gia chủ nhà họ Mạc đưa mắt nhìn nhau, phát hiện họ nhìn không thấu tu vi của bóng đen.
Giai đoạn Hóa Thần? Nhưng quận Lạc Phượng đào đâu ra tu sĩ cảnh giới Hóa Thần thứ ba?
Đối phương dường như nhận lầm bọn họ thành người khác, chi bằng tương kế tựu kế, thế là họ theo sau bước chân của bóng đen thứ ba.
"Đại nhân, thuộc hạ nghe nói trong nhà này có ở đệ tử Vấn Đạo Tông, hành động của chúng ta an toàn chứ?" Thái thú đi theo phía sau hỏi.
Bóng đen thứ ba không để tâm: "Bất quá là một đệ tử cảnh giới Trúc Cơ, có thể xảy ra chuyện gì được cơ chứ? Bây giờ vạn sự đã sẵn sàng, chỉ thiếu một viên Hoàng Huyết Thạch cực phẩm."
"Hoàng Huyết Thạch có phẩm chất tốt nhất này đang ở trong tay đệ tử giai đoạn Trúc Cơ của Vấn Đạo Tông".
"Sau khi thành công, cả ba chúng ta đều sẽ được thăng chức, chuyện sắp thành công rồi, sao hai người bọn ngươi lại sợ hãi rụt rè, nhìn trước ngó sau như vậy, mau theo cho kịp!"
Không ngờ mục đích của bóng đen thứ ba cũng là viên Hoàng Huyết Thạch mà Mạnh Cảnh Chu mua về.
"Khối Hoàng Huyết Thạch mà ngươi mua rốt cuộc là thứ quái gì, chuyên thu hút cảnh giới Hóa Thần." Lục Dương châm biếm, cho ngươi khoe giàu, giờ thì ai cũng biết ngươi có Hoàng Huyết Thạch cực phẩm rồi.
"Ai mà biết, nếu sớm biết gây ra nhiều chuyện như vậy, thì chi bằng ta vứt vào thùng rác còn hơn." Mạnh Cảnh Chu cũng đang tự trào.
Ba vị cảnh giới Hóa Thần cùng lúc bước tới phòng khách của Mạnh Cảnh Chu.
"Hoàng Huyết Thạch!" Thái thú nhìn thấy Hoàng Huyết Thạch để bên cạnh Mạnh Cảnh Chu, hai mắt sáng lên.
Quả nhiên giống y như dự đoán của mình, là khối Hoàng Huyết Thạch mà tuyệt nhiên không thể để tràn vào thị trường.
Gia chủ Mạc Gia chú ý tới phản ứng của thái thú, biết được mình đoán không sai.
Bóng đen thứ ba cũng mắt sáng rực, tuy chưa từng thấy Hoàng Huyết Thạch cực phẩm trông như thế nào, nhưng phẩm chất như vậy, cho dù không phải cực phẩm thì cũng chẳng kém bao nhiêu, đủ dùng rồi.
"Đúng rồi đại nhân, chúng ta lấy khối Hoàng Huyết Thạch này để làm gì?" Thái thú hỏi một cách vô ý.
Có lẽ vì mục tiêu ở ngay trước mắt, khiến bóng đen thứ ba buông lỏng cảnh giác trong vô thức, buột miệng nói: "Đương nhiên là để luyện hóa con phượng hoàng dưới chân thành thi khôi, lật tung cả quận Lạc Phượng, rạng danh Cửu U Giáo chúng ta, hiện giờ bố cục đã bước đầu thành hình, chỉ thiếu Hoàng Huyết Thạch cực phẩm làm hạt nhân."
"Ngươi là người Cửu U Giáo?!" Gia chủ nhà họ Mạc thốt lên.
"Đây há chẳng phải lời thừa thải sao, chúng ta không phải Cửu U Giáo chẳng lẽ lại là Bất Hủ Giáo... Khoan đã, bọn ngươi là ai!" Bóng đen thứ ba bừng tỉnh, hai người này căn bản không phải thuộc hạ của mình!
Cả ba tên trộm vặt lẻn vào nhà đều như gặp phải kình địch, tựa hồ một câu không hợp thì sẽ động thủ.
"Nếu như đã bị phát hiện, thì không thể giữ lại các ngươi nữa rồi!" Bóng người thứ ba ngang nhiên động thủ, lộ rõ mồn một tu vi giai đoạn Hóa Thần đỉnh phong, định thừa cơ giết chết hai người họ.
Thái thú và gia chủ nhà họ Mạc cũng không phải hạng hạng xoàng, cùng là cảnh giới Hóa Thần, ngươi còn muốn giết chúng ta trong thoáng chốc, ai giết ai còn chưa biết chắc!
Cùng lúc đó, không gian đọng lại, ba người họ ai nấy đều không thể cử động, như thể thời gian ngưng đọng lại.
Sửa đổi quy tắc, năng lực của cảnh giới Hợp Thể.
Tô Y Nhân ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận