Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 812: Nhị sư huynh chiến thắng Nguyên Anh của chính mình (2)

Lục Dương nghi ngờ nhìn Bất Hủ tiên tử:
- Vậy ngươi đã thử mấy lần?
- Tiên tử ta không giỏi toán, không nhớ.
Lục Dương thoát khỏi không gian tinh thần, liên tục an ủi bản thân, Vô Địch Anh mạnh mẽ là chuyện tốt, Vô Địch Anh mạnh mẽ là chuyện tốt.
Lục Dương vừa đi vừa xem, cuối cùng cũng đến được ‘Khu Vân Chi’ mà mình mong nhớ, mà cuốn sách đầu tiên này khiến hắn vô cùng phấn khích.
- Đây là tâm đắc tu luyện kỳ Nguyên Anh của Đại sư tỷ sao?
- Xem xem Đại sư tỷ tu luyện Nguyên Anh như thế nào, bước đầu tiên tu luyện Nguyên Anh, nghiền nát Kim Đan thành Nguyên Anh, bước thứ hai tu luyện Nguyên Anh, vượt qua Thiên kiếp… Ừ?
Sao đến bước thứ hai lại không giống với người khác rồi?
- Nói như vậy thì hình như từng nghe người ta nói, Đại sư tỷ lúc đột phá Nguyên Anh kỳ đã gặp phải Thiên kiếp rồi, những tu sĩ khác đều là lúc đột phá Hóa Thần kỳ mới gặp phải.
- Nhị sư huynh Diệp Tử Kim bắt chước phương pháp của Đại sư tỷ, cũng ở kỳ Nguyên Anh gặp phải Thiên kiếp, sau đó Nguyên Anh sinh ra linh trí, bị Nguyên Anh đánh một trận.
Lục Dương cảm thấy mình và nhị sư huynh khá có duyên, tuy hai người chưa từng gặp mặt, nhưng đã là sư huynh đệ cùng chung số phận rồi.
- Đào lão, lúc đầu Đại sư tỷ làm thế nào mà ở kỳ Nguyên Anh đã gặp phải Thiên kiếp vậy?
Lục Dương chủ động hỏi Đào lão, Đào lão hẳn là biết rõ quá trình cụ thể.
- Ồ, ngươi nói chuyện này à. Lúc đó Tiểu Vân ở đỉnh Kim Đan đã vô tình đi vào một sân thí luyện thượng cổ, ở bãi đất đó tiến hành thí luyện, chiến đấu với hư ảnh của người giữ kỷ lục trước đó, đánh bại hư ảnh của người giữ kỷ lục, đứng đầu bảng xếp hạng.
- Người giữ kỷ lục trước đó là ai?
Khương Liên Y tò mò, nếu là nhân vật thượng cổ thì nàng hẳn đã từng nghe qua.
- Ứng Thiên Tiên?
Thì ra là Ứng Thiên Tiên ngươi thua đến đỏ mắt nên báo thù Đại sư tỷ à.
Bất Hủ tiên tử gật đầu:
- Giống như là chuyện Ứng Thiên Tiên làm ra, trước đây hắn chơi cờ vây còn hay hối hận nữa.
- Vậy hắn hối hận thì các ngươi cứ để hắn hối hận à?
- Để chứ, sao lại không để, chơi cờ chú trọng công bằng, hắn hối hận thì cứ hối hận thôi, hắn hối hận thì chúng ta đánh hắn, đánh xong rồi chúng ta cũng hối hận, nói là không nên đánh hắn, coi như vừa rồi không đánh đi.
- Ta có ấn tượng về Thượng Cổ sân thí luyện mà Vân nha đầu đi kia, kia là địa phương đã tồn tại trước thời đại Thượng Cổ, Ứng Thiên Tiên khi Kim Đan kỳ đi qua nơi đó, đánh vỡ ghi chép, trở thành hạng nhất ngay lúc đó, chấn động một thời.
- Lúc đó ta ở xa, không đến được, đến lần nữa thì ta đã là Nguyên Anh kỳ rồi.
- Ước chừng là sau khi hắn thành tiên đã để lại một đạo pháp thuật ở sân thí luyện, nếu có thể phá vỡ kỷ lục của hắn thì sẽ bị sét đánh gì đó.
- Cũng không tính là trả thù, không hoàn toàn tính là trả thù, ít nhất thì sét đánh xong thực sự có thể khiến Nguyên Anh trở nên mạnh mẽ hơn.
Lục Dương tiếp tục hỏi:
- Vậy nhị sư huynh thì sao, nhị sư huynh cũng vào thí thử luyện thượng cổ phá vỡ kỷ lục sao?
Xem ra nhị sư huynh còn lợi hại hơn cả tưởng tượng của mình.
- Ngươi nói Tiểu Diệp à? Hắn có lòng muốn đi, phải không thể đi được, sau khi Tiểu Vân rời khỏi sân thí luyện thượng cổ thì sân thí luyện thượng cổ đã đóng cửa, không thể mở ra được nữa, cho đến nay vẫn chưa tìm ra nguyên nhân.
Khương Liên Y đại khái đoán được nguyên nhân, Ứng Thiên Tiên là người rất có nguyên tắc:
- Ước chừng là sợ lại có người trên bảng xếp hạng vượt qua hắn, nguyên tắc của Ứng Thiên Tiên là mất mặt không thể mất hai lần.
- Cũng khá có nguyên tắc.
Lục Dương bất lực phàn nàn.
- Vậy thì lôi kiếp của nhị sư huynh là từ đâu ra?
- Hắn mắng Ứng Thiên Tiên suốt một ngày.
Lục Dương hít vào một hơi, quả nhiên là nhị sư huynh, gan lớn thật.
Hắn cho dù có Bất Hủ tiên tử bảo vệ thì cũng không dám đối xử với Ứng Thiên Tiên như vậy.
- Ngươi cũng biết sau đó chuyện gì xảy ra, tiểu tử này phá Đan thành Anh, gây ra thiên tai, uy lực mạnh đến ngay từ đầu đã đánh xuống hai tia lôi điện.
- Hai tia lôi điện đánh cho Nguyên Anh của tiểu Diệp khai khiếu, Nguyên Anh kia thật khiến người ta mở mắt, bay đến trên trời có thể đánh nát lôi kiếp, bay trở về trong thân thể có thể hành hung chủ nhân.
Đào lão tấm tắc lấy làm kỳ lạ về loại tràng cảnh đó, sống năm ngàn năm đều chưa thấy qua cảnh tượng không hợp thói thường như thế.
Lục Dương nghe cũng rất hâm mộ, Nguyên Anh của hắn đối mặt với lôi kiếp chỉ biết chạy trốn.
- Ta còn nghe nói nhị sư huynh tự hủy Nguyên Anh, lại luyện lại một cái?
- Đó là lừa người ngoài, tình hình thực tế khá đặc biệt, không tiện cho người ngoài biết, các ngươi không tính là người ngoài, nói cho các ngươi biết cũng không sao, thực ra là Tiểu Diệp chiến thắng được Nguyên Anh của mình.
Lục Dương vì thế mà rung động, đây chính là đột phá mà mình mong muốn nhất, vội vàng truy hỏi:
- Nhị sư huynh làm thế nào để chiến thắng được Nguyên Anh vậy?
- Hắn nói Nguyên Anh dù mạnh đến đâu thì cũng là một bộ phận của hắn, đã là một bộ phận của hắn thì tổng thể của hắn chắc chắn mạnh hơn cục bộ, cho nên hắn chắc chắn có thể chiến thắng được Nguyên Anh của mình.
- Hắn còn nói, chiến thắng về tinh thần cũng là một loại chiến thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận