Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1242: Ngươi là người phương nào? (2)

Huyền Huyền cảm thấy cho dù lão tổ tông Độ Kiếp kỳ nhà mình tới, đụng phải một kiếm này cũng sẽ tránh né mũi nhọn, lo lắng đụng một kiếm liền rách cả mai.
Hải tộc kiếm khí yêu ma đụng tới một chiêu này trực tiếp bị đánh tan, trở thành kiếm khí không quy tắc, những kiếm khí kia còn không có rơi xuống Thừa Ảnh Kiếm, liền bị khí tức Thừa Ảnh Kiếm thả ra thôn phệ không còn một mảnh.
Keng !
Tất cả kiếm khí bị Thừa Ảnh Kiếm thôn phệ, chỉ có Hàm Quang kiếm cùng là tiên kiếm không bị ảnh hưởng, va chạm với Thừa Ảnh Kiếm.
Hai đại tiên kiếm va chạm, vượt qua cổ kim, đại địa run run, cả kho kiếm đều lung lay sắp đổ, dao động Kiếm Lâu căn cơ, bất cứ lúc nào đều có áp xuống tới nguy hiểm.
Hai vị tuyệt đại kiếm tu không quan tâm, mỗi người thi triển kiếm đạo, muốn lấy kiếm đạo áp đảo đối phương.
Hai đại kiếm đạo lĩnh vực trải rộng ra, song phương cũng không có đường hoàng hào phóng như trong tưởng tượng của mọi người.
Kiếm đạo lĩnh vực của Kiếm Lâu Chí Tôn là quỷ ảnh trùng điệp, đây đều là cường địch nàng chém giết qua, lấy Linh Hồn đạo quả hình thức ban đầu bắt chước, để bọn chúng phục hồi như cũ bên trong kiếm đạo lĩnh vực.
Kiếm đạo lĩnh vực của Liễu Ninh Hiên giống như tận cùng của thế giới, một mảnh đỏ thẫm, Đại Nhật trầm luân, sao trời vỡ vụn, hết thảy sinh linh bước vào lĩnh vực đều sẽ không hiểu thấu tử vong, giống như trúng nhân quả chỉ thuật hẳn phải chết.
Cho dù lấy thiên phú kiếm đạo của Lục Dương đều xem không hiểu kiếm đạo lĩnh vực của hai người này, càng đừng bảo là những người khác.
Bất Hủ tiên tử thì càng không cần nói. Tất cả hiểu rõ về kiếm đạo đều bắt nguồn từ Lục Dương.
Kiếm đạo lĩnh vực rất có khuếch trương, bành trướng, cọ rửa mỗi một tấc không gian, không gian đều có vẻ không ổn định, không ngừng xuất hiện vết rách, giống như muốn vỡ vụn ra.
Oanh ! oanh ! oanh !
Kiếm đạo lĩnh vực va chạm, Kiếm Lâu trên đỉnh đầu rốt cục không chịu nổi uy lực như thế, trực tiếp đổ sụp, hóa thành phế tích, muốn bao phủ kho kiếm.
Nhưng bị kiếm đạo lĩnh vực của hai người trùng kích vào, phế tích Kiếm Lâu trực tiếp bị xé toan, hoàn toàn không ảnh hưởng tới hai người. Hai người thở hồng hộc, nhìn chòng chọc vào lẫn nhau, bọn hắn đều là kiếm đạo Chí cường giả trong thời đại của mỗi người, xuất đạo đến nay đã gặp qua đối thủ lực lượng ngang nhau, nhưng chưa hề gặp qua địch nhân có thể ganh đua cao thấp về phương diện kiếm đạo của mình.
- Tiên tử, hai người bọn hắn ai sẽ thắng?
Lục Dương khẩn trương hỏi.
Mặc dù Bất Hủ tiên tử không hiểu rõ lắm về kiếm đạo, nhưng mạnh yếu vẫn là phân được chứ nhỉ.
- Chậc, dựa theo hai người bọn hắn đấu pháp, xem chừng không có một hai ngày là không ra được kết quả, nhưng, căn cơ của Kiếm Lâu tiểu cô nương kia quá yếu, không đánh được thời gian dài như vậy.
- A.
Lục Dương lo lắng Kiếm Lâu Chí Tôn thay cho Minh Đài.
Liễu Ninh Hiên cũng nhìn ra điểm này, mặc dù hắn trở thành kiếm linh, không cách nào biến trở về hình người, nhưng thắng ở căn cơ vững chắc, không đến mức nến tàn trong gió giống như Kiếm Lâu Chí Tôn, chẳng mấy chốc sẽ dập tắt.
Sau đó Bất Hủ tiên tử lại nói:
- Bất quá nếu có phe thứ ba tham gia, rất nhanh có thể giải quyết Liễu Ninh Hiên.
- Phe thứ ba tham gia?
Đang lúc Lục Dương đang buồn bực đến cùng ở đâu ra phe thứ ba, chỉ thấy một thân ảnh quen thuộc đột nhiên xuất hiện, bay đến bên người Kiếm Lâu Chí Tôn.
- Đạo hữu, ta tới giúp ngươi.
- Vân Mộng Mộng?
- Vân cô nương?
Thấy rõ thân ảnh kia, Lục Dương giật mình, Vân Mộng Mộng đang ở bên cạnh mình ăn nhờ ở đậu làm sao đảo mắt liên biến thành phe thứ ba có thể kề vai chiến đấu cùng Kiếm Lâu Chí Tôn rồi?
Mấy người Quản lâu chủ cũng không nghĩ tới tiểu cô nương bên người Lục Dương lại cường đại như thế.
- Tu vi Kim Đan kỳ của nàng là ngụy trang!
Lục Dương kịp phản ứng, Vân Mộng Mộng này không thành thật a.
- Chờ một chút, tiên tử ngươi làm sao không nói với ta?
Mình không nhìn ra, tiên tử ngươi còn không nhìn ra tu vi Vân Mộng Mộng là ngụy trang sao.
Lục Dương tranh thủ thời gian nhớ lại từng cuộc trò chuyện dọc theo con đường này, giống như chưa từng có lời nào thất lễ đối với Vân Mộng Mộng tiền bối nha.
Địa phương duy nhất có khả năng có vấn đề chính là hảo tỷ muội Vân Mộng Mộng là ai, giống như mình trước đó hứa hẹn muốn dạy nàng luyện kiếm thì phải.
Không biết vì cái gì, Lục Dương lo lắng bất an, giống như có chuyện gì đó không hay muốn phát sinh.
- Bản tiên nhìn ngươi cùng với nàng chơi rất vui, nếu báo ra tu vi của nàng, lo lắng ngươi quá câu nệ, hỏng sự hăng hái của ngươi.
Nói xong, Bất Hủ tiên tử làm mặt quỷ, xoay người sang chỗ khác, không nguyện ý phản ứng Lục Dương.
- Ngươi là người phương nào!
Liễu Ninh Hiên cũng bị Vân Mộng Mộng xuất hiện kinh ngạc một chút, hắn cùng Kiếm Lâu Chí Tôn ở vào một trạng thái thăng bằng vi diệu, bất kỳ bên nào biến hóa đều sẽ ảnh hưởng đến cán cân thắng lợi.
Vân Mộng Mộng vốn định tự giới thiệu, nhưng nàng nghĩ lại, đã có Vân Mộng Mộng thành Tiên Nhân rồi, mình cũng không phải Tiên Nhân, nếu báo lên cái tên Vân Mộng Mộng chẳng phải là để cho cái tên này mất thể diện?
- Bản cô nương gọi Vân Chi.
Lục Dương bị dọa đến hai chân như nhũn ra, kém chút liền muốn quỳ xuống.
Xong con bê, tiên tử hại ta rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận