Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 921: Hiến tế Đại Ngu vương triều

Bội kiếm của Ngu Đế thế nào sẽ xuất hiện ở trong tay tên tiểu tu sĩ này? Là lấy ra từ trong cổ mộ sao?
Mọi người miên man bất định, thân tín của thiếu niên biết được càng nhiều chuyện hơn. Bọn hắn nghe thiếu niên nói qua, Ngu Đế Vũ Nghiêu sớm đã thành tiên, chỉ bất quá không làm người đời biết tới thôi.
Bội kiếm của Ngu Đế mang ý nghĩa cái gì, mang ý nghĩa tiên kiếm! Đây là vật liệu hết thảy Bán Tiên đều tha thiết ước mơ. Khó trách đại nhân kích động như thế.
- Các ngươi ai biết người nắm giữ tiên kiếm là ai?
Thiếu niên không có chú ý qua thế hệ trẻ tuổi, thiên tài chỉ cần còn chưa trưởng thành, liền không cần quá chú ý.
Thế gian thiên tài sao mà nhiều, hắn lúc trước cũng là một trong rất nhiều thiên tài, bây giờ lại nhìn, còn có mấy người sống, chỉ có chính hắn thôi.
- Khởi bẩm đại nhân, cái này người tên là Lục Dương, là đệ tử của Tông chủ Vấn Đạo tông, từng tại Kim Đan kỳ bất phân thắng bại với Thiếu giáo chủ Thiên Đình giáo.
Nghe đến đó, thiếu niên này mới thoáng coi trọng Lục Dương hơn.
Nhưng cũng chỉ là hơi thôi.
- Một trong năm đại tiên môn Vấn Đạo tông sao.. .
Thân tín thấy thiếu niên hình như có ý động, truyền âm nhắc nhở:
- Đại nhân, Lục Dương nắm giữ bội kiếm của Ngu Đế, nói không chừng là Ngu Đế ban cho, không thể hành động thiếu suy nghĩ .
Người gọi Lục Dương này nói không chừng là đệ tử thân truyền của Ngu Đế, không phải thế nào thu hoạch được bội kiếm của Ngu Đế?.
Lại liên hợp hành vi của Lục Dương, có thể bất phân thắng bại cùng Thiếu giáo chủ Thiên Đình giáo, nghe nói sư tôn của vị Thiếu giáo chủ kia chính là chủ nhân Thiên Đình - Đậu Thiên Tôn, một vị Thượng Cổ Tiên Nhân danh phù kỳ thực.
Đồ đệ của Thượng Cổ Tiên Nhân cùng đồ đệ của Ngu Đế bất phân thắng bại, là hợp tình hợp lý.
Thiếu niên nghe vậy cũng không vì thân tín khuyên can mà nổi giận, ngược lại cười ha ha, ý vị thâm trường nói:
- Nếu ta không biết nội tình, ngươi nói thật là có lý, hết sức đáng tiếc, suy đoán của ngươi cũng không khả năng, Ngu Đế đã không còn nữa.
Thân tín nghe vậy kinh hãi, Ngu Đế không còn nữa, ý gì? Ngu Đế là Tiên Nhân, thế nào sẽ không còn?
- Ngươi cảm thấy tại sao Ngu Đế lại tùy ý để vương triều hủy diệt?
Thiếu niên hỏi lại, nhưng càng giống đang lầm bầm lầu bầu.
- Hắn mưu cầu một cơ hội a, một cơ hội rời đi cái thế giới này.
Thiếu niên lộ ra thần sắc hồi ức:
- Thế giới này từ Thượng Cổ đến nay đã bị phong tỏa, ai cũng ra không được, ai cũng vào không được, Ngu Đế tự đại quật khởi, tranh đoạt thiên hạ cùng các nhân kiệt qua đường, thành lập Đại Ngu vương triều, quyền thế thao thiên, tu vi lại là Tiên Nhân, bất kể xem ở phạm vi thế lực, hay xem ở tu vi, hay hoặc xem ở nhân sinh đã trải qua, hắn đều đã là tồn tại đăng phong tạo cực, lại không thể có không gian tiến bộ.
- Cho nên hắn vẫn muốn rời đi thế giới này, đi xem một chút bên ngoài là bộ dáng gì.
- Vũ Hữu Đạo lấy khẩu hiệu khôi phục Đại Ngu, Ngu Đế không biết sao, hắn dĩ nhiên biết, chẳng qua không cần thiết đi quản mà thôi.
- Nói là Đại Ngu vương triều hủy diệt, chẳng thà nói là Ngu Đế tự tay hiến tế vương triều của mình, đến nỗi sử dụng thủ đoạn gì, ngươi không cần biết, đó là năng lực của đạo quả, ta giảng cho ngươi thì ngươi cũng không nhớ được.
- Sau khi Đại Ngu hủy diệt, ta còn gặp qua Ngu Đế mấy lần, hắn cũng không hề rời đi, có lẽ là còn chưa đầy đủ điều kiện nào đó, mãi đến trước đó không lâu, trong nháy mắt ta cảm nhận được khí tức của Ngu Đế, giống như bạo phát ra, lập tức tiêu tán, thế gian không còn có hắn người này nữa, chắc là Ngu Đế đã rời đi thế giới này.
- Cho nên, ngươi không cần lo lắng Ngu Đế còn sẽ ra ngoài, hắn đã rời đi thế giới này, tiểu tử gọi Lục Dương này bất quá là dưới cơ duyên xảo hợp mới lấy được bội kiếm của Ngu Đế mà thôi.
- Tiên vật, người tài mới có, Lục Dương hắn một giới phàm tục, tu vi Nguyên Anh kỳ, há có tư cách nắm giữ tiên vật như thế?
- Ta đoán, điều kiện để Ngu Đế rời đi cái thế giới này rất hà khắc, nói không chừng không hỉ muốn hiến tế Đại Ngu vương triều, còn muốn hiến tế chính hắn, cuối cùng nhất đành phải hắn một người rời đi, không có cách nào mang bất kỳ vật gì trên người, mới lưu bội kiếm lại nơi này.
- Theo góc nhìn của ta, bên trong không chỉ là một thanh bội kiếm, mà là hết thảy Ngu Đế lưu lại.
- Mà manh mối là đang ở trên người tiểu tử gọi Lục Dương này.
Thiếu niên lại lần nữa nhìn chằm chằm Lục Dương bên trong chiếu lại, trong miệng nói lẩm bẩm, bấm ngón tay tính toán vị trí của Lục Dương, bỗng nhiên thân thể không hiểu run rẩy một cái, giống như là bị người nào quạt một bạt tai.
- Tê, kỳ quái.
Thiếu niên hồ nghi nhìn bốn phía, đang suy nghĩ muốn một lần nữa tính toán một lần hay không, suy nghĩ một chút vẫn là thôi.
- Đại nhân, xảy ra chuyện gì sao?
- Ta thế mà tính không ra vị trí tiểu tử này, không chỉ có hắn, tiểu tử bên cạnh hắn kia, còn có Lão Mã đều coi không ra... À, nghe đồn bội kiếm của Ngu Đế có thể trảm cắt hết thảy, tất nhiên là tiên kiếm chặt đứt liên hệ giữa ta cùng Lục Dương, bằng không thì tiểu tử này còn thu được tiên vật khác có thể che giấu mọi tính toán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận