Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1264: Bí quyết nhỏ dùng kiếm (1)

- Sau đó ngươi lấy Thanh Phong kiếm làm chủ, để kiếm khác cộng minh dần dần đạt thành nhất trí cùng Thanh Phong kiếm...
- Tốt nhất là ngay thời điểm khí thế Thanh Phong kiếm đạt đến đỉnh phong, sinh ra cộng minh...
Bất Ngữ đạo nhân miêu tả đơn giản, nếu đổi lại những người khác, tỉ như Bất Hủ tiên tử, nhất định nghe không hiểu ra sao, nhưng Lục Dương nghe qua, rất dễ dàng có thể lý giải có ý gì.
Hai mắt Lục Dương sáng lên, trong lòng lặp đi lặp lại thôi diễn, không ngừng phỏng đoán bản ý Vạn Kiếm Quy Tông.
- Ta thử một chút.
Lục Dương theo thứ tự lấy ra Thừa Ảnh Kiếm, Thất Tinh Kiếm tổ, Bất Ngữ đạo nhân nhìn mà hâm mộ không thôi.
Lục Dương đứng vững, mặt cỏ dưới chân tạo nên từng vòng từng vòng gợn sóng, giống như bị kiếm khí xẹt qua, Thừa Ảnh Kiếm cùng Thất Tinh Kiếm tổ không ngừng rung động, cuối cùng tần suất đạt thành nhất trí với Thanh Phong kiếm, dùng cái này bay vào Thanh Phong kiếm, hòa làm một thể.
- Hai.
Lục Dương chặt một kiếm tới Bất Ngữ đạo nhân lại, kiếm khí như thác nước, phát triển mạnh mẽ, một tia sáng bạc hiện lên, lại lân nữa bị Bất Ngữ đạo nhân dùng hai ngón tay kẹp lấy.
- Tốt.
Bất Ngữ đạo nhân cười to, không nghĩ tới hơi chút chỉ điểm, Lục Dương đã lĩnh ngộ ra chân ý của Vạn Kiếm Quy Tông.
Cổ tay hắn lắc một cái, quăng bay đi Lục Dương cùng Thanh Phong kiếm, đồng thời tay phải vác ở đằng sau, không ngừng xoa xoa ngón trỏ cùng ngón giữa.
Uy lực một kiếm này vượt qua tưởng tượng của hắn.
Lục Dương bị quăng nghiêng ngã, đợi một lúc mới đứng vững, Thừa Ảnh Kiếm cùng Thất Tinh Kiếm tổ đều rơi ra.
Bất Ngữ đạo nhân bước đi lên phía trước, tươi cười đầy mặt:
- Làm rất tốt, nếu siêng năng luyện tập, tất nhiên có thể thuần thục thi triển ra Vạn Kiếm Quy Tông. . Tiểu Lục?
Bất Ngữ đạo nhân phát hiện Lục Dương đang ngây người tại chỗ, nhìn chằm chằm tám thanh kiếm rơi trên mặt đất, không biết đang suy nghĩ gì.
Một lát sau, Lục Dương lấy lại tinh thần mới hỏi:
- Sư phụ, Vạn Kiếm Quy Tông này thi triển ra có phải quá rêu rao hay không?
Bất Ngữ đạo nhân gật gật đầu, Vạn Kiếm Quy Tông tràng diện hùng vĩ mà suất khí, nhất là thời điểm vạn kiếm cộng minh run run, lần lượt quy vị, xác thực quá rêu rao, cho nên rất được kiếm tu yêu thích.
Tiếp đó Lục Dương lại hỏi:
- Thế nhưng chiêu thức rêu rao, chẳng phải mang ý nghĩa đối thủ biết ngươi muốn thi triển Vạn Kiếm Quy Tông, cho đối thủ thời gian phản ứng?
- Đây đúng là thiếu hụt của Vạn Kiếm Quy Tông.
Cái này có khả năng dẫn đến đối thủ trốn tránh, hoặc là tụ lực ra chiêu.
Trong lòng Lục Dương dần dần hiện ra một ý nghĩ:
- Vậy nếu ta là giấu Thừa Ảnh Kiếm cùng Thất Tinh Kiếm tổ ở bên trong tiểu thế giới của Thanh Phong kiếm, thời điểm thi triển Vạn Kiếm Quy Tông thì mới chín kiếm hợp nhất, bên ngoài không nhìn ra cái gì, đối thủ chẳng phải không biết ta thi triển Vạn Kiếm Quy Tông, không có phòng bị rồi?
Bất Ngữ đạo nhân không có trả lời, mà yên lặng đập bả vai Lục Dương.
- Nhớ kỹ, về sau khi nói với người khác về một chiêu này thì là chính ngươi ngộ ra đến, không quan hệ gì với vi sư. ...
Nghe được biện pháp Lục Dương nói ra, Bất Ngữ đạo nhân lập tức sinh ra một loại cảm giác Lục Dương đã xuất sư, đấu pháp không muốn mặt áp đáy hòm của mình đã không cần thiết truyền thụ cho Lục Dương.
Hắn cảm giác Lục Dương hoàn toàn có thể lĩnh ngộ ra một đấu pháp không muốn mặt khác càng thích hợp cho chính hắn, dùng càng thuận tay.
Trò giỏi hơn thầy a.
Chỉ nói đến Vạn Kiếm Quy Tông này, đừng nói Lục Dương là đồ đệ mình, coi như Lục Dương không phải đồ đệ mình, người bên ngoài xem ra hắn cũng là đồ đệ của mình.
Lục Dương cảm thấy phương pháp mình cải tiến xác thực rất dùng tốt, không nói đến giải quyết vấn đề quá rêu rao của Vạn Kiếm Quy Tông, chỉ cần giải quyết vấn đề không thể dùng Thất Tinh Kiếm tổ ở bên ngoài đã chứng minh là phương pháp tốt.
Dù sao người ở bên ngoài xem ra, Thất Tinh Kiếm tổ là của Lục Thiếu giáo chủ, không quan hệ gì đến Lục Dương hắn.
Thất Tinh Kiếm tổ một mực không có cơ hội thi triển, để Lục Dương cảm thấy mình có chút xin lỗi Thất Tinh Kiếm tổ.
Đây là biện pháp tốt một công nhiều việc.
Rất nhanh Lục Dương liền giấu Thừa Ảnh Kiếm cùng Thất Tinh Kiếm tổ ở bên trong tiểu thế giới của Thanh Phong kiếm, lại lần nữa thi triển Vạn Kiếm Quy Tông. Quả nhiên từ bên ngoài không nhìn ra mánh khóe, thậm chí Bất Ngữ đạo nhân nhìn đều muốn giơ ngón tay cái lên hô một tiếng thật âm hiểm.
Bị sư phụ khen ngợi, Lục Dương không có kiêu ngạo tự mãn, mà là bình tĩnh lại, học tập như thế nào càng thêm thuần thục thi triển Vạn Kiếm Quy Tông, Bất Ngữ đạo nhân ở một bên nhìn liên tiếp gật đầu, tâm tính của tiểu đồ đệ này còn tốt hơn so với hắn lúc tuổi còn trẻ.
Hắn thời điểm đó nếu suy nghĩ ra chiêu thức âm hiểm gì, sớm sẽ đi âm người, đâu còn tiếp tục tu luyện.
Bảy ngày trôi qua, Lục Dương rốt cục có thể thuần thục thi triển Vạn Kiếm Quy Tông, một kiếm chặt xuống, thậm chí Bất Ngữ đạo nhân đều không phân rõ một kiếm này là Vạn Kiếm Quy Tông hay là một kiếm phổ thông, càng không cần phải nói người khác.
Trong bảy ngày này, Vân Chi, Vân Mộng Mộng cùng Cam Điềm tam nữ tới lại đi, Vân Mộng Mộng còn ngồi xổm ở bên cạnh nhìn Lục Dương đang một mực tu luyện, cảm thấy thực sự không có ý nghĩa liên lại trở về nghe điệu hát dân gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận