Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 520: Thực ra, chiêu này không phải dùng để đối phó với ngươi đâu (1)

Thần sắc Vũ Hữu Đạo lạnh lùng, chưa từng có ai dám nói với hắn như vậy.
- Hừ, muốn chết!
Tay áo và cánh tay của hắn khẽ vung lên, hai nhóm khí tức năm màu xuất hiện trên đầu, khí tức năm màu dần dần thành hình, ngưng tụ thành ngũ trảo Thanh Long dài ngàn trượng cùng Bạch Hổ cao như núi, hộ pháp trái phải.
Cảnh tượng này quá kinh khủng, người dân thành Hán Thủy run rẩy, tim như treo lơ lửng.
- Ngũ Thải Long Hổ Khí, đây là khí tức của thiên tử trong truyền thuyết.
- Xong rồi, còn đánh thế nào đây?
- Hãy tin tưởng vào Châu mục đại nhân, Châu mục đại nhân nhất định có cách!
Mặc dù mọi người nói vậy, nhưng trong lòng cũng không chắc, không biết Lữ châu mục có thể đánh bại Vũ Hữu Đạo hay không.
- Giết hắn, đoạt quốc vận chi lực!
Long hổ xuất kích, Lữ châu mục không hề sợ hãi, nếu hắn bỏ chạy, hàng triệu người dân thành Hán Thủy này sẽ trở thành nô lệ của Vũ Hữu Đạo.
- Trấn Sơn!
Lữ châu mục lấy ra Hoang Châu đại ấn, dùng sức ấn xuống, một chữ ‘Hoang’ khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, chữ Hoang biến thành một vị thần khổng lồ cầm binh khí, chặn đứng đòn tấn công của Long hổ nhị khí.
Đây là Trấn Sơn Vệ, là quốc vận hóa thành, gọi là Trấn Sơn, thực chất là Trấn Quốc, xét về khả năng ứng biến, còn mạnh hơn Lữ châu mục rất nhiều.
- Quả nhiên đã coi thường ngươi, còn có thủ đoạn như vậy!
Vũ Hữu Đạo thu lại tâm trí chơi đùa, tình báo của Trấn Sơn vệ là thứ hắn không nắm được, nếu tiếp tục đánh như vậy, còn chưa biết quốc vận chi lực có thủ đoạn gì, nếu không cẩn thận phá giải được cục diện tử chiến này, thì mọi nỗ lực ở thành Hán Thủy đều sẽ đổ sông đổ biển.
Biết được sức mạnh của quốc có ý nghĩa gì, nếu không cẩn thận phá vỡ cục diện chí mạng này, thì mọi nỗ lực của thành phố Hanshui sẽ trở nên vô ích!.
- Quốc vận chi lực nhất định có thể khiến Long Hổ nhị khí của cô hoàn thành quá trình biến đổi, chết đi!
Vũ Hữu Đạo vỗ một chưởng, trong lòng bàn tay ẩn chứa càn khôn, như một đại thế giới, không gì không có, cả không gian rung chuyển, như đang cộng hưởng.
Lữ châu mục phát hiện mình như rơi vào đầm lầy, có một sức mạnh vô danh kéo theo, khó có thể di chuyển.
Phốc ! Lữ châu mục rắn chắc chịu một chưởng, một bàn tay xuất hiện sau lưng Lữ châu mục, ngực hắn bị xuyên thủng, liên tục ho ra máu, những người ở phía dưới có chút nhát gan vội vàng che mắt.
Ánh mắt hắn ảm đạm, sinh mệnh đang nhanh chóng trôi qua.
Đúng lúc Vũ Hữu Đạo muốn vung thêm một chưởng, ánh mắt ảm đạm của Lữ châu mục đột nhiên sáng lên, vết thương ở ngực nhanh chóng lành lại, tốc độ Vũ Hữu Đạo rút tay ra chậm hơn một chút, tay phải của hắn thực sự đã hòa làm một với ngực của Lữ châu mục.
Ánh mắt Lữ châu mục lóe lên vẻ điên cuồng, đấu pháp hắn không đấu lại được Vũ Hữu Đạo đã từ lâu tiến đến Độ Kiếp kỳ, thứ duy nhất hắn có thể so tài với Vũ Hữu chính đạo là nhục thể.
Quốc vận chi lực liên miên không dứt, có thể liên tục chữa lành cơ thể bị thương.
Lấy thương đổi thương, hao cũng phải hao chết hắn.
- Kẻ điên!
Vũ Hữu Đạo chửi ầm lên, kinh nghiệm chiến đấu của hắn không thể bảo không phong phú, mà phương thức chiến đấu điên cuồng giống như Lữ châu mục này, hắn còn là lần đầu tiên gặp được!
- Tới nữa đi, đồ phế vật bị trĩ!
Lữ châu mục cười lớn, hàm răng đầy máu.
Ngay khi Lữ châu mục và Vũ Hữu Đạo giao thủ, An đại nhân đã mở đại trận, một lớp rào chắn hình bán nguyệt giống như một cái bát úp ngược xuống thành Hán Thủy, có thể đảm bảo dư chấn từ cuộc giao tranh giữa Lữ châu mục và Vũ Hữu Đạo sẽ không ảnh hưởng đến thành Hán Thủy.
Giữa không trung thành Hán Thủy như có tiếng sấm sét nổ vang, chấn động đất trời, hai người tử chiến, quyền cước va chạm, tỏa ra ánh hào quang chói mắt, người phàm không thể nhìn thẳng vào trận chiến này, ngay cả những người có tu vi thấp hơn một chút khi nhìn thấy quá trình chiến đấu cũng cảm thấy ngực mình đau nhói, như thể có sự cộng hưởng vậy.
Vũ Hữu Đạo không dám sử dụng Chưởng Trung Càn Khôn đánh xuyên qua Lữ châu mục nữa, nếu không thì cánh tay còn lại của hắn cũng sẽ dính chặt vào cơ thể Lữ châu mục.
Hiện tại, một cánh tay của Vũ Hữu Đạo đã hòa vào ngực Lữ châu mục, hành động bị hạn chế rất nhiều, thêm vào đó là tốc độ hồi phục kinh người của Lữ châu mục, nhất thời hắn lại chiếm thế thượng phong.
- Chết tiệt, cút đi!
Vũ Hữu Đạo đánh thế nào cũng không thuận tay, vẫn không tài nào hiểu nổi Lữ châu mục nghĩ ra cách điên rồ này bằng cách nào.
Vũ Hữu Đạo đấm vào mặt Lữ châu mục, đầu Lữ châu mục nghiêng sang một bên, sau đó dùng sức hất cổ, từ từ đẩy trả lại.
- Chiêu này vốn dùng để đối phó với Bất Ngữ lão tặc, không ngờ lại tiện nghi cho ngươi trước!
Ánh mắt Lữ châu mục lóe lên vẻ điên cuồng.
- Bất Ngữ lão tặc, chẳng lẽ là Bất Ngữ Đạo Nhân?!
Rõ ràng Vũ Hữu Đạo đã từng nghe qua cái tên này.
- Nghe đồn Bất Ngữ Đạo Nhân có vô số kẻ thù trên khắp thiên hạ, chẳng lẽ Bất Ngữ Đạo Nhân muốn dùng cách kết thù để nâng cao sức chiến đấu của các tu sĩ Đại Hạ?
Vũ Hữu Đạo suy nghĩ, hắn là bậc đế vương, đầu óc thông minh, nghĩ nhiều hơn người khác một chút.
- Vấn Đạo tông quả nhiên là chướng ngại vật lớn nhất trong việc phục Đại Ngu đế quốc ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận