Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 216: Lý Hạo Nhiên: Bây giờ hủy hôn còn kịp không?

Ngay sau khi Lục Dương biết được đối tượng hôn ước của Lý Hạo Nhiên, trong đầu không hiểu sao hiện lên rất nhiều thần thoại truyền thuyết:
Ngưu Lang Chức Nữ, Tam Thánh Mẫu và Lưu Ngạn Xương, Thiên Tiên Phối...
Trong lịch sử có rất nhiều ví dụ trâu già gặm cỏ non có thể chứng minh, phàm nhân và tiên nữ kết hôn, là con đường tắt nhanh nhất để một bước lên mây, hơn nữa tỷ lệ thành công cực cao.
Lưu Ngạn Xương là một ngoại lệ, nhưng đó là do vấn đề của anh trai Tam Thánh Mẫu, Dương Tiễn, hoặc là vấn đề trong chế độ thiên đình, nhưng Tô Y Nhân nhìn cũng không giống có anh trai trong giai đoạn Độ Kiếp, thời kỳ Thượng Cổ cũng không có luật trời hay thiên đình.
Vậy kết luận đã rất rõ ràng rồi.
"Lý sư đệ sau này sắp hưởng phúc rồi, thế này thì phải bớt đi bao nhiêu năm đi đường vòng chứ, đúng là khiến mọi người ghen tị không thôi mà." Lục Dương tặc lưỡi khen tài, hắn và Mạnh Cảnh Chu cảm thấy chuyến đi này không tốn công vô ích.
Đáng lắm.
"Đúng rồi, lúc đầu Lý sư đệ gọi chúng ta tới đây là để làm gì nhỉ?" Lục Dương quên mất mục đích ban đầu của chuyến đi này.
Mạnh Cảnh Chu nhai một nắm nhân hạt dưa, bỏ hết cả nắm vào trong miệng, dư vị khôn cùng, hắn ta suy nghĩ một thoáng: "Hình như nói sợ rằng khi gặp vị hôn thê quá căng thẳng, bảo chúng ta tới trợ uy."
"À, Lý sư đệ có vẻ không căng thẳng cho lắm, vậy chắc không cần chúng ta giúp đâu." Lục Dương nhìn vẻ mặt khóc không ra nước mắt của Lý Hạo Nhiên, cảm thấy chẳng liên quan gì tới căng thẳng.
"Còn hạt dưa không, hết rồi." Lòng bàn tay Lục Dương toàn vỏ hạt dưa.
Mạnh Cảnh Chu lấy ra một túi hạt dưa: "Có thì có, chỉ là hạt sống thôi."
"Không sao, ta có lửa, để ta rang, ngươi muốn vị gì?"
"Hơi mặn một chút."
"Dễ thôi."
Lục Dương phun ra Tam Vị Chân Hỏa, khống chế nhiệt độ ngọn lửa, đốt nóng hạt dưa.
Lúc này Lý Hạo Nhiên vẫn chưa biết hai vị sư huynh đáng tin cậy đã hoàn toàn từ bỏ y, giờ đây y cũng chẳng màng được tới chuyện đó.
Lý Hạo Nhiên đang nghe mẫu thân mình kể đã tặng y cho người khác thế nào.
"Hôm đó chẳng phải ba con và mẹ được Y Nhân cứu sao, lúc đó Y Nhân nhìn ra mẹ có thai, hỏi mẹ có thể để con và cô ấy định hôn ước hay không."
"Mẹ lúc đó nghĩ thầm cô nương nhà người ta cũng xinh đẹp, hơn nữa tu vi lại cao, định hôn ước với người ta là trèo cao rồi, Y Nhân vui lòng, hai vợ chồng nhà ta cũng vừa ý."
"Không phải, mẹ, người không hề cân nhắc tới vấn đề tuổi tác sao?" Lý Hạo Nhiên nghe mà giương mắt đờ đẫn, y sống lâu vậy rồi, chưa từng nghe qua nhà nào định hôn ước kiểu này.
Lý mẫu ra vẻ tên tiểu tử ngươi đúng là không biết tốt xấu: "Mẹ từ nhỏ dạy con thế nào, đừng bị quan niệm thế tục ràng buộc, đối với người tu tiên, tuổi tác là vấn đề sao? Tất nhiên là không rồi."
"Con xem thử bạn đời của các đại năng giai đoạn Hợp Thể thời nay, tuổi tác chênh nhau mấy trăm mấy nghìn tuổi cũng đáng để nói ư?"
Lý mẫu gập ngón tay đếm cho Lý Hạo Nhiên nghe, có người đó người kia người nọ có tình huống như này, chênh lệch tuổi tác lớn đến nhường nào, quan hệ vợ chồng hòa hợp.
"Còn có giai đoạn Độ Kiếp, chênh lệch tuổi tác càng lớn nữa."
Lý Hạo Nhiên đau khổ mà xoa ấn đường, hóa ra lý do mà lúc nhỏ nói với mình những lý luận này bắt nguồn từ đây.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu nghe đến gật gù không thôi, Lý mẫu nói cũng có chút đạo lý, trong giới tu tiên, chỉ cần có tình yêu, chênh lệch tuổi tác thực sự không phải vấn đề.
Hơn nữa cũng không tồn tại chuyện người nhỏ tuổi mong chờ người lớn tuổi chết già, từ đó thừa kế di sản - còn chưa chắc ai sống dai hơn ai.
Lục Dương từng nghe nói có một vị lão tiền bối nổi danh cảnh giới Hợp Thể sắp đến đại hạn, muốn có một mối tình buổi xế chiều, khá nhiều nữ tử mang tâm tư không thuần khiết kết hôn với vị lão tiền bối nổi danh đó, kết quả là thê tử của vị lão tiền bối nổi danh đó cũng đã chết già tận mấy người rồi, nhưng vị lão tiền bối nổi danh kia vẫn sống phây phây.
Lùi một bước mà nói, Tô Y Nhân và Lý Hạo Nhiên thực sự chênh nhau ba nghìn tuổi sao? Cũng không hẳn, biết đâu thiên phú của Tô Y Nhân tốt, từ sớm đã tu luyện tới giai đoạn Hợp Thể rồi.
Lục Dương có ví dụ thực tế ở ngay tại đây, Bất Hủ Tiên Tử chỉ mới mười sáu tuổi đã thành tiên, ngược lại nhìn Lục Dương, đã mười sáu tuổi rồi vẫn còn là giai đoạn Trúc Cơ, vô cùng mất mặt.
Do đó có thể thấy, chỉ cần một bên khai man tuổi tác, vậy chênh lệch tuổi tác giữa nam nữ đôi bên cũng chẳng hề lớn.
Lý mẫu tiếp tục nói: "Lúc đó hai vợ chồng ta không biết tu vi của Y Nhân cao đến đâu, cảm thấy cô ấy hoặc là cảnh giới Kim Đan, hoặc là cảnh giới Nguyên Anh, bất kể cảnh giới gì, chắc chắn đều cao hơn chúng ta."
"Sau đó chúng ta kiểm tra Linh Căn cho con, phát hiện con là Hỏa Linh Căn vô cùng hiếm thấy, tương lai tiền đồ vô lượng, tuyệt đối sẽ trên cảnh giới Nguyên Anh, các con kết hôn thì Y Nhân cũng không chịu thiệt."
Lý phụ Lý mẫu cũng không vì thiên phú của Lý Hạo Nhiên mà nảy sinh ý nghĩ hủy hôn, người ta cũng đã cứu mình một mạng, còn từ sớm định sẵn hôn ước, họ nào có thể hủy hôn?
"Vốn hai vợ chồng ta còn định dặn con, đến khi tu vi của con cao rồi, cũng có thể đỡ đần cho Y Nhân."
"Nhưng mới mấy hôm trước, Y Nhân dẫn theo con gái tới, chúng ta mới biết cô ấy là cảnh giới Hợp Thể, vượt xa dự liệu của chúng ta, con phải chăm chỉ tu luyện, chớ trở nên không xứng với Y Nhân."
"Chỉ là Nghiên Nghiên phản ứng hơi kịch liệt, phản đối hôn ước này, nhiều lần đòi xé bỏ hôn ước, chuyện sau đó thì con cũng biết rồi."
Lý Hạo Nhiên nghẹn họng.
Chả trách Tần Nghiên Nghiên phản ứng lớn đến thế, sống mười mấy năm, đột nhiên mẹ bảo với mình bà ấy muốn kết hôn, bản thân sẽ có thêm một người cha, chuyện này ai mà chịu nổi chứ?
Hoán đổi lập trường mà suy ngẫm, Lý Hạo Nhiên ước chừng mình cũng sẽ phản ứng như vậy.
Lý Hạo Nhiên nghiêm túc nói với Tần Nghiên Nghiên: "Ta thấy cô nói rất có lý, bây giờ đề xướng tự do yêu đương, mấy chuyện trái với ý nguyện bản thân như hôn ước này vẫn nên hủy bỏ đi thôi."
Tô Y Nhân lặng lẽ lấy ra quả cầu ghi hình, trên đó chiếu cảnh Lý Hạo Nhiên nói lời hùng hồn khi chiến đấu với Tần Nghiên Nghiên.
"Ta nói cho cô biết, hôn ước này cả đời này ta tuyệt đối không hủy!"
"Ta nói cho cô biết, hôn ước này cả đời này ta tuyệt đối không hủy!"
"Ta nói cho cô biết, hôn ước này cả đời này ta tuyệt đối không hủy!"
Tô Y Nhân không nói gì, nhưng hành động này còn hơn cả ngàn vạn lời nói.
"Dừng dừng dừng, đừng phát nữa." Lý Hạo Nhiên van nài, y nghe mà muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Sao mình lại không học được Súc Địa của Lục sư huynh chứ?
Sớm biết sẽ như vậy thì mình đã không về nhà rồi, ngoan ngoãn tu luyện và luyện khí ở Vấn Đạo Tông không phải tốt hơn sao?
Tuổi đời nho nhỏ mà đã chui chạn, bạn cùng trang lứa sẽ nhìn mình thế nào đây!
Lý Hạo Nhiên nhìn về phía Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu, thấy hai người họ đang cắn hạt dưa, hoàn toàn không có ý định giúp đỡ.
Lý Hạo Nhiên lặng lẽ mà nhìn Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu, Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu bị Lý Hạo Nhiên nhìn chằm chằm đến khó chịu khắp người, đành phải đứng ra trợ giúp, duy trì lẽ phải.
"Vấn đề lớn nhất trong chuyện này nằm ở Tô tiền bối, Tô tiền bối, người rốt cuộc vì sao lại định ra hôn ước với Lý sư đệ?"
Ánh mắt của tất cả mọi người tập trung lên người Tô Y Nhân, nhìn đến hai má Tô Y Nhân đỏ bừng, Tô Y Nhân là người rất dễ xấu hổ, người càng đông, cô càng không muốn nói chuyện, nhưng sự việc đã đến nước này, không giải thích cũng không được, cô chỉ có thể mở miệng giải thích, dùng lời lẽ ngắn gọn nhất có thể để giải thích tại sao lại tạo thành tình cảnh như bây giờ:
"Kỳ thực Lý Hạo Nhiên là trượng phu ta chuyển kiếp."
"Nghiên Nghiên, Lý Hạo Nhiên thực sự là phụ thân con chuyển kiếp."
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu đều câm nín.
Toang rồi, sao chuyện này càng nói càng phức tạp vậy? Bây giờ chuồn đi còn kịp không?
Trong không gian tinh thần, Bất Hủ Tiên Tử hưng phấn, quả nhiên theo Lục Dương có thể gặp được rất nhiều chuyện thú vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận