Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 128: Hội nghị bí mật của Ngũ Đại Tiên Môn

Trên một đỉnh núi nào đó trong Vấn Đạo Tông, những người đứng đầu của Ngũ Đại Tiên Môn tụ họp tại đây.
Ngọn núi này thần bí tột cùng, không phải cấp cao của Vấn Đạo Tông, thì không có tư cách biết về nó.
Bốn nhà cầm quyền ngồi một cách yên tĩnh, đợi người tổ chức cuộc họp lần này phát biểu.
Cảm nhận được mọi người đã đến đủ, Vân Chi tỉnh dậy từ trạng thái đốn ngộ, cô ấy mở mắt ra, trong đôi mắt như thể có ngàn vạn thế giới, khoảng không và thời gian không đếm xuể, cực kỳ huyền diệu. Bốn người kia đối diện với ánh mắt của Vân Chi, ngẩn ngơ trong thoáng chốc.
Trong lòng họ cảm thấy kinh hãi, họ đã không gặp Vân Chi trong nhiều năm, vài năm trước, Vân Chi đã tạo cho họ cảm giác thâm sâu khôn lường, không ngờ sau vài năm, cảm giác này lại càng mãnh liệt hơn trước.
Chả biết Vấn Đạo Tông gặp được vận số gì, mới có thể thu nhận được một thiên tài như thế.
Hơn nữa, Vân Chi còn là đồ đệ của Bất Ngữ Đạo Nhân, lão già đốn mạt đó.
Chẳng qua, tu vi của Vân Chi cao thâm đối với họ mà nói là một chuyện tốt. Đại Thế sắp đến, linh khí dồi dào, Đại Đạo hiển hiện, Ma Giáo làm loạn, đại năng yên giấc trong hàng trăm nghìn năm tỉnh dậy, những vị Tiên Nhân trong truyền thuyết từng bước trồi lên mặt nước, có thể tưởng tượng được, Những Tiên Nhân và đại năng sẽ không thành thật mà tuân thủ theo quy tắc hiện tại, họ sẽ dựa theo ý muốn của họ mà chỉnh lý lại trật tự, phân định địa bàn, đối với phàm nhân và tu sĩ mà nói thì đây đều là một cơn kiếp nạn.
Đã từng có đại năng tu tiên tỉnh giấc, muốn làm mưa làm gió trên Đại Lục Trung Ương, nhưng còn chưa làm nên trò trống gì, thì đã bị Ngũ Đại Tiên Môn hợp sức tiêu diệt.
Chẳng phải tất cả Tiên Nhân đều sống giản dị, hồn nhiên vô tư như Bất Hủ Tiên Tử.
Không bàn đến những người khác, chỉ riêng kẻ vô danh, người đã luyện hoá tinh tú thành đại lục, đã là một kẻ khó xơi.
Trong tình huống như vậy, thực lực của Ngũ Đại Tiên Môn càng mạnh, thì càng có khả năng chống lại thảm họa lớn sẽ xảy ra trong tương lai.
Vân Chi điềm đạm nói: "Hôm nay, ta mời chư vị đến đây, là vì ta đã có một số thông tin về Ma Giáo, muốn nói cho chư vị hay."
Bốn người kia thoáng giật mình, chẳng trách Vân Chi không hề sử dụng thủ đoạn thông thường như truyền âm, mà là mời chân thân của bọn họ đến đây, tụ họp trên ngọn núi bí mật của Vấn Đạo Tông.
Ngọn núi bí mật này do bao đời tiên hiền của Vấn Đạo Tông gia trì, lại trải qua sự cải tạo của Vân Chi, có thể che khuất thiên cơ, che lấp nhân quả, không sợ bị rò rỉ chuyện cơ mật.
Thực lực của Ma Giáo tuy không mạnh, nhưng chúng tôn thờ Tiên Nhân, có được khá nhiều tiên bảo, tiên pháp từ chỗ của Tiên Nhân, những tiên bảo, tiên pháp này khó lòng phòng bị, cần phải ứng phó một cách cẩn trọng.
"Như chư vị đã biết, hơn một tháng trước, ta đã công phá tổng bộ của Bất Hủ Giáo và đã thu được một số tình báo. Trong đó, có hai thông tin đáng để chú ý, một là biết được phương pháp hồi sinh Bất Hủ Tiên Nhân, hai là biết được chuyện liên quan đến ‘gian tế’."
Bốn người kia khẽ ngồi thẳng lưng lên, hồi sinh Tiên Nhân, đây thật sự là một thông tin đáng gờm.
Nói về việc này, họ từ sớm bèn nghe nói rằng Vân Chi đã phá tan hang ổ của Bất Hủ Giáo, nhưng đến giờ họ vẫn không biết làm thế nào mà cô ấy tìm thấy nó.
"Đạo Quả của Bất Hủ Tiên Nhân rất đặc biệt, ngay cả khi y triệt để tiêu vong, hồn phi phách tán, chỉ cần có người đọc đúng tên gọi và tiên danh của y, thì bất kể là cố ý hay vô tình, y cũng có thể tái sinh!”
Bốn người kia như thể sét đánh ngang tai, Đạo Quả của Tiên Nhân quả nhiên là không hề đơn giản. Các Đạo Quả mà họ từng biết trước đó đều liên quan đến việc nâng cao năng lực chiến đấu, đây là lần đầu tiên họ gặp phải Đạo Quả thuần tuý dùng để giữ mạng.
"Trong tình báo còn nói rằng Bất Hủ Giáo đã cài cắm gian tế trong cả Nguyệt Quế Tiên Cung, Trấn Ngục Tông và Ngũ Hành Tông."
Thực chất, đây không phải là thông tin thu thập từ tổng bộ của Bất Hủ Giáo, mà là thông tin mà Lục Dương thu được từ Tuần Sát Sứ, Đường Nguyên Sinh.
Đường Nguyên Sinh từng nói trong lúc sắp xếp nhiệm vụ gian tế cho nhóm người Lục Dương, ông ta nói rằng trong Ngũ Đại Tiên Môn, ngoại trừ chùa Huyền Không do ít người, Vấn Đạo Tông thì do bệnh thần kinh nhiều, nên không thể cài cắm gian tế, còn bốn môn phái còn lại đều có gian tế.
Ngũ Đại Tiên Môn bao gồm: Vấn Đạo Tông, nổi danh với đạo pháp và tư duy bay bổng, cũng là môn phái bị bốn tông môn còn lại dặn dò hậu bối của mình chớ đến gần.
Chùa Huyền Không, từ bi độ đời, lúc ít người nhất chỉ có hai sư đồ nhưng thực lực ngang tàn.
Nguyệt Quế Tiên Cung, cho rằng mặt trăng ẩn chứa bí mật không thể nói rõ, nhờ vào mặt trăng để tu luyện, mọc đầy cây nguyệt quế.
Trấn Ngục Tông, trấn áp hết thảy yêu ma quỷ quái.
Ngũ Hành Tông, tin tưởng vào Ngũ Hành Quy Nhất, nắm giữ chân lý Ngũ Hành.
Bốn Tiên Môn còn lại cho rằng bản thân và Vấn Đạo Tông không hợp nhau.
Vấn Đạo Tông thì cho rằng bản thân và bốn Tiên Môn còn lại không hợp nhau.
Bỏ qua phần không hợp nhau, quan hệ giữa Ngũ Đại Tiên Môn vẫn rất tốt.
"Thì ra là vấn đề về gian tế." Cung Chủ của Nguyệt Quế Tiên Cung không cảm thấy ngạc nhiên, cô ta là sư phụ của Lan Đình, Lan Đình đã kể cho cô biết một số chuyện.
"A Di Đà Phật." Trụ trì chùa Huyền Không cũng không nhiều lời, chùa Huyền Không của họ không có gian tế của Ma Giáo, ít người là một chuyện, mặt khác là tín ngưỡng của họ khác nhau, người trong Ma Giáo mà suốt ngày tụng kinh tu tập, thì sớm muộn gì đạo tâm cũng tan vỡ, rất dễ để lộ ra sơ hở.
"Không ngờ rằng Trấn Ngục Tông của ta trấn áp hết thảy bàng môn tả đạo, kết cục lại có Bất Hủ Giáo trà trộn trong tông môn của ta. Sau khi trở về, ta nhất định sẽ điều tra một cách nghiêm ngặt!" Tông Chủ Trấn Ngục Tông nổi trận lôi đình, nhưng cân nhắc đến hoàn cảnh, ông ta cũng không biểu hiện quá mức.
"Nếu như đã có gian tế, thì ắt hẳn không chỉ mỗi mình gian tế của Bất Hủ Giáo, gian tế của các Ma Giáo khác cũng có thể trà trộn vào. Chúng ta nên kiểm tra kỹ lưỡng một phen." Ánh mắt của Tông Chủ Ngũ Hành Tông sắc bén tột cùng, bọn Ma Giáo quả là to gan lắm, đúng là không coi Ngũ Đại Tiên Môn của họ ra gì.
"Vậy chúng ta phải làm thế nào để sàng lọc ra gian tế?" Cung Chủ Nguyệt Quế Tiên Cung hỏi.
"Chẳng phải là Bất Hủ Giáo tôn thờ Bất Hủ Tiên Nhân hay sao? Mọi người thấy nếu chúng ta bảo đệ tử cùng nhau hô to ‘Bất Hủ Tiên Nhân là đồ khốn nạn’ thì như thế nào?" Tông Chủ Ngũ Hành Tông đề xuất.
Cả bốn người đều gật đầu đồng tình, cảm thấy ý tưởng này không tồi.
Tông Chủ Trấn Ngục Tông nói: "Còn có một cách nữa, chúng ta chắc hẳn đều có một số danh sách tình nghi, chúng ta có thể nói với những người trên danh sách tình nghi rằng 'Giáo Chủ đã đọc đúng tiên danh của Bất Hủ Tiên Nhân, Bất Hủ Tiên Nhân đã hồi sinh, Giáo Chủ yêu cầu tất cả tín đồ đến tập hợp tại tổng bộ'."
Chánh Đạo không biết phương pháp để hồi sinh Bất Hủ Tiên Nhân, gian tế của Bất Hủ Giáo khi nghe thấy điều này, cơ hội cao sẽ nghĩ rằng đối phương là tín đồ của Bất Hủ Giáo.
Vân Chi lắc đầu: "Làm vậy sẽ rút dây động rừng, trên danh sách tình nghi không chỉ có mỗi gian tế của Bất Hủ Giáo, mà còn có gian tế của ba giáo phái khác, gian tế của ba giáo phái còn lại nghe thấy các hạ nói như vậy, ắt hẳn sẽ biết các hạ đang điều tra gian tế."
Tông Chủ Trấn Ngục Tông cảm thấy Vân Chi nói có lý, ông ta không tiếp tục đề xuất nữa.
"À, đúng rồi, chẳng phải là Vấn Đạo Tông không có gian tế hay sao, không biết liệu rằng Vân Chi đạo hữu có thể nói đôi chút về lĩnh hội tâm đắc hay không?" Tông Chủ Ngũ Hành Tông nói, thu được sự phụ hoạ từ ba người còn lại.
Vân Chi hiếm thấy mà nhíu mày, vấn đề này làm khó cô rồi. Cô cũng không biết tại sao Vấn Đạo Tông không chỉ không có gian tế của Ma Giáo, mà ngược lại còn có thể đến Ma Giáo làm gian tế.
"Có thể là bởi vì tâm tư của đệ tử Vấn Đạo Tông đơn thuần, trong khi tín đồ Ma Giáo có tư tưởng phức tạp, nên chúng không thể ngụy trang thành đệ tử của Vấn Đạo Tông ta."
Năm người họ lại nghĩ ra khá nhiều biện pháp nham hiểm để sàng lọc gian tế, biện pháp hung hiểm nhất trong số đó thuộc về Trụ Trì chùa Huyền Không. Nếu như công bố những biện pháp này ra ngoài, thì ấn tượng của thế nhân đối với năm người họ sẽ thay đổi 180 độ.
Sau khi hội nghị bí mật kết thúc, cả năm người đều rời khỏi ngọn núi, ba người trong số đó rời khỏi Vấn Đạo Tông, chỉ có Cung Chủ Nguyệt Quế Tiên Cung nán lại.
"Không biết Lạc Cung Chủ có chuyện chi?" Vân Chi hỏi, tên của Cung Chủ Nguyệt Quế Tiên Cung là Lạc Hồng Hà.
Lạc Hồng Hà gọi Lan Đình, người bước đến với vẻ không mấy tình nguyện: "Vấn Đạo Tông của các người phải chăng có một đệ tử gọi là Lục Dương, ta có chuyện tìm hắn, Lan Đình nhà ta là đứa trẻ ngoan đến nhường nào, nhưng lại bị hắn dạy hư rồi, ta muốn hắn phải bồi thường!"
Vân Chi nói một cách bình tĩnh: "Vậy chi bằng để cho hai người họ kết thành đạo lữ?"
Sắc mặt của Lạc Hồng Hà cứng đờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận