Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 252: Còn bảo ngươi không phải hòa thượng

Bốn ngày trôi qua rất nhanh, khi Ngũ Hiệp Ưng Sơn theo thỏa thuận mà tập hợp ở cổng thành, họ ngạc nhiên nhìn Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu.
"Hai vị thiếu hiệp, tóc của các vị đâu rồi?" Lão đại mũi diều hâu thấy trên đầu Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu không có một cọng tóc nào, bật thốt ra câu hỏi.
Hỏi xong y bèn hối hận, nói đến vấn đề này, sắc mặt hai vị thiếu hiệp rõ ràng đã trở nên khó coi.
Tóc của Mạnh Cảnh Chu rốt cuộc vẫn chưa mọc lại, ước tính lạc quan cũng phải chờ thêm vài ngày nữa.
Để tạ tội, dập tắt ngọn lửa giận của Mạnh Cảnh Chu, Lục Dương đành phải cạo trọc luôn tóc của mình.
Trong ngấy ngày qua, mồm của Bất Hủ Tiên Tử chẳng ngậm lại bao giờ, cứ cười suốt.
Lão đại mũi diều hâu âm thầm suy đoán, chẳng lẽ hai vị thiếu hiệp là đệ tử Phật Giáo, trước giờ vẫn luôn đội tóc giả?
Y càng nghĩ càng thấy phỏng đoán này hợp lý, hai vị thiếu hiệp trước giờ chưa từng nói về bối cảnh của mình, rất có thể là vì họ đến từ cửa Phật, Phật Giáo hành sự không muốn huênh hoang.
Giờ cần tranh đoạt Song Sinh Tịnh Đế Liên, không chỉ cần võ lực, mà còn cần thân phận để dọa dẫm người khác!
Còn chuyện giết và ăn yêu thú, cũng có thể hiểu được, trong Phật Giáo có tửu nhục hòa thượng như vậy, tuy không nhiều, nhưng quả thật tồn tại.
"Đi thôi." Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu nói với giọng điệu rầu rĩ, không muốn giải thích nhiều.
Theo sự chỉ dẫn của tấm bàn đồ thương hội, đoàn người rất nhanh bèn đến được hồ nước có Song Sinh Tịnh Đế Liên.
Lúc này xung quanh hồ đã chật kín người, nhìn bao quát một lượt, tu sĩ Trúc Cơ Trung Kỳ chẳng được vài người, số lượng nhiều nhất là Trúc Cơ Hậu Kỳ, tiếp đó chính là giai đoạn Kim Đan.
Song Sinh Tịnh Đế Liên có hiệu quả kỳ diệu đối với việc kết đan, có thể thu hút lượng lớn tu sĩ cần kết đan.
Đến giai đoạn Kim Đan, công dụng của nó giảm đi rất nhiều, nếu không thì chỉ dựa vào mỗi mình con cá như chủ hồ, cũng không thể giữ được Song Sinh Tịnh Đế Liên.
Giữa hồ, hai đóa hoa sen phong nhụy chực nở, hồng hào mịn màng, như một cặp sinh đôi, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào hoa sen.
"Nơi đây khắp nơi đều là nước, đến lúc tranh đoạt thì sẽ không tiện động thủ." Có tu sĩ Trúc Cơ Hậu Kỳ cau mày, y không giỏi thủy chiến, nếu trong số đối thủ có người tinh thông thủy pháp, sẽ rất bất lợi.
"Hút nước đi."
Dứt lời, y lấy ra nhẫn trữ vật, gắng sức hút nước hồ vào.
Những người khác thấy vậy, cho rằng đây là phương pháp hay, cũng lần lượt noi theo giúp đỡ.
Nhẫn trữ vật chỉ có thể chứa vật vô tri, vừa hay có thể chỉ hút nước, không hút sinh vật trong hồ.
"Y là Bạch Hổ Thánh Tử của Tứ Tượng Tông! Nghe nói y đã học đến thuật sát phạt cùng mình, dù chỉ là Trúc Cơ Trung Kỳ, nhưng cho dù đối mặt với tu sĩ nửa bước Kim Đan cũng có sức chiến một trận!" Lão đại mũi diều hâu trong mấy ngày nay cũng không rảnh rang, vẫn luôn điều tra những ai có khả năng đến tranh đoạt Song Sinh Tịnh Đế Liên.
Bạch Hổ Thánh Tử chính là một trong số đó.
Tứ Tượng Tông là tông môn nhất phẩm có danh tiếng hiển hách, trứ danh nhờ truyền thừa Tứ Tượng, đời đời đều có truyền nhân xuất sắc, hiếm khi suy vi.
Đại Lục Trung Ương theo thói quen mà phân chia tông môn thành nhiều cấp bậc khác nhau. Phàm là không có tu sĩ giai đoạn Hóa Thần trấn giữ thì đều là những tông môn không đáng kể, xếp ở chót.
Kế tiếp là tông môn tam phẩm, có từ một đến vài vị tu sĩ cảnh giới Hóa Thần.
Tông môn nhị phẩm, có từ một đến vài vị tu sĩ giai đoạn Luyện Hư.
Tông môn nhất phẩm có từ một đến vài vị tu sĩ cảnh giới Hợp Thể.
Tông môn siêu phẩm, có một vị đại năng giai đoạn Độ Kiếp tại thế.
Trên siêu phẩm chính là Ngũ Đại Tiên Môn.
Tiêu chuẩn công khai của Ngũ Đại Tiên Môn là có một vị tu sĩ cảnh giới Độ Kiếp, cùng với các thủ đoạn có thể sánh ngang với tu sĩ giai đoạn Độ Kiếp.
Nhưng thực chất họ rốt cuộc có bao nhiêu lá bài tẩy thì không ai biết được.
"Còn có nữ tu sĩ kia, An Khả - Đệ tử sau cùng của Tông Chủ Thanh Nguyệt Tông, tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ, là người mạnh nhất trong giai đoạn Trúc Cơ của Thanh Nguyệt Tông. Ngay cả Tông Chủ của Thanh Nguyệt Tông cũng nói rằng, ở cùng cảnh giới, ông ta không phải là đối thủ của An Khả."
Giang hồ đồn rằng, sau lưng Thanh Nguyệt Tông chính là Nguyệt Quế Tiên Cung, chỉ là mãi vẫn chưa có ai có thể chứng thực điều này.
"Đó là Thiên Vấn Đao Đoạn Hồng Trần, từng nhiều lần chém giết yêu thú cảnh giới Kim Đan. Mọi người đều tưởng rằng y đã kết đan nhưng thật ra y chỉ là nửa bước kết đan, vẫn đang một mực tìm kiếm cơ duyên kết đan thích hợp!"
Lão đại mũi diều hâu lần lượt chỉ ra những người đáng để chú ý. Trong số những người này, có người đến từ các tông môn thế gia với truyền thừa kinh người, có người là người địa phương trong Trấn Yêu Quan, gây dựng nên danh tiếng nhờ vào sát phạt.
Nếu mang ra so thì tiếng tăm của Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu nhỏ hơn nhiều. Họ mới đến Trấn Yêu Quan chưa được bao ngày, một mực ở trong rừng già, không giao lưu với ai, chỉ có lác đác vài người biết đến họ.
"Hai hòa thượng kia là ai vậy? Đệ tử chùa Bạch Mã à? hay là đệ tử của chùa Phù Đồ?"
Có người chú ý tới Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu, hai người duy nhất có cái đầu trọc ở nơi đây, nổi bật dị thường trong đám đông.
Bạch Hổ Thánh Tử nhíu mày: "Ta từng theo sư phụ đến thăm viếng chùa Bạch Mã và chùa Phù Đồ, chưa từng thấy qua hai người này!"
"Hòa thượng dân gian ư? Hay là đến từ ngôi chùa vô danh nào đó?" Với tư cách là người của Tứ Tượng Tông, gã ta trước giờ cho rằng các tông môn dưới nhất phẩm đều là tông môn vô danh, không đáng để gã chú ý.
Vẻ mặt An Khả vô cảm, Dùng khóe mắt lướt thoáng qua Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu, đối chiếu với các cao thủ giai đoạn Trúc Cơ trong ký ức, không thấy khớp với ai nên cũng không để tâm tới họ.
Thiên Vấn Đao Đoạn Hồng Trần thấy Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu chẳng qua là Trúc Cơ Hậu Kỳ nên trực tiếp phớt lờ hai người họ, đối thủ của y chỉ có những tu sĩ cảnh giới Kim Đan ẩn náu trong đám đông.
Những tu sĩ Kim Đan này đến tranh đoạt Tịnh Đế Liên là vì muốn cho con cháu kết đan, sẽ không quá liều mạng. Đụng phải trận chiến một mất một còn, những người đầu tiên rút lui chính là họ.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu nghe người dưng suy đoán họ là hòa thượng nhà nào, gân xanh nhảy nhót kịch liệt trên trán. Ngươi mới là hòa thượng, cả nhà ngươi đều là hòa thượng!
"Đều tại ngươi, nhất quyết bắt ta cạo đầu!" Lục Dương tiên phong nói lời chất vấn.
Mạnh Cảnh Chu đã sớm lường trước điều này: "Trách ta? Rõ rành rành là La Hán Quyền của ngươi lệch lạc đến quá quắt! Ngươi cứ chờ xem hôm nào đó ta soạn phong thư, tiến cử ngươi vào chùa Huyền Không!"
Với tư chất của Lục Dương, có tư cách vào chùa Huyền Không, hoặc có thể nói chùa Huyền Không nhiệt liệt hoan nghênh cũng không phải là chuyện không tưởng.
Dù sao thiên phú pháp thuật có thể sánh vai với đại sư tỷ, trên đời tìm không ra người thứ hai.
"Lục Dương, ngươi định xuất gia sao?" Bất Hủ Tiên Tử lưu luyến không nỡ.
"Không, Vấn Đạo Tông là nhà của ta, ta không đi đâu hết!" Lục Dương tỏ rõ lập trường của mình, sống là người của Vấn Đạo Tông, chết là ma của Vấn Đạo Tông.
"Mau nhìn, hoa sen sắp nở rồi!" Có người hét lớn, thu hút sự chú ý của mọi người.
Tịnh Đế Liên nở rộ, tỏa ra hương thơm thấm vào lòng người, khiến mọi người điên cuồng tranh đoạt.
Theo sau một tiếng hổ gầm, Bạch Hổ Thánh Tử tiên phong động thủ, trên trán dần dần hiện lên chữ 'Vương', má mọc lông trắng, đồng tử dựng đứng, giống như một con hổ dữ.
"Tịnh Đế Liên là của ta, không ai được giành!" Gã gầm lên, nhanh như một cơn gió.
"Ngươi nói của ngươi thì là của ngươi à? La Hán Quyền!" Mạnh Cảnh Chu ra tay, đánh ra La Hán Quyền, gương mặt từ bi, thương cảm nhân thế, không có hai mươi năm kinh nghiệm xuất gia thì đánh không ra loại quyền pháp này.
Nắm đấm nặng kinh khủng, nện đến Bạch Hổ Thánh Tử thất điên bát đảo, té nhào xuống vũng bùn.
Đầu óc Bạch Hổ Thánh Tử có chút ngơ ngác, đây là lần đầu tiên gã ta thất bại khi vượt cấp khiêu chiến.
Trước giờ gã vẫn luôn vượt cấp khiêu chiến, dựa vào tu vi Trúc Cơ Trung Kỳ đánh bại Trúc Cơ Hậu Kỳ dễ như trở bàn tay, chưa từng bại trận.
Không ngờ lần này lại thất bại rồi.
"Quả nhiên là hòa thượng!" An Khả khẳng định suy đoán trước đó.
"Ngươi mới là hòa thượng!" Mạnh Cảnh Chu tức giận quát.
"Đầu trọc, biết La Hán Quyền, còn bảo ngươi không phải hòa thượng?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận