Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1425: Học tập Sư Tử Hống (2)

"Cái này mà cũng không biết sao? Cái gọi là Sư Tử Hống, chẳng qua là mô phỏng tiếng gầm của sư tộc yêu thú, phát huy chân ý trong tiếng gầm của sư tử, tạo ra hiệu quả chấn nhiếp tinh thần, chỉ là pháp thuật bình thường thôi."
"Vậy có thể dạy ta không?"
Lục Dương tạm thời theo đạo Phật, ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn Bất Hủ tiên tử.
"Tộc yêu thú có nhân vật lợi hại gì đâu? Cũng chỉ có Toan Nghê nhất tộc là có chút bản năng, nhưng cũng chỉ đến thế, ngay cả Bán Tiên cũng chưa từng xuất hiện."
Lục Dương đã cầu xin, Bất Hủ tiên tử đương nhiên phải đáp ứng, nhưng Lục Dương thân là trung thần của vương triều Đậu Nành, sao có thể chỉ dạy pháp thuật bình thường như Sư Tử Hống được?
Đã học là phải học thứ tốt nhất! "Ngươi xem Tiểu Linh Liên Y, còn cả Tiểu Bạch Hổ, tiếng gầm của bọn họ còn mạnh hơn Sư Tử Hống nhiều."
"Long ngâm phượng minh hổ gầm sao?"
Lục Dương gật gù, quả thực là vậy, nhất là Cùng Kỳ nhất tộc, tuy nghèo, nhưng lại sinh ra hai vị Bán Tiên, còn nhiều hơn Long tộc, Phượng tộc, thật sự rất cường đại. Mà Toan Nghê nhất tộc trong sư tộc yêu thú cũng chỉ là chi nhánh của Long tộc, quả thực không đáng để học. "Vậy ta muốn học tiếng kêu của bọn họ sao?"
Lục Dương hỏi, long ngâm phượng minh hổ gầm nghe thật sự rất oai phong.
Bất Hủ tiên tử lắc đầu:
"Dĩ nhiên là không phải, chăng phải bản tiên vừa nói sao? Nguyên lý của Sư Tử Hống chính là phát huy chân ý trong tiếng gầm của sư tử, mô phỏng sư tử càng mạnh, uy lực của tiếng gầm càng lớn."
"Cho nên?"
Lục Dương mơ hồ có dự cảm chẳng lành.
Bất Hủ tiên tử che miệng cười, lộ ra nụ cười trong veo:
"Tiểu Linh các nàng tuy rất mạnh, nhưng vẫn không mạnh bằng bản tiên, Tiểu Dương Tử, ngươi học theo âm thanh của bản tiên là được rồi!"
"Để bản tiên nghĩ nào, bọn họ gọi là Sư Tử Hống, vậy bản pháp thuật này của bản tiên sẽ gọi là Tiên Tử Hô."
Bất Hủ tiên tử chưa từng dạy người khác, tên chiêu thức chỉ là thuận miệng bịa ra.
Lục Dương trầm mặc.
Tên pháp thuật của tiên tử nghe không có cảm giác muốn học chút nào.
Nhưng Lục Dương cũng thừa nhận phân tích của tiên tử rất có lý, mô phỏng đối tượng càng giống, uy lực. của tiếng gầm sẽ càng mạnh. Hắn cắn răng, vì trở nên mạnh mẽ, học!
Bất Hủ tiên tử thấy Lục Dương muốn học, lập tức vui vẻ ra mặt, đuổi những người không liên quan đi:
"Đi đi đi, ba người các ngươi, tránh xa một chút."
Ba người Thanh Yên Tôn giả bị đuổi đến tận biên giới tiểu thế giới.
"Tiên tử, học thế nào?"
Đã muốn học, Lục Dương liền dồn hết mười hai phần tinh thần đề học tập.
"Theo bản tiên mà học, a..."
Bất Hủ tiên tử cố gắng há to miệng, giống như mèo con, phát ra âm thanh "A" nhỏ xíu.
"A..."
Lục Dương nghiêm túc học theo.
"Không đúng không đúng, phải mô phỏng âm thanh của bản tiên, a!"
Như vậy này, a!"
"Vẫn chưa đúng."
Bất Hủ tiên tử sửa chữa sai lầm, chỉ vào miệng mình làm mẫu, "Chú ý nhìn khẩu hình của bản tiên."
Lục Dương nhìn chằm chằm vào miệng Bất Hủ tiên tử, cố gắng quan sát từng động tác của nàng. Miệng tiên tử rất đẹp, môi đỏ răng trắng, đầu lưỡi hồng hào mềm mại.
"Đừng có cứ nhìn chằm chằm vào bản tiên như vậy."
Bất Hủ tiên tử đẩy mặt Lục Dương sang một bên, gương mặt ửng đỏ, cảm thấy như vậy thật kỳ quái.
Lục Dương khó hiểu, chẳng phải nàng bảo mình nhìn sao? Được rồi, Thánh thượng lời vàng ý ngọc, nói gì là nấy. Chỉ mất gần nửa ngày, Lục Dương đã học được Tiên Tử Hô, dù sao ngày nào cũng tiếp xúc với Bất Hủ tiên tử, học theo tiếng kêu của nàng cũng không khó.
"A!"
Lục Dương phát ra âm thanh của tiên tử, uy lực kinh người, sóng âm hóa hình, trực tiếp san bằng một ngọn núi.
Tiếp đó, Lục Dương dùng hai tay tạo thành hình loa, thi triển Tiên Tử Hô một lần nữa, uy lực lại tăng thêm một bậc, ngay cả không gian cũng rung chuyển!
Lục Dương mừng rỡ, quả nhiên còn mạnh hơn nhiều so với Sư Tử Hống của Phật môn! Vấn đề duy nhất là âm thanh không có chút uy hiếp nào.
"Bản tiên không lừa ngươi chứ? Chiêu này lợi hại lắm đấy, không chỉ có thể trấn trụ địch nhân, mà còn có lực áp chế đối với yêu thú, yêu thú nào nghe thấy âm thanh của bản tiên, đảm bảo sẽ sợ đến mức nằm rạp xuống đất!"
Bất Hủ tiên tử đắc ý nói, thời kỳ Thượng Cổ, yêu thú nào nghe thấy tiếng của nàng mà chẳng phải cuồng cuồng chạy trốn.
"Thiên Tôn, ta đã xem rất nhiều lần rồi, đại khái đã hiểu ý nghĩa của Sư Tử Hống, ngài có thể dạy ta chưa?"
Tâm Định khép kinh sách lại, thở dài một hơi, tốn gần nửa ngày, cuối cùng cũng xem hiểu quyển sách này.
Lục Dương thầm kêu một tiếng không ổn, hắn quá tập trung vào việc học, quên mất bên ngoài còn có Tâm Định đang đợi mình.
Nhanh chóng truyền âm thanh bình tĩnh của Đậu Hũ Thiên Tôn từ Thanh Phong Kiếm:
"Đừng nóng vội, bản tọa dạy ngươi Hóa Hình Thuật trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận