Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 177: Hoàng Lương Chẩm

"Cỏ mọc trên mộ của bố còn cao hơn cả con!"
"Con nào có lùn đến thế." Thượng Quan Vũ lẩm bẩm.
Sau khi biết được thân phận của Thượng Quan Vũ, mắt ông Ba sáng rực, khẽ vỗ vai Khâu Tấn An: "Sau này ngươi gọi ta là ba cũng được."
"Cút đi!" Khâu Tấn An giũ tay ông Ba ra, Vấn Đạo Tông quả thực không phải nơi có thể nán lại, ông ta sắp xả hết cơn giận của cả đời ở Vấn Đạo Tông rồi.
"Tiểu Khâu, ta cảm thấy ở Vấn Đạo Tông cũng khá vui, hiếm khi đến một lần, bằng không chúng ta nán lại vài ngày nữa?" Thượng Quan Vũ đề nghị.
Khâu Tấn An kéo theo Thượng Quan Vũ lên thuyền, chẳng thèm quay đầu lại nhìn lấy một cái, đi thẳng lên thuyền rời khỏi nơi này.
Thượng Quan Vũ không ngừng lải nhải: "Từ nhỏ ta đã dạy con, đụng chuyện chớ nóng giận, hành sự bình tĩnh, làm người chín chắn, con xem mình kìa, đã lớn như vậy rồi, làm đến Tông Chủ rồi mà còn thường xuyên nóng giận, như vậy không tốt..."
Khâu Tấn An xụ mặt xuống, không đáp lại.
Thượng Quan Vũ lau nước mắt: "Con cái lớn rồi, không nghe lời nữa."
Khâu Tấn An đành phải lên tiếng trả lời: "Mẹ à, mẹ có thể đừng làm trò con nít được không?"
"Trẻ con có gì không tốt chứ, ba con chính là thích mẫu người như mẹ."
"Con..." Khâu Tấn An nghẹn lời, không biết lúc trước phụ thân sao lại có thể thích mẹ mình.
Trên thuyền, Khâu Tấn An phân bố nhiệm vụ: "Lần viếng thăm Vấn Đạo Tông này, mỗi người viết bài cảm nhận tâm đắc 2000 chữ, phải có cảm nhận, phản tỉnh, có kế hoạch cho bước tiếp theo, ngày mai nộp cho ta!"
Tiếng ai oán tức thì vang lên.
Trước sơn môn Vấn Đạo Tông, ông Ba vẫy tay từ biệt chiếc thuyền bay, cụt hứng nói: "Các người nói thử xem ta và Thượng Quan Vũ có cơ hội không?"
Đại Trưởng Lão ông Ba từ trên xuống dưới ngắm nghía ông Ba, tỏ vẻ khinh khỉnh: "Mặt mũi còn không đẹp trai bằng ta, thế mà còn dám theo đuổi người ta à?"
Tam Trưởng Lão nói lời thành khẩn: "Nhị ca à, huynh muốn đổi vai vế thì đệ cũng không cản, chỉ sợ sư phụ không đồng ý thôi, sư phụ trấn áp Ngục Đỉnh, có lẽ không tiếc cho huynh một chỗ đâu."
Các vị Trưởng Lão quán triệt truyền thống huynh đệ gặp nạn, giậu đổ bìm leo, ai nấy cũng khuyên ông Ba đừng nghĩ quẫn.
"Cút cút cút!" Ông Ba gầm lên, đây là những sư huynh đệ kiểu gì, chẳng lẽ không biết nói mấy lời dễ nghe sao.
"Đi, đi xem mấy tên cấp cao Bất Hủ Giáo bị chúng ta bắt." Đại Trưởng Lão nói, đây mới là chuyện cấp bách cần xử lý.
Trên Quãng Trường Diễn Võ, đệ tử Vấn Đạo Tông vây chặt cấp cao Bất Hủ Giáo, chỉ trỏ này nọ, như thể đang xem động vật quý hiếm.
Lần này vẫn chưa thể một mẻ bắt gọn mấy tên Bất Hủ Giáo xâm nhập vào Vấn Đạo Tông, vẫn còn hai tên đà chủ và Giáo Tổ ung dung ngoài vòng pháp luật, giả làm đệ tử Vấn Đạo Tông.
Lục Dương cầm theo Hoàng Lương Chẩm, ngắm đi ngắm lạ, cảm thấy rất hiếm lạ.
Đây là lần đầu hắn nhìn thấy Tiên Bảo.
Hoàng Lương Chẩm là một cái gối sứ tạo hình như chiếc gối thông thường, gối sứ hiện lên màu xanh ngọc, trên gối dùng phương pháp quét men phủ một đóa hoa sen đang nở rộ.
"Đây là Tiên Bảo Hoàng Lương Chẩm mà Tiểu Lục nói à?" nhóm người Đại Trưởng Lão bước tới, cũng rất tò mò về Tiên Bảo.
"Nào, để ta nghiên cứu xem nào." Đại Trưởng Lão cầm lấy Hoàng Lương Chẩm, sở trường của ông ấy chính là mộng cảnh, đối với loại bảo vật có thể cưỡng chế buộc người khác chìm vào giấc ngủ, Đại Trưởng Lão cảm thấy rất có hứng thú.
Đại Trưởng Lão thử đưa một tia linh lực vào, kích hoạt Tiên Bảo, thế nhưng linh lực như hòn đá chìm vào đại dương, Hoàng Lương Chẩm không có bất cứ phản ứng gì.
"Thú vị đấy." Giờ thì Đại Trưởng Lão càng muốn biết cách kích hoạt Hoàng Lương Chẩm.
Vân Chi vốn định nói cho Đại Trưởng Lão cách sử dụng, cô ngập ngùng một thoáng, thấy Đại Trưởng Lão trông rất hào hứng, cuối cùng vẫn không nói ra.
Cứ để Đại Trưởng Lão tự nghiên cứu vậy.
Đại Trưởng Lão dùng đủ mọi cách nhưng cũng không thể khởi động Hoàng Lương Chẩm, khá là phiền não.
"Rốt cuộc cái thứ này dùng như thế nào?"
Người vướng vòng lao lý như Cao Phó Giáo Chủ thấy vậy, cười hả hê: "Ngu xuẩn, đây là Tiên vật của giáo phái ta, lũ phàm phu tục tử như bọn bây há có tư cách sử dụng!"
Đại Trưởng Lão vừa nghiên cứu, Cao Phó Giáo Chủ vừa chế nhạo, năm tên cấp cao Bất Hủ Giáo cũng không ngừng phát ra tiếng cười quái gở.
Đại Trưởng Lão cuối cùng cũng không nhịn được nữa, cầm cái gối nện thẳng vào đầu Cao Phó Giáo Chủ, Cao Phó Giáo Chủ yên bình mà chìm vào giấc ngủ.
"Thì ra Tiên Bảo dùng như vậy." Đại Trưởng Lão ngẫm nghĩ, cuối cùng cũng biết cách sử dụng Hoàng Lương Chẩm.
Vân Chi không thể nhịn được nữa, lên tiếng nhắc nhở: "Đại Trưởng Lão, dùng linh lực làm đường vẽ, ở mặt sau gối tạo hình hoa sen giống mặt trước là có thể kích hoạt chiếc gối."
"Ra là thế."
Đại Trưởng Lão dùng linh lực làm đường vẽ, ở mặt sau gối tạo hình hoa sen giống mặt trước, dùng sức nện vào đầu một tên cấp cao Bất Hủ Giáo, người đó yên bình chìm vào giấc ngủ.
"Thứ này cũng khá dễ sử dụng."
Đại Trưởng Lão trả lại gối cho Lục Dương, Lục Dương cũng thử làm theo lời đại sư tỷ nhưng không có phản ứng gì.
Bất Hủ Tiên Tử chế nhạo: "Chỉ với cảnh giới Trúc Cơ của ngươi mà cũng muốn khởi động bảo vật của ta?"
Lục Dương không còn cách nào khác, giao gối lại cho sư tỷ, để đại sư tỷ xử lý.
Vân Chi dùng một tay kết ấn, ấn tự dần thấm vào Hoàng Lương Chẩm, đợi ấn tự biến mất, cô đưa gối sứ cho Đại Trưởng Lão.
"Đại Trưởng Lão, người là tu sĩ giỏi về mộng cảnh nhất của tông môn, vật này có thể phát huy công dụng tối đa trong tay của người. Con đã để lại dấu ấn trên gối, như vậy thì ngay cả khi bị người ngoài cướp đi, con cũng có thể tìm lại."
Đại Trưởng Lão vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, trịnh trọng cảm tạ Vân Chi. Đây là Tiên Bảo cực kỳ quý giá, sở hữu vật này có thể nâng cao sức mạnh của ông lên một tầm cao mới.
Ông vốn là những người mạnh nhất trong cảnh giới Hợp Thể, giờ có được Tiên Bảo, đủ để biến ông thành kẻ bất bại trong cảnh giới Hợp Thể, Bất Ngữ Đạo Nhân nếu không cẩn thận, cũng phải dính đòn của ông!
Vân Chi lại truyền thêm một đoạn ngôn ngữ Thượng Cổ, bảo Đại Trưởng Lão ghi nhớ, nói khi dùng Hoàng Lương Chẩm hãy xướng tụng cổ ngữ này, có thể tăng thêm uy lực của Hoàng Lương Chẩm.
Đại Trưởng Lão tò mò, dò hỏi Vân Chi có biết ý nghĩa của đoạn cổ ngữ này không.
Sắc mặt của Vân Chi có chút kỳ quái, bảo Đại Trưởng Lão tốt nhất không nên biết ý nghĩa của đoạn cổ ngữ.
"Cơ mà, tại sao gối của cô lại gọi là Hoàng Lương Chẩm?" Lục Dương dò hỏi Bất Hủ Tiên Tử.
"Là vì khi cô nấu cháo kê, nằm trên gối ngủ, trong giấc ngủ trải qua cả cuộc đời, sau khi tỉnh mộng, thì cháo kê vẫn chưa chín phải không?" Lục Dương nhớ tới một truyền thuyết nào đó.
Bất Hủ Tiên Tử gật đầu: "Không khác suy đoán của ngươi là bao."
"Lúc chiếc gối mới được luyện chế xong, ta mời đám người Ứng Thiên Tiên đến ăn cơm, món chính là cháo kê, lúc đó ta đang suy nghĩ việc khác, nồi cháo kê nấu quá lửa, sôi lên sùng ục, sắp tràn cả ra ngoài nồi."
"Lúc đó ta nhớ Cửu Trùng Tiên từng nói, khi thí nghiệm nếu gặp phải chất lỏng quá sôi đang kịch liệt sôi trào, thì ném vài mảnh sứ vỡ vào, sự sôi trào sẽ ngừng lại."
"Trên tay ta không có mảnh sứ vỡ, chỉ có cái gối sứ, nên ta ném gối vào nồi cháo kê, khi vớt ra thì trên gối dính đầy cháo kê, vì vậy lấy tên là Hoàng Lương Chẩm."
Lục Dương cạn lời.
Chuyện này có liên quan tẹo nào với suy đoán của ta à?
"Vậy sau khi cô ném vào, nồi cháo còn sôi trào không?" Lục Dương quan tâm đến diễn biến sau đó.
"Không còn trào ra nữa."
Lục Dương vừa định nói phương pháp này quả thật khá hữu dụng, thì nghe Bất Hủ Tiên Tử nói tiếp:
"Ta dùng sức quá mạnh, đập thủng cả cái nồi."
Bất Hủ Tiên Tử tỏ vẻ chưa hết bàng hoàng: "May mà đám người Ứng Thiên Tiên cho ta leo cây, nếu không thì ăn cơm mà không có món chính, mất mặt lắm."
Nghe đồn Tiên Nhân có khả năng theo lành tránh họa, lời đồn quả thật không sai.
- Giải thích:
1. Theo Chẩm Trung Ký của Thẩm Ký Tế đời Đường, Trung Quốc, vào năm 719 có anh học trò họ Lô hay Lư thi rớt. Từ kinh đô trở về quê, khi ghé quán trọ ở Hàm Đan, nay là một thị trấn thuộc tỉnh Hà Bắc, tình cờ anh gặp đạo sĩ họ Lữ. Nghe Lô than thở về cảnh nghèo, đạo sĩ lấy một cái gối, bảo anh kê đầu lên ngủ, mọi việc sẽ như ý. Bấy giờ chủ quán đang nấu cháo kê. Hoàng lương hay còn gọi là hạt kê màu vàng.
Lô ngủ say, nằm mơ thấy cưới vợ xinh đẹp, nết na. Lô đậu tiến sĩ, làm quan to, thăng tới chức ngự sử, rồi quốc công… Năm người con trai đều làm quan lớn, lấy vợ danh giá. Năm Lô tám mươi tuổi, bệnh rồi chết. Tới đó thì anh chàng tỉnh mộng, thấy đạo sĩ ngồi bên cạnh, nồi cháo kê vẫn chưa chín.
Do tích này, văn học nói mộng hoàng lương, giấc kê vàng có nghĩa là ảo mộng giàu sang và quyền lực.
2. Trong vật lý, quá sôi, còn gọi là quá nhiệt hay siêu sôi là hiện tượng mà một chất lỏng được làm nóng tới một nhiệt độ cao hơn điểm sôi của nó nhưng không sôi. Làm xáo trộn nước có thể khiến nước nóng bắn ra một cách không an toàn và dẫn đến bỏng, bởi vì những vật có những chỗ trầy xước hoặc lồi lõm có thể chứa các khối nhỏ không khí, nên có thể cho mảnh sứ vỡ vào để để ngăn chặn sự quá sôi. Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận