Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1192: Toàn lực bộc phát (2)

Cùng nhất thời, bên người Vô Địch Anh cũng sáng loáng lơ lửng chín chuôi lợi kiếm, chuyện Lục Dương có thể làm được, nó cũng có thể làm được.
- Tiểu Dương Tử cố lên, cho nó chút nhan sắc nhìn một cái!
Bất Hủ tiên tử nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, ở một bên vẫy cờ trợ uy cho Lục Dương, trái lại Vô Địch Anh bên kia, trống rỗng không người ủng hộ, trên khí thế thì Lục Dương đã chiến thắng.
- Kiếm ra như rồng!
Lục Dương cầm trong tay Thanh Phong kiếm, kiếm minh long ngâm vang vọng toàn bộ không gian tinh thần, một đâu Hắc Long do kiếm khí ngưng tụ mà thành xông ra, giương nanh múa vuốt, quét ngang hết thảy.
Đây là Chân Long kiếm khí Lục Dương ngưng tụ ra sau khi quan sát Ngao Linh. Trên Chân Long kiếm khí còn kèm theo Tam Vị Chân Hỏa cùng Kim Điểu Chân Viêm, hóa thành lông bờm cùng râu rồng của Hắc Long.
Kiếm khí ngưng hình, hơn nữa còn là có tạo hình Chân Long, thậm chí tu sĩ Hóa Thần Kỳ của Kiếm Lâu đều cực ít có người có thể làm được điểm này.
Vô Địch Anh hắc a hai tiếng, cũng đánh ra một đầu Hắc Long từ bên trong Thanh Phong kiếm.
Hai đạo Chân Long kiếm khí chém giết cùng một chỗ, nếu có tu sĩ Hóa Thần Kỳ đứng ở chính giữa, sớm đã bị hai đạo kiếm khí này chém thành mảnh vỡ.
Đây mới thực là kiếm pháp giết địch, Lục Dương chưa từng tuỳ tiện vận dụng, nay đối mặt Vô Địch Anh, nên không cần lưu thủ.
Hắn lúc ở Đế thành không biết giao thủ bao nhiêu lần với Vô Địch Anh, biết được nếu mình không thi triển sát chiêu, chờ đến Vô Địch Anh thi triển, thua sẽ là mình.
Ngay sau đó, Phượng Hoàng màu vàng, Bạch Hổ cánh xương lần lượt bay ra. Kiếm khí hóa rồng, kiếm khí hóa phượng, kiếm khí hóa hổ, ba trong Tứ ngự Thiên Đình giáo tại thời khắc này lấy phương thức kiếm khí hiện ra, điều này đại biểu Lục Dương đã lĩnh hội kiếm đạo đỉnh phong tại Nguyên Anh kỳ.
- Nhất kiếm hóa vạn kiếm, Diệt Tiên kiếm trận!
Chín chuôi lợi kiếm treo ở đỉnh chóp không gian tinh thần, hóa thành hàng ngàn hàng vạn chuôi bảo kiếm, bắn ra ánh sáng chướng mắt.
Vô Địch Anh cắm chín chuôi lợi kiếm của mình vào mặt đất, mặt đất giống như sống dậy, cũng có vô số lợi kiếm phá đất mà lên, số lượng nhất trí với số lợi kiếm trên đỉnh đầu.
Trên bầu trời kiếm như mưa rào tầm tã lao xuống, trên mặt đất kiếm như măng mọc sau mưa chui ra, kiếm khí đua tiếng không ngừng vang lên.
Mà Lục Dương cùng Vô Địch Anh đều nhận Diệt Tiên kiếm trận ảnh hưởng, tương hỗ quỳ xuống, không cách nào di động.
Nhưng như thế cũng có thể công kích!
- Chưởng Trung hương trấn!
Lục Dương nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, một bàn tay lớn nhỏ bằng một hương trấn từ dưới đất chui ra, nắm Lục Dương vào trong tay, hung hăng đánh tới Vô Địch Anh.
Mưa kiếm trên không trung và dưới mặt đất rơi vào bên trên bàn tay to đang nắm chặt, đều bị đại thủ bắn ra.
Lúc Lục Dương ở Kim Đan kỳ đã có thể thi triển một chiêu này, chỉ bất quá thời điểm đó bị tu vi hạn chế, bàn tay không đủ lớn mà thôi, bây giờ hắn thân đến Nguyên Anh hậu kỳ, một chiêu này tương ứng từ thôn xóm trưởng thành là hương trấn, uy năng cũng cực kỳ khủng bố, không kém chút nào kiếm khí hóa Tứ ngự.
Đối mặt nắm đấm khổng lồ rơi xuống, tượng Phật màu vàng cao trượng sáu bỗng nhiên xuất hiện, ngăn lại trên đường năm đấm phải đi qua.
Đây là kỹ năng phòng ngự mạnh nhất Vô Địch Anh nắm giữ, nhưng ở trước mặt Chưởng Trung Hương Trấn vẫn còn có chút không đáng chú ý.
Tượng Phật màu vàng vỡ vụn, Vô Địch Anh trần trụi xuất hiện dưới nắm tay.
Lục Dương đánh đòn phủ đầu, phản ứng thế mà còn nhanh hơn Vô Địch Anh một bước, thi triển ra Chưởng Trung Thôn Lạc, Vô Địch Anh lúc này mới lấy Trượng Lục Kim Thân kéo dài thời gian.
Theo Trượng Lục Kim Thân vỡ vụn, nó cũng bóp pháp ấn, thi triển Chưởng Trung Hương Trấn.
Vô Địch Anh thi triển Chưởng Trung Hương Trấn có thời gian tụ lực dài, uy lực còn muốn lớn hơn Lục Dương thi triển, hai chiêu va chạm, thua nhất định là Lục Dương.
Nhưng vào lúc này, nắm đấm Lục Dương thi triển Chưởng Trung Hương Trấn biến đổi chiêu thức, lực đạo trở nên cực kỳ có quy luật, mang theo hạo nhiên chính khí, không còn là dùng nắm đấm đơn giản đi nện.
Vô Địch Anh thân ở trong cục thấy không rõ toàn cảnh, Bất Hủ tiên tử đứng ở bên ngoài sân thấy rõ nguyên lý một chiêu này, võ tay khen hay.
- Tiểu Dương Tử quả thật nghĩ ra biện pháp tốt, kết hợp giữa Chưởng Trung Hương Trấn cùng La Hán quyền, uy lực gia tăng hơn trước đó gấp bội!
Vô Địch Anh sửng sốt một chút, giống như không biết cần phải làm ra phản ứng gì.
Theo lý thuyết, Lục Dương liên tiếp thi triển nhiều chiêu thức như vậy, tinh thần lực còn lại cũng không đủ để chèo chống đồng thời thi triển hai chiêu mới đúng. Coi như nhục thân Lục Dương đang ngậm đan dược có thể phục hồi tinh thần lực từ từ cũng không được, bởi vì loại tình huống này, tốc độ khôi phục tỉnh thần lực của Lục Dương và Vô Địch Anh là nhất trí.
Hai chưởng va chạm, Chưởng Trung Hương Trấn do Vô Địch Anh thi triển đấu sức một lát, vẫn không địch lại Lục Dương, đại thủ vỡ vụn biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận