Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 726: Hai bài học của Đạo nhân Bất Ngữ

Lục Dương rất cảm động trước tình cảm của Ngũ tiên thượng cổ.
Đặt ra một cái lồng chưa từng có trong lịch sử, giam giữ hung thủ bên trong, chỉ có tập hợp sức mạnh của Ngũ tiên thượng cổ mới có thể mở ra, đây là khí phách lớn đến nhường nào, là thủ pháp lớn đến nhường nào, Lục Dương vô cùng khâm phục.
Lục Dương hiện tại không có suy nghĩ gì khác, chỉ còn lại một vấn đề là Tuế Nguyệt tiên đã không còn, làm sao tập hợp được sức mạnh của Ngũ tiên thượng cổ?
Bất Hủ tiên tử cũng bị câu hỏi này làm khó, nàng suy nghĩ một lát, đưa ra một phương án nghe có vẻ không khả thi:
- Hay là ngươi thành tiên kết Tuế Nguyệt đạo quả?
Lục Dương cạn lời.
Tiên tử, người có phải đánh giá quá cao ta rồi không?
Quy tắc thời gian khó nắm bắt đến nhường nào, Tuế Nguyệt tiên dựa vào thân phận Kiến Mộc của mình, dùng tuổi thọ vô tận để từ từ mài giũa, dùng thời gian để đổi lấy thời gian, mới nắm bắt được quy tắc thời gian.
Năm nay ta mới mười tám tuổi, đã định sẵn trước là sẽ nắm bắt được Tuế Nguyệt đạo quả rồi sao?
Ta nắm bắt bằng cách nào, là đoạt xá thi thể Tuế Nguyệt tiên, hay là tiên tử dạy ta quy tắc thời gian?
- Đáng tiếc là Ứng Thiên tiên và những người khác vẫn chưa rõ sống chết, cho dù còn sống cũng không biết đang ở đâu, nếu không thì trực tiếp tìm đến họ, hỏi một câu là rõ ngay.
Bất Hủ tiên tử lắc đầu tiếc nuối, nhưng Lục Dương có thể nhận ra tâm trạng nàng không tệ.
Trước đây vẫn luôn không biết được thân phận của hung thủ, nghi ngờ là một trong Tứ tiên thượng cổ, sau khi khảo sát lần này, cuối cùng cũng loại trừ khả năng của Tứ tiên thượng cổ, thả lỏng hơn.
- Được rồi, nên quay về thôi.
Đã thăm dò xong tầng dưới cùng của đại lục, không cần thiết phải ở lại nữa.
Một người một tiên hợp lại, Lục Dương thi triển súc địa thuật, bơi trên mặt đất như bơi trong nước.
Hắn đạp hai chân, hai tay đẩy từng lớp đất, giống như một con cá, xuyên qua đại lục... Không xuyên qua được.
Lục Dương chớp chớp mắt, động tác của hắn rất chuẩn, nhưng lại không bơi lên được.
Hắn dồn sức, đạp hai chân, hai tay đẩy từng lớp đất, giống như một con cá, xuyên qua đại lục... Vẫn không xuyên qua được.
Hắn cúi đầu nhìn chằm chằm vào lá chắn ở tầng dưới cùng của đại lục, chính thứ này đã hút mình lại.
Bất Hủ tiên tử thấy Lục Dương khó xử, bỗng hiểu ra, nhớ đến một chuyện:
- Ồ, ta quên mất, nơi này vẫn có lực hấp dẫn, ngươi bị hút vào rồi.
Thủ pháp của Tứ tiên thượng cổ rất cao siêu, luyện hóa tinh tú thành đại lục không phải giống như nặn đất sét, trong quá trình này vẫn bảo lưu lực hấp dẫn, hoặc có thể nói là dùng pháp thuật xây dựng trận pháp lực hấp dẫn... Tóm lại, đại lục có lực hấp dẫn.
- Ngươi dùng thêm chút sức nữa là lên được.
Bất Hủ tiên tử cổ vũ Lục Dương.
Khi Lục Dương chìm xuống thì không tốn sức, nhiều nhất là khi tốc độ chìm xuống quá nhanh thì dùng Họa Địa Lao để giảm tốc độ.
Bây giờ muốn lên thì quá phiền phức.
Lục Dương không còn cách nào khác, chỉ có thể cố gắng bơi lên.
Hắn chìm xuống tận tâm Trái Đất mất năm ngày, trở về mặt đất mất mười ba ngày, mệt đến thở không ra hơi.
Cũng may có Bất Hủ tiên tử chỉ đường, không để cho hắn ta lạc đường, nếu đi lang thang một chút có thể đã lạc vào địa phận của tộc Toan Nghê, tộc Cùng Kỳ.
- Chuyến đi của ngươi mất khá nhiều thời gian.
Mạnh Cảnh Chu đang nhắm mắt ngồi tu luyện, cảm nhận được Lục Dương giống như giun đất đang chui lên mặt đất, tỉnh dậy trước.
Lục Dương liếc nhìn Mạnh Cảnh Chu:
- Ngươi xuống rồi quay lại cũng phải mất nhiều thời gian như vậy.
Tam sư tỷ có chút khác biệt khi nhìn thấy Lục Dương xuất hiện trước thời hạn, tốc độ đi về của sư đệ nhanh hơn dự tính của nàng mấy ngày.
- Với tốc độ này, e rằng đến cả Nguyên Anh kỳ cũng phải tự thấy không bằng.
Nàng thầm nghĩ, sư đệ còn mạnh hơn nàng tưởng, chẳng trách đại sư tỷ cho hắn làm tông chủ thay thế.
- Thế nào, có thu hoạch gì không, sư tỷ không lừa ngươi chứ?
Lục Dương gật đầu, chuyến đi này thu hoạch rất lớn, nhưng nội dung thu hoạch không thể nói cho người khác, ảnh hưởng quá lớn.
Hơn nữa, nói nội dung Đạo quả của Tứ tiên thượng cổ cũng vô ích, nói xong sẽ quên.
- Đã về rồi thì hai người ở đây canh giữ, ta ra ngoài xem đám lão già kia đã đi chưa.
Tam sư tỷ đứng dậy hoạt động gân cốt, dặn dò hai người không được chạy lung tung, nàng đi rồi sẽ về ngay.
Tam sư tỷ kẹp một lá bùa, bùa tự bốc cháy, trước mắt bốn người, nàng biến mất tại chỗ, dù dùng mắt hay thần thức cũng không nhìn thấy tam sư tỷ.
Đây là một loại ẩn thân phù rất cao siêu, chỉ có Bất Hủ tiên tử mới có thể nhìn thấy tam sư tỷ.
Khoảng nửa canh giờ sau, tam sư tỷ trở về như đã hẹn, mang đến tin tốt:
- Đã đi hết rồi, chúng ta an toàn rồi!
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng an toàn rồi.
- Bây giờ chúng ta đi đâu?
- Cùng Kỳ tộc, nơi đó có cứ điểm thứ hai của ta.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu hít một hơi, tam sư tỷ, đây là dẫn về đại bản doanh sao.
- Không có việc gì, ta đều không biết rõ đi Cùng Kỳ tộc bao nhiêu lần, đừng nhìn tộc Cùng Kỳ tại ngoại giới uy danh hiển hách, kỳ thật nội bộ quản lý tương đối thư giãn, không cách nào so sánh được với Vấn Đạo tông chúng ta.
Hai người đi theo tam sư tỷ rời đi, ra khỏi hang động mới phát hiện ra hang động không phải ở trong núi, mà ở dưới chân núi, muốn rời đi còn phải đi lên.
Trong núi nhiều sương mù và mưa phùn, con đường nhỏ lầy lội gồ ghề, khắp nơi đều là vũng nước nhỏ, hẳn là mới mưa một trận không lâu.
Tam sư tỷ đột nhiên dừng bước.
- Sư tỷ sao vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận