Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 160: Ngôn Xuất Pháp Tuỳ của Bất Hủ Tiên Tử

"Chẳng lẽ đề thi của hai mươi năm trước thì không phải là đề thật hay sao? Người trẻ tuổi, tư duy chớ có hạn hẹp và thiển cận như vậy."
"Con chưa nghe qua mấy thứ càng cổ xưa thì giá trị càng cao à? Nhớ hồi xưa, lúc ta và Lão Cửu cùng nhau đi trộm mộ, đều là chọn những thứ cổ xưa nhất để xuống tay. Bọn ta thậm chí đã tìm thấy bảo vật của đầu thời Đại Kiền, chủ sở hữu của nó là Cự Yêu giai đoạn đoạn Độ Kiếp."
Vân Chi từng nghe thoáng qua về sự việc này, nghe sư phụ mình kể, ông và Bát Trưởng Lão cùng nhau trộm mộ, tìm thấy một bảo vật của đầu thời Đại Kiền, có thể chứa đựng nước của năm sông bốn bể, giá trị không thể ước lượng, hai người họ lúc đó đã đánh nhau vì nó.
Sau này, khi trải qua kiểm định, mới phát hiện đó là cái bô của một con Cự Yêu giai đoạn Độ Kiếp.
Bát Trưởng Lão tiếp tục nói: "Con ra ngoài nghe ngóng thử xem, đề thi của Vấn Đạo Tông muốn mua cũng chẳng có hàng, ta có thể bán đề thật cho con là tốt lắm rồi, đừng có mà kén chọn quá."
"Con có biết ta đã phải mạo hiểm đến nhường nào để bán bộ đề thi này không? Ta làm như vậy cũng là để tạo ra lợi nhuận cho Vấn Đạo Tông!"
Bát Trưởng Lão ăn nói dõng dạc, nghe đến Lục Dương gật gù không thôi: "Bát Trưởng Lão nói có lý, nếu đã như vậy thì bổng lộc của Bát Trưởng Lão cũng chậm trả hai mươi năm nhé."
Bát Trưởng Lão liền sốt sắng nói: "Thế thì không được."
"Bát Trưởng Lão chớ nóng vội, không phải là không trả bổng lộc, chỉ là trả trễ hai mươi năm, chẳng lẽ bổng lộc chậm trả hai mươi năm thì không phải là bổng lộc hay sao?"
"Hay là Bát Trưởng Lão cảm thấy tông môn khó khăn, nên tự nguyện không cần bổng lộc? Nếu Bát Trưởng Lão có suy nghĩ cao thượng như vậy, con chắc chắn sẽ công khai tuyên dương người, khích lệ mọi người học hỏi tinh thần của Bát Trưởng Lão."
Lúc này Vân Chi cũng lên tiếng: "Bát Trưởng Lão, niệm tình người là một trong mấy thằng bạn trác táng của sư phụ con, chỉ cần người trả lại số linh thạch trước đó đã lừa gạt từ Mạnh Cảnh Chu, chuyện này có thể bỏ qua."
Bát Trưởng Lão chỉ đành ngậm đắng nuốt cay, đau lòng mà trả lại linh thạch.
Linh thạch mất đi rồi mà còn lấy lại được, Mạnh Cảnh Chu lâng lâng mừng rỡ, lúc này Vân Chi lại nói: "Mạnh Cảnh Chu, việc đệ mua đề thi cũng có phần lỗi, chỉ cần đệ nộp số tiền mua đề thi cho môn phái, chuyện này có thể bỏ qua."
Mạnh Cảnh Chu có chút ngớ người, hóa ra đại sư tỷ không phải đứng về phía mình à?
Không còn cách nào khác, Mạnh Cảnh Chu đành phải giao nộp những viên linh thạch còn chưa kịp cầm nóng tay cho môn phái.
"Chờ đã, vậy Lục Dương thì sao, tên tiểu tử này lúc trên xe ngựa còn cùng đệ thảo luận cách ứng phó khảo hạch, dụng tâm bất thiện!" Mạnh Cảnh Chu muốn kéo Lục Dương xuống nước.
Lục Dương lạnh lùng cười: "Thế thì huynh cứ đi tố cáo ta với Tông Chủ đi! nhưng cân nhắc đến việc Tông Chủ không có mặt, huynh có thể đi tố cáo ta với người đại diện Tông Chủ."
"Ta tin rằng người đại diện Tông Chủ chắc chắn là một người công chính nghiêm minh, sẽ không thiên vị bất kỳ ai."
"Mụ nội..."
Mạnh Cảnh Chu nghiến răng nghiến lợi nhìn Lục Dương, trong lòng nghĩ rằng đợi khi ta trở thành Tông Chủ, thì cho ngươi lãnh đủ!
Sau khi Bát Trưởng Lão và Mạnh Cảnh Chu rời đi, Bất Hủ Tiên Tử lại chiếm hữu cơ thể Lục Dương.
Bất Hủ Tiên Tử nhìn những việc cần xử lý, cảm thấy làm Tông Chủ thật là khó.
"Khả năng giải quyết vấn đề của bọn người Ứng Thiên Tiên cũng không khác gì ta, họ làm cách nào để kiểm soát những hành tinh kia vậy?"
Vân Chi khẽ thở dài, lên tiếng nhắc nhở: "Cũng giống như cô có thể phân công nhiệm vụ cho tám vị trưởng lão, Tông Chủ cũng có quyền lệnh cho đệ tử làm việc, cô có thể giao nhiệm vụ thẩm duyệt cho những đệ tử có kinh nghiệm."
"Phải ha." Bất Hủ Tiên Tử bừng tỉnh, để 'ngón tay vàng' Lục Dương xử lý những việc này.
Lục Dương hít sâu vài hơi: "Dù nghĩ thế nào cũng thấy là đại sư tỷ đang ám chỉ cho cô rằng hãy để bản thân đại sư tỷ xử lý những chuyện này, không phải sao?"
Vòng vo một hồi, vẫn là để cho người đáng tin cậy như đại sư tỷ xử lý mấy chuyện loạn xà ngầu này.
Đôi khi Lục Dương cảm thấy may thay Vấn Đạo Tông có đại sư tỷ, nếu không thì môn phái này sớm muộn gì cũng sẽ tan tác.
"Cũng không biết ngoại giới đánh giá Vấn Đạo Tông như thế nào."
Bất Hủ Tiên Tử chấp tay sau lưng, nhìn quảng trường diễn võ đang được bảo dưỡng, liên tục gật đầu, dáng vẻ như một vị lãnh đạo về quê thị sát.
Ở phụ cận quảng trường diễn võ, có nhiều lôi đài cỡ nhỏ, dành cho các đệ tử tỉ võ.
Vấn Đạo Tông vẫn rất chú trọng đến việc huấn luyện thực chiến, để tránh việc đệ tử ra ngoài bị người khác bắt nạt.
Lục Dương cảm thấy rằng tầng lớp cao cấp của Vấn Đạo Tông hoàn toàn là đã nghĩ nhiều rồi.
Lúc này, trên lôi đài có hai vị sư huynh, sư tỷ có giai đoạn Kim Đan đang chiến đấu, Kim Đan sung mãn, rực rỡ không thôi, vừa nhìn liền biết đó là Kim Đan Nhất Phẩm, hơn nữa đã đạt đến giai đoạn Kim Đan Đỉnh Phong.
Lục Dương nhận ra hai người họ, vị sư huynh trong giai đoạn Kim Đan tên là La Hải, người đã kết thành Nhật Hãn Hải Đan, một trong số những Kim Đan Nhất Phẩm, sử dụng pháp thuật thuộc tính nước đến mức xuất quỷ nhập thần, đã chém giết qua nhiều tên tu sĩ Ma Đạo giai đoạn Nguyên Anh, trong nơi có thiên tài nhiều như mây như Vấn Đạo Tông cũng là thành phần nổi bật.
Vị sư tỷ trong giai đoạn Kim Đan tên là Dịch Cảnh, là người của dòng họ Dịch tại Đế Thành, mặc dù không hiển hách bằng gia thế của Mạnh Cảnh Chu, nhưng trên Đại Lục Trung Ương cũng là một gia tộc lẫy lừng, sư tỷ Dịch Cảnh có lịch duyệt đáng kinh ngạc, tỷ ấy đã đối chiếu công pháp tổ truyền của nhà họ Dịch với các loại công pháp trong Tàng Kinh Các, tiến hành tu sửa sơ bộ, làm cho công pháp phù hợp với bản thân mình hơn.
Hai người này đều không phải là hạng xoàng, khi giao thủ có nhiều người dưới đài quan sát, hi vọng có thể nhận được cảm hứng từ trong cuộc chiến, giúp đỡ cho việc tu luyện sau này.
Bất Hủ Tiên Tử hiên ngang bước tới, thu hút sự chú ý của một số người, đối với người khác, Lục Dương là vị đệ tử đầu tiên đổi phiếu trải nghiệm làm Tông Chủ, vô cùng khích lệ lòng người.
Nhưng đa số đều chú tâm đến cuộc chiến của hai người trên lôi đài, không nhận ra sự xuất hiện của Bất Hủ Tiên Tử.
"Xem ta biểu diễn cho ngươi một phen thế nào là vượt cấp chiến đấu!" Bất Hủ Tiên Tử nói với Lục Dương, Lục Dương bèn nảy ra một dự cảm không lành.
"Chờ đã, cô định làm gì..."
Lục Dương còn chưa dứt lời, Bất Hủ Tiên Tử đã kiểm soát cơ thể của Lục Dương, nhảy lên lôi đài.
Hai người trên lôi đài nhìn thấy Bất Hủ Tiên Tử, có chút tò mò, không biết vị tiểu sư đệ vừa trở thành đại diện Tông Chủ này muốn làm gì.
"Ta muốn thách đấu với hai người các ngươi."
La Hải và Dịch Cảnh ngẩn người, sau đó là ngạc nhiên, dưới đài càng là một trận xôn xao, Lục Dương chỉ mới có Trúc Cơ Trung Kỳ, có thể khiêu chiến với hai người trong giai đoạn Kim Đan Đỉnh Phong hay sao?
Tuy nhiên, Lục Dương muốn thách đấu, La Hải và Dịch Cảnh cũng không từ chối.
Hai người họ đứng đối diện Bất Hủ Tiên Tử: "Sư đệ, đệ ra tay trước đi."
Bất Hủ Tiên Tử nở ra một nụ cười nhạt: "Ta với danh nghĩa đại diện Tông Chủ, ra lệnh cho các người nhảy xuống khỏi lôi đài."
Lục Dương, La Hải, Dịch Cảnh cùng nhóm sư huynh, sư tỷ dưới lôi đài nghe thấy vậy thì nhất thời câm nín.
Quyền hạn của đại diện Tông Chủ là sử dụng như vậy sao?
Không thể cãi lời của đại diện Tông Chủ, hai người họ không chút do dự, nhảy khỏi lôi đài, thua cuộc tỉ thí.
Loạt thao tác này của Bất Hủ Tiên Tử rất nhanh đã thu hút sự chú ý của nhiều vị sư huynh, sư tỷ.
"Mã sư huynh, mau qua bên lôi đài xem thử đi, nghe nói Lục Dương sư đệ đã luyện thành 'Ngôn Xuất Pháp Tùy', đánh bại nhiều vị sư đệ, sư muội có giai đoạn Kim Đan, tuyên bố muốn thách đấu với người trong giai đoạn Nguyên Anh."
"Còn có chuyện này nữa sao?" Mã sư huynh lộ ra vẻ mặt hứng thú.
Mã Thiên Dương, tu vi Nguyên Anh Kỳ Đỉnh Phong, đệ tử của đỉnh Luyện Khí, thiện nghệ dùng lửa và luyện chế vũ khí, từng có lần, trong một trận chiến với tu sĩ giai đoạn Hóa Thần, đã làm ra hành động kinh người, vừa chiến đấu vừa luyện khí, dựa vào số linh bảo liên miên không dứt, trực tiếp đánh bại tu sĩ giai đoạn Hóa Thần.
"Đi xem thử."
Vị sư đệ thúc giục Ma Thiên Dương lộ ra nét cười như mưu kế đã thành công.
Mã Thiên Dương vừa đến gần lôi đài, liền nghe thấy Bất Hủ Tiên Tử thốt lời ngông cuồng: "Hahaha, ta đã vô địch trong giai đoạn Kim Đan rồi, bảo giai đoạn Nguyên Anh tới đây!"
Vừa nghe thấy lời này, Mã Thiên Dương lập tức nhảy lên lôi đài, sau đó bèn được chiêm ngưỡng 'Ngôn Xuất Pháp Tùy' của Bất Hủ Tiên Tử.
Trong ngày hôm ấy, Bất Hủ Tiên Tử vượt cấp khiêu chiến, với tu vi Trúc Cơ Trung Kỳ, đã chiến thắng các tu sĩ trong giai đoạn Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, vang danh khắp chốn.
Trong ngày hôm ấy, Lục Dương hận không thể tự chôn mình xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận